Share game FM24 (PC)

Trang thứ 23 trong tổng số 118 trang Trang đầuTrang đầu ... 1321222324253373 ... Trang cuốiTrang cuối
Hiển thị kết quả từ 221 tói 230 trong tổng số 1177
  1. #221
    Ngày tham gia
    11 Jan 2008
    Đến từ
    nowhere
    Số bài viết
    4,027
    Champions Leage 2009-2010: Bại binh phục hận

    InterMilan với đội hình đúng hệt với cái tên đội bóng – quốc tế hóa – đã vượt qua rào cản thất bại để lừng lững tiến vào bán kết.
    Ibrahimovic đã khiến những lời chỉ trích về anh như là “một cầu thủ không biết đá ở Champions Leage”, “cầu thủ nhỏ của các trận cầu lớn” thành cát bụi với 2 bàn thắng tuyệt đỉnh, biến sân bay Emirates thành bệ phóng của cá nhân mình.

    Lyon và Bordeaux đã vùng lên, tái khẳng định sức mạnh của bóng đá Pháp kể từ khi Monaco lọt vào chung kết Champions Leage cách đây đã quá lâu, đập tan cái gọi là “đội bóng khôn nhà dại chợ”.
    Và cuối cùng, “Hùm xám” Bayern Munich đã cất lên tiếng gầm đòi sức mạnh của bóng đá Đức, đại diện cho một nền bóng đá hoàng kim trước kia đã phải cúi đầu nhịn nhục trước người Anh, Ý, hay Tây Ban Nha.
    Họ đã biến Champions Leage năm nay thành một cuộc báo thù, theo cái cách đẫm máu và nước mắt nhất.

    Internazionale lạnh lùng hạ sát một Chelsea hùng mạnh , tràn đầy tự tin và khí thế. Imbahimovic dập nát mọi nỗ lực của đoàn pháo thủ trẻ Arsenal. Bordeux gặm nhấm tuổi già và sự bạc nhược của Juventus. Lyon đóng vai một revenge-killer khủng khiếp và tàn ác trước Real Madrid – một trong số những đội mạnh nhất thế giới hiện tại. Còn Bayern, họ đem bản lĩnh của một đội bóng Đức, giành giật lấy từng mảnh cơ hội, chiến đấu để tìm kiếm may mắn và dù đối diện với muôn vàn khó khăn từ những Juve, Fiorentina và đặc biệt là Man Utd, họ vẫn sống sót dù phải đem bên mình những phẫn nộ, hận thù từ những kẻ chiến bại và cả những vết thương cho bản thân mình.

    Một cuộc đảo chính tập thể và vùng lên quật khởi của những kẻ khốn cùng và yếu đuối đã biến vòng bán kết Champions Leage thành một điều quái đản : họ đến từ Đức, Pháp, Ý, Tây Ban Nha, và không hề có một đội bóng Anh nào cả!
    Đi đưa đám những nạn nhân kiêu hãnh và tội nghiệp là những kẻ mang nhiều tâm trạng khác nhau: Chelsea tột cùng thất vọng bởi họ đã vấp ngã ở tột cùng hi vọng, Arsenal ngẩng cao đầu rời cuộc chơi vì đã làm hết khả năng và họ cũng không phải xấu hổ gì khi thất bại trước những quái nhân như Ibracadabra hay Leo Messi, Real Madrid khóc thảm trong cõi hỗn mang từ cái chết trắng đau đớn đến tái tê và câm lặng. Còn ở Manchester? Vâng, Man Utd của tôi……
    Người ta nói ManU đã nếm quá nhiều may mắn trong những chiến thắng, và giờ là lúc trả lại nó…
    Người ta nói ManU đã đá hay hơn Bayern, rằng Bayern không đáng thắng. Không phải đâu, Bayern đã thua, chúng ta đã thắng, chỉ là chúng ta không được đi tiếp nữa.
    Người ta nói ManU thua vì thiếu hụt lực lượng, vì những chấn thương, vì lỗi của trọng tài,… Nhưng không phải thế, chẳng ai có lỗi, chẳng ai phải chịu trách nhiệm vì MU bị loại cả. Và cũng đừng đổ lỗi lên bất cứ ai cả, kể cả kẻ đã hạ sát mình, bởi tất cả đều chỉ là vô nghĩa nếu đem so với sự nghiệt ngã của bóng đá.

    Đừng đổ lỗi nữa, hãy chấp nhận vì đó là số phận, vì Bayern không có lỗi, vì Rafael còn đang học những bài học mà anh cần, vì Nani còn bùng nổ ở những thời điểm thật bất ngờ, vì Ferdinand, Vidic, Van der Sar vẫn là những điểm tựa vững chắc, vì Rooney luôn là một số 10 đáng để tự hào, vì chúng ta không hề đánh mất những gì quý giá nhất, vì vẫn còn đó nhưng trái tim nóng bỏng, vì vẫn còn đó những con người kiêu hãnh mang tinh thần Manchester, tinh thần United, tinh thần Quỷ đỏ.
    Chúng ta không cần phải vô địch Champions Leage 4-5 lần liên tiếp như Real, chúng ta không cần đàn áp những đội bóng trong nước như Lyon hay Inter. Những ngày tháng còn lại của đế chế ManUtd dưới bóng hoàng đế Alexander Chapman Ferguson đang trôi qua thật chậm và nặng nề. Dù cho thời điểm chuyển giao lực lượng của ManUtd đang đến rất gần, dù cho chúng ta có trắng tay đi nữa, dù cho Sir Alex sẽ từ bỏ vương miện một ngày nào đó không xa, thì những con quỷ đỏ và cả chúng ta vẫn sẽ mang trong mình một niềm tin và khát khao mãnh liệt. Ceasar rời ngai vàng, sẽ có một Ceasar mới lên nắm quyền. Những triều đại ở đế quốc Roma có thể chấm dứt, nhưng Roma thì tồn tại mãi.
    Và ở Roma, mãi mãi có một đấu trường mang tên Colosseum.
    Nơi thắp lên những giấc mơ, và thiêu chết những giấc mơ...

    --Maxi--


    Lần sửa bài viết gần nhất bởi nguyenma : 09-04-2010 vào lúc 01:47 AM

  2. #222
    Ngày tham gia
    03 Dec 2008
    Đến từ
    Nơi tình yêu bắt đầu !!!
    Số bài viết
    3,734
    năm nay 4 nền bóng đá khác nhau có mặt ở bán kết mà ko có đội nào của Anh cả chả bù cho mọi năm cứ phải 3 thằng của Anh

    Happi Liu Dia Dương Lịch 2016

  3. #223
    Ngày tham gia
    09 Nov 2007
    Số bài viết
    722
    Trích dẫn Trích dẫn bài viết của !!Handoisatgai!! Bài viết
    năm nay 4 nền bóng đá khác nhau có mặt ở bán kết mà ko có đội nào của Anh cả chả bù cho mọi năm cứ phải 3 thằng của Anh
    Cùng chúc mừng Platini nào

    Năm sau PL sẽ trở lại mạnh mẽ
    Vẫn hy vọng Liv hơn là Man City
    Phong độ là nhất thời, đẳng cấp là mãi mãi


  4. #224
    Ngày tham gia
    04 Sep 2007
    Đến từ
    nibiru
    Số bài viết
    949
    "Quỷ đỏ" trắng tay ở Champions League, việc gì phải buồn22:22 8/4/2010

    Lần cuối cùng tôi viết một bài về bóng đá đã cách đây 3 năm rồi, đó là trận M.U giành chiến thắng 3-2 trước Milan tại Old Trafford. Đó là một trận cần phải viết, một trận đấu ngập tràn cảm xúc, có cả thất vọng, cảm giác sợ hãi, và cả sung sướng tột cùng trong niềm vui chiến thắng. Mặc dù biết rằng thắng 3-2 trên sân nhà lượt đi là một bất lợi cực lớn trước trận lượt về, nhưng khi trận đấu đó kết thúc, cảm xúc đọng lại vẫn là niềm vui chiến thắng, khó tả.


    Hôm nay, tôi lại viết một lần nữa, cũng là chiến thắng, cũng là 3-2, cũng vẫn là niềm vui, nhưng là niềm vui không trọn vẹn. Đêm qua tôi được sống trong tất cả các cung bậc cảm xúc, từ niềm vui khi mở tỉ số, sung sướng khi có thêm bàn thắng, hoàn toàn tự tin khi thêm bàn thắng nữa, lo lắng khi bị gỡ hòa, sợ hãi khi mất người, thất vọng tràn trề khi thua thêm bàn nữa, và cuối cùng là vô vọng khi trận đấu kết thúc. Một cảm giác tiếc nuối đọng lại, trống rỗng. Chiến thắng bị cặp Rob-bery "đánh cắp"? Bóng đá Anh không còn đại diện nào ở bán kết Champions League? Tất cả với tôi dường như đều vô nghĩa hết.
    Nhưng...

    Tôi không trách Rafael, người đã để cho bị khiêu khích đến mức nóng nảy quá mức cần thiết và bị đuổi khỏi sân. Anh có một trận đấu (hoặc có thể là nửa trận) tuyệt vời. Đã ai kèm được Ribery, một trong những tiền vệ tốc độ nhất châu Âu theo cách của anh? Ai đã khiến cho tiền vệ đang được săn đón hàng đầu châu Âu câm nín đến kinh ngạc như thế? Chưa một ai cả. Rafael chỉ thiếu một cái đầu lạnh để kết thúc 90 phút trên sân. Trái tim nóng anh đã có rồi, thậm chí là 2 cái, khi anh đã chơi bóng với cả khát khao ra sân của Fabio. Sang năm, chỉ sang năm thôi, anh và đồng đội trẻ sẽ trưởng thành hơn.

    Người ta còn nói tại sao Fergie lại để Gibson đá cả trận, đó là sai lầm của ông già gân. Người ta thích đổ lỗi cho những cái mà người ta thấy gai mắt sau khi hậu quả đã xảy ra rồi. Nhưng với tôi, đóng góp của Gibson không hề nhỏ, chưa kể anh là người mở tỉ số. Thử hỏi trong đội hình MU bây giờ, ai là người sút xa tốt nhất, ai là người tái hiện phong độ của Paul Scholes trong những năm tháng đỉnh cao. Và cũng chỉ sang năm, sang năm thôi...

    Và như một người bạn của tôi đã nhận xét, mùa giải này tôi thấy mãn nguyện rồi. M.U đã hạ gục Milan ngay tại San Siro, ghi đến 3 bàn, nơi trong hơn 50 năm, MU chưa ghi nổi lấy một bàn, và chưa bao giờ rời sân với một kết quả hòa chứ đừng nói là chiến thắng. Một sự trả thù còn gì ngọt ngào hơn. Và cũng người bạn đó nói, "tượng đài thực sự của MU đã xuất hiện". Anh không chỉ là cầu thủ ghi nhiều bàn nhất mà còn là người truyền cảm hứng cho cả đội bóng. Anh làm tôi nhớ đến Maradona của WC1990, "chỉ cần anh đứng trên sân thôi thì 10 người còn lại sẽ chiến thắng bất cứ đội bóng nào".

    Tôi muốn dành những lời ngợi khen cho Nani, một kẻ bị chỉ trích trong phần lớn mùa giải, và chỉ tôi vẫn tin tưởng anh khi dùng anh cho vị trí tiền vệ cánh trái khi chơi FM. Đêm qua là đêm thăng hoa của anh, màn trình diễn chói sáng nhất của anh từ khi chuyển đến Nhà hát.

    Vậy lý gì tôi phải buồn sau đêm hôm qua bởi với những con người đó, với sức trẻ của Rafael, Gibson, Nani, với kinh nghiệm của các lão tướng, đặc biệt là chốt chặn van der Sar, và quan trọng nhất là đầu tàu Rooney, tôi sẽ hướng đến mùa giải sau, tràn trề hy vọng họ sẽ làm tốt hơn những gì năm nay đã làm được.

    Viva The Red Army!!!
    Theo Thể thao & Văn hóa Online


    GLORY GLORY MAN UTD

  5. #225
    Ngày tham gia
    23 Jan 2010
    Số bài viết
    156
    Platini giờ chắc dg sướng rên :-
    Nhưng cũng nhờ trận này mà Nani, Valencia, đặc biệt là Rafael đã thể hiện dc, chỉ tiếc Rafael quá non kinh nghiệm, hiệp 1 bắt chết Ribery còn gì

    Lần sửa bài viết gần nhất bởi bekhoebetrau : 08-04-2010 vào lúc 11:04 PM

  6. #226
    Ngày tham gia
    09 Dec 2007
    Đến từ
    Hm
    Số bài viết
    2,864
    Dù j cũng qua rồi. Hướng về tương lai,hướng về EPL nào mọi người


  7. #227
    Ngày tham gia
    21 Jan 2008
    Số bài viết
    1,783
    Trích dẫn Trích dẫn bài viết của T-Pain Bài viết
    Dù j cũng qua rồi. Hướng về tương lai,hướng về EPL nào mọi người
    nơi Chelsea 1 mình 1 chợ về đích


  8. #228
    Ngày tham gia
    16 Jan 2010
    Số bài viết
    11
    Chưa chắc đâu stif . Chel sẩy chân thì sao


  9. #229
    Ngày tham gia
    16 Nov 2008
    Số bài viết
    519
    nghe stif nói mà muốn cho quả gậy vào đầu


  10. #230
    Ngày tham gia
    21 Jan 2008
    Số bài viết
    1,783
    thế thì 1 mình và 2 cái đuôi


Qui định gửi bài

  • Bạn không thể lập chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi bài phản hồi
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết
  •