Tôi là 1 Gooner,các bạn cũng thế!Tôi yêu Arsenal bằng tất cả trái tim của mình,dường như Arsenal đã trở thành 1 đức tin trong cuộc sống của tôi.Nhưng có lẽ tình yêu của các bạn cũng ko hề thua kém thứ tình yêu của tôi dành cho CLB này!
Nhưng nhiều lúc thật sự tôi đã tự hỏi,thật ra chúng ta đang yêu Arsenal hay chỉ yêu 1 vài con người trong ấy??
Những lúc rảnh rỗi,tôi thường lang thang đọc các trang báo mạng,các fan page viết về Arsenal và các thần tượng của mình.Và cứ sau mỗi trận đấu,tôi lại thấy tràn ngập những lời khen ngợi,tung hô và có cả những lời mắng mỏ,day nghiến mà sự thật đáng buồn là những lời mắng mỏ ấy lại ko phải dành cho đối thủ của chúng ta mà dành cho chính các Pháo Thủ của mình!!
Tại sao lại như vậy?
Tôi thật sự không hiểu tại sao lại có những thứ tình yêu kì quặc như vậy?Bạn nói bạn yêu Arsenal,bạn là 1 Pháo Thủ nhưng những khi Arsenal thất thủ hoặc có 1 Gunner nào đá ko tốt thì ngay lập tức các bạn sẵn sàng tuôn ra tất cả những lời mắng mỏ thậm tệ nhất để dành cho họ!Liệu đó có phải là tình yêu hay không???
Andrey Arshavin - cầu thủ người Nga từng thi đấu cho Zenit và được Giáo Sư trải thảm đỏ đem về!Ngay từ mùa giải đầu tiên của mình,anh đã thi đấu cực kì thành công và chiếm được tình cảm của NHM mà đỉnh điểm là 4 bàn thắng vào lưới Liverpool.Khi ấy, trên khắp các trang fan page của Arsenal,đâu đâu cũng ngập tràn những lời ca tụng,tâng bốc dành cho anh với những biệt danh hết sức dễ thương "Sóc Nhỏ"!Thế rồi khi Andrey bị dính chấn thương,khoảng thời gian sau khi bình phục,anh ko thể lấy lại phong độ đỉnh cao của mình nữa,ko còn nhiều cống hiến cho Arsenal như trước.Lập tức các fan page liền lên chiến dịch tẩy chay "Búp bê Nga ngố" và đòi GS đem về 1 cầu thủ khác, bán ngay đống rác vô dụng mà họ đã từng xem như 1 báu vật đó ngay cho khuất mắt!GS Wenger càng trọng dụng anh,càng cho anh cơ hội ra sân thi đấu để chứng tỏ mình thì khán giả lại càng tức lồng lộn lên,họ gào thét,xua đuổi anh như 1 tên bệnh truyền nhiễm!Và cuối cùng GS đành phải để "Sóc Nhỏ" đành phải ra đi.Anh trở về lại nơi mình đã đến với 1 trái tim bị tổn thương nặng nề.Ba mùa giải ở Arsenal đã làm thắp lên trong tim “Sóc Nhỏ” 1 tình yêu tha thiết với CLB và những NHM.Nhưng buồn thay,chính những người đã từng làm anh yêu Arsenal ấy hôm nay lại ruồng rẫy và quay lưng lại với anh.Có lẽ họ chỉ nhớ đến việc anh đã làm tội đồ trong trận đấu với ManU nhưng lại ko hề nhớ rằng chính anh là người đã đưa ra đường kiến tạo tuyệt vời để KING Henry ghi bàn ấn định chiến thắng cho Arsenal trước Sunderland!Họ chỉ nhớ đến những thời khắc tồi tệ nhất của anh mà phán là anh ko có tinh thần thi đấu mà ko hề nhớ đến những nỗ lực của anh đã bỏ ra để đem về biết bao chiến thắng cho CLB!
Cũng ở trong hoàn cảnh tương tự như Andrey nhưng Tomas Rosicky thì có phần may mắn hơn 1 chút.Cựu nhạc trưởng của Dortmund cũng từng được GS Wenger đem về và cũng đã thi đấu cực kì thành công trong những mùa giải đầu tiên của mình ở Arsenal và được các fan hâm mộ cực kì yêu quý,ưu ái đặt cho cái biệt danh “Tiểu Mozart” bởi lối chơi hoa mĩ,lối đi bóng mềm mại đầy chất nghệ sĩ của mình!Nhưng rồi đến khi Rosicky bị dính chấn thương và phải rời xa sân cỏ hơn 18 tháng ròng!Dường như khoảng thời gian đó,người ta đã quên dần cái tên tiểu Mozart và đắm chìm trong tình yêu mới với Cecs Fabregas. Nếu những chấn thương là thứ đã cướp đi cảm giác bóng của Rosicky và thì chính người hâm mộ đã cướp đi tinh thần thi đấu của anh trong nhiều năm qua.Ngay cả khi ở mùa bóng này,người mà họ đã tôn sùng như 1 vị thánh sống - Cesc Fabregas đã ruồng bỏ Arsenal mà ra đi,đến 1 nơi anh có thể có nhiều danh hiệu hơn,thì Rosicky vẫn không được NHM “cho phép” có tên đội hình xuất phát. Không phải là GS không trọng dụng Rosicky mà chính những NHM đã ko cho anh cái cơ hội để trở mình.Vì họ vẫn thích làm cái việc mà họ đã làm với Arshavin: gào thét đầy tức giận với GS Wenger khi nhìn thấy cái tên Rosicky xuất hiện trong đội hình.Họ thà đặt là hi vọng vào 1 cầu thủ còn quá trẻ có biệt danh “tiểu Fabregas” Aaron Ramsey,người trẻ hơn Rosicky đến 10 tuổi, ở độ tuổi mà Rosicky từng được xem là bảo bối của bóng đá thế giới. Mãi cho đến khi Ramsey dính chấn thương, Rosicky đã có cơ hội, và anh chứng minh cho NHM thấy một hình ảnh hoàn toàn khác: Một tiền vệ trung tâm hoạt động không biết mệt mỏi, và cũng đầy sáng tạo.Trận gặp Tottenham Hotspur, anh bẻ gãy cặp tiền vệ trung tâm thuộc diện hay bậc nhất Premier League hiện tại là Parker - Sandro. Trận thắng Milan 3-0 , Rosicky không những là người tạo nền móng cho những đợt pháo kích phía trên, mà anh còn thường xuyên bất thần nhô cao và ghi dấu ấn với một bàn thắng.Tomas càng bị từ bỏ thì anh lại càng lao động nhiều hơn, càng tranh đấu nhiều hơn.Và NHM bây giờ đã quay lại với anh,họ lại tiếp tục hò reo cái tên tiểu Mozart mà chỉ mới vài tháng trước đây thôi,trong kì chuyển nhượng mùa đông,họ đã gào thét đòi phải tống khứ đi cho bằng được.
Nhưng có lẽ người xui xẻo nhất có lẽ chính là Aaron Ramsey!!Đội trưởng xứ Wales năm nay chỉ mới 21 tuổi.Cái độ tuổi còn quá trẻ đối với 1 cầu thủ và đối với 1 con người nhưng anh lại là người hứng chịu sự đay nghiến của khán giả và cả búa rìu của dư luận nhiều nhất.Năm 17 tuổi,Ramsey được GS Wenger ngỏ lời mua về từ CLB Cardiff City và anh đã đến Arsenal bất chấp lời đề nghị từ 1 CLB cũng danh tiếng ko kém là Manchester United.Sau khi được cho mượn vài mùa giải, Aaron được gọi trở về thi đấu cho Arsenal.Và ngay lập tức cầu thủ trẻ chỉ mới 19 tuổi này đã lấy được tình cảm từ người hâm mộ với lối đá thông minh,những bàn thắng từ cú dứt điểm từ ngoài vòng cấm cực kì khéo léo,nhãn quan chiến thuật tốt,khả năng chuyền bóng chính xác như nhạc trưởng của Arsenal thời điểm ấy - Cecs Fabregas và được NHM ưu ái gọi là “tiểu Fabregas”.Thế nhưng khoảng thời gian tươi đẹp ấy của Ramsey ko kéo dài bao lâu.Vào 1 ngày xấu trời tháng 2 năm 2010, trong trận Arsenal thắng Stoke City 3-1, phút thứ 67 Ryan Shawcross trong khi sút bóng để ngăn cản đối phương đã làm cho chân phải của Ramsey bị gãy lìa.Shawcross ngay lập tức đã bị truất quyền thi đấu.Các đồng đội của Ramsey chỉ biết ôm mặt khóc.Còn Ramsey đã được đưa lên cán và được chuyển đến bệnh viện trên xe cứu thương.Chấn thương của Ramsey được xem là 1 trong những chấn thương kinh hoàng nhất đối trong lịch sử bóng đá và anh phải xa rời sân cỏ 1 khoảng thời gian rất lâu sau đó!Khi Aaron trở lại cũng là lúc mà nhạc trưởng Fabregas dứt áo ra đi,người thi đấu rất tốt ở vị trí này là Jack Wilshere cũng đang phải ngồi ngoài vì chấn thương.Cơ hội tỏa sáng đã đến với anh khi anh được chọn làm.Nhưng kém may mắn thay,chính cái cơ hội ấy, chính những kì vọng quá lớn mà người hâm mộ đã đặt vào Ramsey lại là nguyên nhân làm họ trở nên tức giận,có phần căm phẫn khi anh ko thể đáp ứng được kì vọng của họ.Những năm tháng dài phải ngồi ngoài sân cỏ và phải gánh chịu chấn thương quá nặng ngay trong giai đoạn phát triển nhất của sự nghiệp cầu thủ đã cướp đi mất của Ramsey gần như là tất cả!Anh vẫn ra sân,vẫn ra sức chạy,vẫn tranh chấp bóng,và thi đấu đầy năng nổ trên đôi chân ko còn lành lặn của mình. Nhưng dường như giờ đây những cú dứt điểm và đường chuyền của Aaron ko còn được chuẩn xác vốn có của nó nữa.Sự thiếu kinh nghiệm chiến đấu cộng thêm 1 áp lực quá lớn từ khán giả đã làm cho những đường xử lý bóng của Aaron trở nên rườm rà,thiếu quyết đoán.Anh thi đấu sa sút hẳn so với chính mình vào năm 19 tuổi.Và một lần nữa,NHM lại có dịp giở lại những kịch bản cũ mà họ đã diễn rất nhiều rước đây: Tẩy chay,kích bác anh và la ó tức giận mỗi khi Ramsey được có tên trong đội hình xuất phát!Quá đáng hơn,mỗi khi Aaron ghi bàn,1 số những người hâm mộ đã cố gắng “vạch lá tìm sâu”,họ lục khắp các trang báo mạng xem có ai chết hay không rồi gán tất cả tội danh đó lên người anh.Họ lập ra những page đầy mang những cái tính khiêu khích “Ko phải Aaron ko thể ghi bàn,chẳng qua là anh ta ko muốn giết chết chúng ta mà thôi”, “Aaron – kẻ sát nhân trên sân cỏ”.Họ xem Ramsey là 1 kẻ sát nhân như thể chính anh đã cầm súng bắn chết những người nổi tiếng ấy vậy!Thậm chí cả khi Aaron ko ghi bàn mà có 1 người nổi tiếng nào đó chết đi thì anh vẫn là kẻ có tội!!Tội nghiệp cho Ramsey,có lẽ ko quá khi nói anh chính là cầu thủ xui xẻo nhất trong lịch sử bóng đá.Những lúc anh thi đấu ko tốt thì bị người hâm mộ ruồng rẫy, chửi bới. Còn mỗi khi anh có thể làm bàn để chứng tỏ mình thì lại bị báo chí rình rập công bố như thể anh 1 kẻ giết người.Thật sự không biết Aaron đã làm gì sai để phải gánh chịu những thứ như thế!Anh phải làm gì để có thể làm vừa lòng những người hâm mộ đây?Giã từ sự nghiệp bóng đá ở cái tuổi vừa tròn 21 chăng??
Các bạn nói các bạn tôn trọng GS Wenger nhưng lại không tin tưởng các quyết định của ông ấy!Các bạn la ó,phản đối mỗi khi GS đưa vào đội hình 1 cái tên mà các bạn ko thích!Nhưng dường như các bạn đã quên,chính Giáo Sư mới là HLV của đội bóng,ông hiểu rõ Arsenal và các học trò hơn là những khán giả chúng ta.Chúng ta ko thể phản bác những thứ mà bản thân mình không hiểu rõ về nó.Bạn hãy nhớ,trong khi chúng ta ruồng rẫy Rosicky thì,ai là người đã cho anh cơ hội để trở mình và chứng minh anh vẫn còn hữu ích?Ai đã cho anh cái cơ hội ấy?Chính là GS Wenger.Và thực tế đã chứng minh rằng: GS luôn đúng với các quyết định của mình!!!Chúng ta có thể ko tin vào các Pháo Thủ,nhưng phải tin vào Giáo Sư,vị cha đáng kính của CLB chúng mình!!!
Các Gooner ơi!Hãy tỉnh táo lại đi trước khi chính các bạn sẽ trở thành tên sát thủ,giết chết sự nghiệp của các Pháo Thủ khác bằng chính sự nông nỗi và nóng nảy của mình!!Trước khi các bạn lên tiếng chửi bới bất kì Gunner nào,xin hãy suy nghĩ rằng chính họ đã là những người thi đấu và cống hiến cho tình yêu Arsenal của chúng ta.
Chúng ta mới là kẻ vô dụng nhất,trong lúc các Pháo Thủ phải chiến đấu hết mình trên sân cỏ để đem về chiến thắng cho CLB thì những NHM như chúng ta chỉ có thể ngồi đó xem và la ó! Chúng ta có thể chửi,vâng,nhưng đó là những kẻ đã dứt áo ra đi,ruồng bỏ chính CLB của mình vì đồng tiền hay danh hiệu như $amir Nar$i,Clichy hay Aderbayor…..Còn với những Pháo Thủ đã chiến đấu vì tình yêu của mình với đội bóng thì chúng ta ko có quyền chửi bới bất cứ ai trong số họ vì bản thân chúng ta ko thể làm gì cho đội bóng nhiều hơn họ.Không phải họ không xứng đáng thi đấu cho Arsenal mà chính chúng ta mới là những người không xứng đáng được gọi là Gooner,không xứng đáng với tình yêu và những gì mà các Pháo Thủ đã bỏ ra vì CLB.
Chính vì thế, nếu bạn không thể yêu lấy tất cả các Pháo Thủ thì xin đừng nhận mình là 1 Gooner!!Bạn không phải và hoàn toàn không xứng đáng với cái tên Pháo Thủ ấy!!
NẾU LÀ 1 GOONER, XIN HÃY YÊU TẤT CẢ CÁC PHÁO THỦ CHÚNG TA!!!