Paul thì thoải mái còn ba người bạn của cậu lại tức muốn chết. khi trận chung kết diễn ra thì Paul, Aldrich, Andrew, Scott tập trung lại cùng đến quán Bar xem trận chung kết. Cả bốn người không ngừng ủng hộ cho Argentina nhưng chỉ giấu ở trong lòng, không dám nói ra, dù sao bọn họ cũng đang ở trong quán Bar và trước đó Argentina mới loại Anh ra khỏi World Cup.
Cuối cùng thì Argentina đã thắng Tây Đức với tỷ số 3-2. Adrich, Andrew, Scott cùng thốt to, mọi người trong quán Bar kinh ngạc nhìn vào bốn người bọn họ, bốn người bọn họ liền ra khỏi quán Bar.
Giữa đêm hè tại vùng ngoại ô, Paul và ba người bạn uống bia, ăn gà rán, hưng phấn khó ngủ.
Bỗng nhiên Aldrich năm giữa đất nhìn lên bầu trời với khuôn mặt buồn bả rồi thở dài một tiếng.
Paul thấy thế quay qua hỏi:
- Cậu có tâm sự gì sao?
Aldrich nhỏ nhẹ nói:
- Tớ không muốn trở thành một người công nhân bình thường nhơ cha tớ.
Paul hỏi ngược lại:
- Thế cậu muốn làm gì?
Aldrich suy nghĩ rồi quay mặt hướng về phía London rồi nói:
- Cậu biết những ai ở West London không?
- Những người giàu có chứ ai.
Andrew đang đếm tiền quay qua trả lời.
Paul lâm vào trầm mặc, West London đúng là nói giàu có, nơi ấy tập trung những người giàu có, và đầy quyền lực, còn những người chơi cổ phiếu nữa.
Nhắc đến cổ phiếu Paul trong lòng tỉnh ngộ, không phải tháng bảy năm sau sẽ có một cuộc khủng hoảng kinh tế sao? Hiện tại thị trường chứng khoán đang trong thời kỳ nóng.
Paul cười rồi nói với Aldrich.
- Nếu cậu muốn thì làm đi, gia đình cậu chắc ủng hộ với quyết định của cậu.
Aldrich ngẩn ngơ nhìn Paul, dường như nhận được sự ủng hộ của Paul giúp cậu tự tin hơn nhiều, hắn quyết định sau khi về nhà sẽ nói với gia đình.
Paul cũng không keo kiệt với bạn mình, Paul dự định cho Aldrich mượn số tiền mình đang có nhưng Aldrich không chịu, cuối cùng hắn chỉ chịu nhận 30000 bảng.
Trước khi về nhà thì trong người Aldrich có gần 40000 bảng đều này giúp cậu tự tin hơn hắn.
Những ngày qua, sau cuộc nói chuyện với Aldrich, Paul đã suy nghĩ rất kĩ về tương lai của mình, ước muốn của mình. Hắn thấy hiện tại hắn hơn người khác 19 năm trí nhớ của tương lai và hứng thú duy nhất của hắn hiện tại là bóng đá. Hắn cũng hiểu hắn không có năng khiếu đá bóng. Bổng nhiên hắn lẩm bẩm:
- Tại sao mình không sử dụng 20 năm trí nhớ trong tương lai vào sự nghiệp bóng đá.
Rồi hắn thấy trở thành một huấn luấn viên cũng thú vị. Ý tưởng đấy nảy lên trong đầu hắn rồi ăn sâu vào quyết định hắn. Đã quyết định là làm, thế là hắn tìm cha hắn nói quyết định của hắn.
- Cha! con muốn trở thành một Huấn Luận Viên.
David ngẩn người trong giây lác rồi hỏi lại:
- Ý con là sao?
- Con muốn trở thành một huấn luận viên bóng đá.
- Con nói thật không?
- Con quyết định rồi thua cha.
- Thế con muốn bắt đầu từ đâu?
Paul trầm ngâm suy nghĩ rồi nói:
- Thưa cha! con sẽ sang Ajax học để trở thành một HLV.
- Thế con đi đi, hãy theo lý tưởng của mình
- Cảm ơn cha.
Sau cuộc nói chuyện với cha mình thì hắn quyết định lên đường trong tuần tới.
Tám năm trôi qua, ngày 10 tháng 5 năm 1994, hắn từ Zurich trở về sau một khóa HLV chuyên nghiệp của FIFA.
Tám năm này bước chân của hắn rong rải khắp Châu Âu, học ở các trường đào tạo, học ở trong thực tế giúp hắn có một cái nhìn trực quan về phong cách bóng đá Châu u.
Trong thời gian đấy hắn cũng không quên nhắc Aldrich trước các cuộc khủng hoảng kinh tế sắp sảy ra. Nhờ thế, hiện tại gia đình Aldrich khá giả lên rất nhiều, tổng tài sản đã gần được 100triệu bảng.
Taxi dừng trước một căn biệt thự ở ngoại ô Luton, Paul trả tiền taxi rồi xách hành lý xuống xe.
Paul nhìn về phía căn biệt thự trong trang viên kia, nội tâm hắn thấy cảm khái. Tám năm này hắn rất ít khi về nhà, lần gần đây nhất là hơn hai năm trước.
Tám năm trôi qua, hắn từ một thiếu niên giờ đã trở thành một thanh niên Manly rồi.
Cửa biệt thự mở rộng, hắn xách hành lý đi vào, trong sân có nhiều xe hàng hiệu, Paul cũng không để ý nhiều, đến của biệt thự, thả hành lý xuống đất rồi gõ của, không thấy tiếng trả lời, hắn đẩy của bước vào.
Vừa mở của ra, Paul liền thấy hoa mắt, mẹ hắn Helen cầm một cây pháo nhỏ, bắn ra vô số giấy rơi xuống.
- Chào mừng con trở về.
Helen kích động ôm lấy hắn rồi hôn lên trán hắn. Đã hơn hai năm hắn không về nhà, bà rất nhớ Paul.
Sau khi ngạc nhiên, Paul mỉm cười, trong nhà có rất nhiều người, phía trước là mẹ mình bà Helen mạc trang phục lộng lẫy bên cha mình David ngày càng mập ra.
Sau khi mẹ hắn buông hắn ra, Paul đi đến ôm cha mình và cười nói:
- Dạo này bụng cha rất dọa người.
David ngậm xì gà, mỉm cười không nới gì.
Paul quay đầu nhìn bên cạnh có hai đôi nam nữ là anh hai hắn Des và chị dâu Alisa, phía bên phải mẹ hắn là chị thứ Mary và anh rể Jonh.
Khi hắn chuẩn bị vào phòng thì cha hắn nói nhỏ bên tai hắn:
- Quà sinh nhật muộn cha để trong phòng, đảm bảo con sẽ thích.
Đến chiều tối hắn mới vào phòng mình, sau khi để hành lý xuống, thấy trên bàn đọc sách có để một tập hồ sơ.
Mở ra thì thấy đây là một hợp đồng sở hữu một CLB bóng đá.
Hắn nhìn chằm chằm vào 2 cái tên trong hợp động.
Một cái là tên của hắn, Paul Norman Taylor.
Tên còn lại là tên của một CLB, đó chính là CLB Luton Town.