Phần 10: Những hậu vệ cánh tham gia tấn công
Những năm 2000 người ta thấy trong đội hình của tuyển Anh ở các trận đấu đầu tiên là sự xuất hiện của cặp đôi nhà Neville ở vị trí hậu vệ cánh. 10 năm sau, cũng ở vị trí hậu vệ cánh này là cặp đôi Ashley Cole và Glen Johnson. Sự chuyển giao của hai thế hệ đó – từ một bên là thiện chiến và chắc chắn sang một bên là tốc độ, có khả năng tấn công – không thể không đc nhắc đến.
Thật khó để xác định chính xác từ khi nào mà các hậu vệ cánh tham gia tấn công lại quan trọng đến vậy. Tuy nhiên lí do mà họ trở nên sống còn thì rất dễ biết, vì họ là cầu thủ duy nhất trên sân thường xuyên có nhiều khoảng trống. Nếu 4-4-2 đối đầu 4-4-2, chạy cánh kèm chạy cánh, hậu vệ cánh là những cầu thủ còn lại có khoảng trống trước mặt để dâng cao (hình dưới) đồng nghĩa với việc họ sẽ nhận được nhiều bóng nhất trong số các cầu thủ trên sân. Cũng vì vậy mà thông số các trận đấu thường chỉ ra rằng các cầu thủ đá vị trí này di chuyển nhiều nhất trên sân.
Điều này cơ hồ xuất phát từ đội hình Arsenal dưới thời HLV Wenger thời kì đầu của thập kỉ này. Được thừa hưởng hai hậu vệ cánh “kiểu cũ” Lee Dixon và Nigel Winterburn, ông Wenger đã mạnh tay thay hai cầu thủ này bằng hai cầu thủ khác thậm chí… không biết chơi phòng thủ. Ashley Cole là một tiền đạo hứa hẹn của đội trẻ Arsenal, trong khi Laurent gây ấn tượng cho Mallorca khi chơi vị trí tiền vệ cầm bóng. Ông Wenger đã tính toán rất kĩ khi quyết định đưa hai cầu thủ có khả năng tấn công xuống chơi vị trí hậu vệ cánh, chứng tỏ các kĩ năng chơi bóng là cần thiết thế nào khi đá ở vị trí này. Điều tương tự đã diễn ra ở khắp Châu Âu. Gianluca Zambrotta, một tiền vệ cánh (phải) trẻ đầy tài năng ở Bari và Juventus, đã được chuyển sang chơi hậu vệ cánh trái bởi Marcello Lippi, và trở thành một trong những hậu vệ cánh hay nhất trên thế giới.
Jonathan Wilson, một cây bút lừng danh chuyên viết về chiến thuật bóng đá, giờ đã tin rằng hậu vệ cánh là một trong những cầu thủ quan trọng nhất trong đội.
Nhưng mọi chuyện đã tiến triển phức tạp hơn thế nhiều lần. Tiền vệ cánh bây giờ chủ yếu được xếp ra sân để ngăn chặn những pha lên bóng của các hậu vệ cánh – Sir Alex Ferguson là người làm việc này tốt hơn thảy. Wayne Rooney và Park Ji Sung chơi tốt nhất khi được xếp đá ở đây, trong khi Antonio Valencia cũng là một lựa chọn không tồi.
Không theo kèm họ - những hậu vệ biên - đồng nghĩa với tự sát – Tottenham đã đầu hàng Arsenal tại sân Emirates chỉ vì họ chơi mà không có một tiền vệ cánh trái, tạo khoảng trống cho Bacary Sagna kiến tạo 2 bàn thắng. Trong khi Arsenal lại mắc lỗi lầm tương tự khi đối đầu với Chelsea, bỏ hở Ashley Cole, và hai quả tạt trong 3 phút đã đưa đến hai bàn thắng cực kì quan trọng cho The Blues.
Triều đại của các hậu vệ cánh “tấn công” này sẽ kéo dài bao lâu – khi mà ngày càng nhiều đội bóng sắp những cầu thủ sáng tạo nhất, nguy hiểm nhất của mình đá trên cao phía bên cánh (Ronaldo, Messi, Andrey Arshavin, Ronaldinho), có lẽ các hậu vệ cánh cần phải “biết” phòng thủ hơn. Chả bù với những năm 2000, khi mà các cầu thủ dạt cánh khá khan hiếm và người ta sử dụng nhiều hơn những tiền vệ kiến thiết trung tâm.
Nói gì thì nói, những năm 2000 đánh dấu sự thay đổi vai trò to lớn của các hậu vệ cánh. Và cầu thủ tiêu biểu nhất có thể lấy ví dụ là Maicon của Inter – một hậu vệ phải đầy tài năng của cái nôi đã sản sinh ra những Carlos Alberto hay Cafu. Đây là một ví dụ ở trận derby thành Milan đầu tiên của anh.
Chúng ta hãy cùng xem sự lợi hại của Maicon trong tình huống này nhé
Hết
Rất cám ơn các bạn đã theo dõi và đánh giá bài viết này Có gì góp ý các bạn hãy để lại cm bên dưới nhé Thời gian tới mình sẽ triển khai kế hoạch "Kết hợp chiến thuật ngoài đời và trong FM" để các bạn cùng chia sẻ kinh nghiệm cầm quân của mình, những gì bạn đã áp dụng được khi đọc các bài phân tích của các tác giả trên nhé Hi vọng được mọi người giúp đỡ
P/S: thành thật xin lỗi một số bạn vì phải del post của bạn để lấy #10 cho bài viết liền mạch và mọi người dễ đọc các bạn vui lòng góp ý kiến lại bên dưới nhé mình hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp, khen chê