Share game FM24 (PC)
Trang thứ 3 trong tổng số 8 trang Trang đầuTrang đầu 12345 ... Trang cuốiTrang cuối
Hiển thị kết quả từ 21 tói 30 trong tổng số 79
  1. #21
    Ngày tham gia
    29 Aug 2006
    Đến từ
    FCN-VN
    Số bài viết
    684
    Các mem chú ý vào tittle của topic trước khi post bài. Không phải cứ copy&paste vậy là tốt đâu.

    Khi post một cầu thủ nào bạn cần đưa ra những thông tin như sau:

    Họ tên cầu thủ: (Cái này in đậm nhé)
    Ngày sinh:
    Quốc tịch:
    Ngày kí hợp đồng:
    Trận đấu ra mắt:
    Tổng số bàn thắng:
    Tổng số lần ra sân:
    Vị trí: Hậu vệ
    Ngày rời United:
    Các câu lạc bộ đã qua:
    Danh hiệu
    Một số hình ảnh:

    Sau đó mới đến giới thiệu về cầu thủ đó. Chú ý cách trình bày


    Lần sửa bài viết gần nhất bởi thienthanqnd2005 : 07-03-2008 vào lúc 07:01 PM

  2. #22
    Ngày tham gia
    10 Nov 2007
    Đến từ
    NEVERLAND
    Số bài viết
    2,089
    Ối kô phải mod close để xem xét ah
    Cứ cái kiểu mà ai đá cho MU cũng được xếp lên thành "huyền thoại" vậy thì tui cũng chả cần quan tâm nữa. Thật là vớ vẩn
    Cứ cái kiểu này thì đến lúc lôi cả O'shea với Brown lên luôn thì bó tay


  3. #23
    Ngày tham gia
    05 Mar 2008
    Đến từ
    Tp HCM
    Số bài viết
    177
    Trích dẫn Trích dẫn bài viết của MA_BU Bài viết
    Cứ cái kiểu mà ai đá cho MU cũng được xếp lên thành "huyền thoại" vậy thì tui cũng chả cần quan tâm nữa. Thật là vớ vẩn
    Cứ cái kiểu này thì đến lúc lôi cả O'shea với Brown lên luôn thì bó tay
    Yes,that right.
    Còn những người khác thì Chả spam cái gì cả. Nếu cậu định mình cậu viết thì nói luôn 1 tiếng đi.
    Bạn hiểu nhầm rùi,mình đã nói từ đầu là mong các bạn bổ sung thêm mà tại vì một số cầu thủ bạn nêu mình thấy chưa thể gọi là huyền thọai được.Tài năng của họ chỉ ở mức trung bình và kô đóng góp được gì nhiều vào thành công của CLB.Muốn trờ thành huyền thoại ở một CLB nào thì cần:
    -phải gắn bó với CLB ít nhất 5 năm
    -phải là cầu thủ giỏi nhất ở vị trí của mình,có thể một mình xoay chuyển trận đấu bằng khoảng khắc loé sáng để giúp CLB đạt được những danh hiệu
    -tài năng phải được thế giới công nhận
    -khi nhắc đến CLB đó người ta phải liên tưởng đến cầu thủ đó,coi đó như là biều tượng CLB.
    Những cầu thủ như Stam,Rio Ferdinand, ,Lee Sharpe,Henning Berg họ có tài năng nhưng chưa thể gôi là huyền thoại đươc.Đó chỉ là những cầu thủ đá thuê thôi,đến rồi lại đi
    Còn nữa, một số cầu thủ đã nêu rồi bạn còn nêu lại thế gọi là gì?=>spam chứ gì

    Lần sửa bài viết gần nhất bởi maradola : 07-03-2008 vào lúc 10:14 PM

  4. #24
    Ngày tham gia
    29 Aug 2006
    Đến từ
    FCN-VN
    Số bài viết
    684
    Thôi đi các bố, vừa phải thôi. Tôi đã edit và chỉnh sửa topic lại rồi, mới mở lại để cho các bố tiếp tục thể hiện.
    Tất cả các bài viết đều được tôi kiểm duyệt, các bố khỏi phải cãi nhau làm gì cho mệt và loãng topic ra. Ai muốn post và thực sự nghiêm túc thì xin mời. Còn những ai có ý định spam ngay trong topic này thì hậu quả khôn lường đó


  5. #25
    Ngày tham gia
    01 Jul 2007
    Số bài viết
    1,178

    Những huyền thoại của Arsenal (post nhảm = chết)

    Không lẽ MU có huyền thoại mà các cầu thủ Arsenal không có huyền thoại cho mình .

    Người đầu tiên: ALAN SMITH (1987-1995)


    Trước khi Ian Wright chuyển tới sân Highbury, thì Arsenal hoàn toàn trông cậy vào 1 tiền đạo. Đó là Alan Smith. Ông được chuyển tới Arsenal từ Leicester City vào năm 1987 bởi George Graham. Alan Smith từ bộ đôi đá cặp cùng với Gary Lineker ở Lei City.

    Smith ra sân đầu tiên trong trận gặp Liverpool, chơi sát cánh cùng Charlie Nicholas v à Martin Hayes ở trên hàng tấn công. Arsenal đã thua 1-2 trận đó nhưng kể từ đó trở đi các chàng pháo thủ trở thành 1 đối thủ gay góc trong giải đấu. Và đến cuối mùa giải thì Alan đã ghi tới 16 bàn thắng, trong đó có bàn thắng ấn định chiến thắng 3-2 của Arsenal trong trận chung kết cúp quốc gia với Luton Town.

    Và vào mùa giải sau đó, Smith đã trở thành người hùng bảo vệ cho Arsenal. Đội hình của ông Graham đã trở thành 1 đội quân hùng mạnh, với 1 hàng hậu vệ chơi cực rắn và một cặp đôi ghi bàn Smith và Merson. Đội hình này đã mang về sân Highbury chiếc cup vô địch đầu tiên kể từ năm 1971 và Smith là anh hùng với 25 bàn thắng trong suốt mùa giải. Mùa giải này đã đi vào lịch sử và Arsenal đã cần phải thắng Liverpool 2 – 0 vào trận cuối cùng của mùa giải thì mới đoạt ngôi vô địch. Smith đã đánh đầu ghi bàn đầu tiên.

    Vào năm 1991 Smith lại trở thành nhà vô địch lần nữa và ghi được tới 27 bàn thắng. Vài mùa giải sau chứng kiến nhiều chức vô địch của Arsenal và cùng với đó là các cup của giải trong nước. Nhưng trong thời gian này Smith đã phải vật lộn với chấn thương sụn chân của mình và trận chung kết cup C2 châu âu ở copenhagen trong trận gặp AC Parma, chỉ có 1 bàn thắng được ghi ấn định chiến thắng 1-0 của Arsenal của cầu thủ mang áo số 9, đó là cú vô lê ghi bàn cuối cùng của Smith. Sự nghiệp của Smith trở nên buồn thảm khi ông bị buộc phải từ giã sân có bởi chấn thương sụn kéo dài vào năm 1995.

    Xem thêm tại đây : http://sporting-heroes.net/football-...sp?HeroID=7602


    Because The Main One

  6. #26
    Ngày tham gia
    01 Jul 2007
    Số bài viết
    1,178
    Patrick Vieira - Đội trưởng của một thời hoàng kim


    Tên đầy đủ: Patrick Vieira
    Ngày sinh: 23-6-1976
    Nơi sinh: Dakar – Senegal
    Vị trí: tiền vệ trung tâm

    Thông tin câu lạc bộ

    Câu lạc bộ hiện tại: Internazionale

    Đội trẻ:
    1993-1994: AS Cannes
    1995-1996: AS Cannes

    Thi đấu chuyên nghiệp
    Năm CLB Số lần thi đấu/ Số bàn thắng
    1993-1995 AS Cannes 49 (2)
    1995-1996 AC Milan 2 (0)
    1996-2005 Arsenal 279 (29)
    2005-2006 Juventus 38 (5)
    2006-nay Internazionale

    Đội tuyển quốc gia:
    1997- hiện nay đá cho tuyển Pháp và ghi được 97 ( 6 ) bàn thắng.

    Sự nghiệp ban đầu

    Vieira sinh tại Cape Verdian – Senegal, gia đình chuyển tới Paris khi anh lên 8 tuổi, và cho tới mãi năm 2003 anh mới quay trở lại Senegal. Ban đầu Vieira chơi cho AS Cannes nơi anh xuất hiện lần đầu ở tuổi 17 và trở thành đội trưởng khi anh mới có 19 tuổi. Không lâu sau đó vào mùa hè năm 1995 anh đã được gã khổng lồ thành Milan mua mặc dù anh chủ yếu ngồi trên băng ghế dự bị và chỉ được thi đấu đúng hai trận.

    Arsenal

    Tháng 12-1996 vị HLV mới của Arsenal – Arsene Wenger đã đề nghị mua anh từ AC Milan. Chiều cao, sức tì và thể lực của Vieira đồng nghĩa với việc anh sẽ sớm thích nghi với lối đá của bóng đá Anh trong khi sự điềm tĩnh và kinh nghiệm thi đấu biến anh trở thành một phần không thể thiếu trong phong cách đá đẹp mắt của Giáo sư.

    Đá cặp ở tuyến giữa với người đồng đội trong tuyển Pháp Emmanuel Petit, Vieira đã đoạt cú đúp giải Ngoại hạng và cúp FA năm 1998, mùa giải trọn vẹn đầu tiên của anh ở Arsenal và anh được gọi vào danh sách thi đấu của tuyển Pháp tại World Cup 1998.

    Những năm đầu tiên ở Arsenal của Vieira đã bị ngáng trở nhiều bởi vấn đề kỷ luật – năm 2000-01, anh bị đuổi hai lần trong hai trận đấu liên tiếp mặc dù sau khi trở lại anh không bị lĩnh một chiếc thẻ nào trong 28 trận. Tổng cộng anh đã bị đuổi 12 lần trong sự nghiệp ( 9 lần khi đá ở Arsenal, 1 khi ở Juve, 1 ở đội tuyển QG và Internazionale).

    Vieira lại tiếp tục cùng đội tuyển Pháp đạt chức vô địch Euro 2000 rồi sau đó là cú đúp với Arsenal năm 2002. Sau khi Tony Adams giải nghệ năm 2002, Vieira ( khi đó là đội phó ) đã trở thành đội trưởng và kể từ đó anh trở nên điềm tĩnh hơn rất nhiều. Mặc dù vắng mặt trong trong trận chung kết FA năm 2003 vì chấn thương, anh vẫn được nâng cao chiếc cúp cùng các đồng đội với vai trò đội trưởng trong ngày chia tay David Seaman.

    Mùa giải 2003-2004, anh đã dẫn dắt Arsenal tạo nên một mùa giải lịch sử với những kỷ lục không thể phá vỡ ở giải Ngoại hạng với 49 trận bất bại và anh cũng là người ghi quả Penalty ấn định chiến thắng của Arsenal trong trận chung kết cúp FA năm 2005 sau khi hòa MU 0-0 trong 120 phút thi đấu chính thức. Tổng cộng Vieira đã chơi 407 trận cho Arsenal và ghi được 33 bàn thắng.

    Anh quay trở lại Arsenal trong trận đấu chia tay Dennis Bergkamp ngày 22-7-2006 gặp Ajax.
    Dù đã rời Arsenal Vieira vẫn luôn dành được sự yêu mến trong lòng các fan hâm mộ và có một tấm ảnh của anh đặt giữa 14 huyền thoại của Arsenal tại sân vận động mới Emirates.

    Juventus

    Sự tỏa sáng của Vieira trong màu áo Arsenal đã khiến các “ông lớn” phải để mắt đến, đầu tiên là sự tiếp cận của Manchester United. Trong suốt hai mùa giải 2003, 2004 Vieira đã liên hệ với ý định muốn chuyển đến chơi cho đại gia Real Madrid. Real Madrid đưa tin đề nghị trả Arsenal 23 triệu đô la để có được anh và phía Arsenal cũng đã miễn cưỡng chấp nhận. Tuy nhiên đến phút cuối sau khi đã suy nghĩ kỹ lưỡng Vieira quyết định ở lại với câu lạc bộ nơi anh đã thành danh.

    Một năm sau đó, Vieira đã dứt áo ra đi. Arsenal chấp nhận cái giá 20 triệu Euro (tương đương với 13,7 triệu bảng) của gã khổng lồ Juventus. Vào 14-7-2005, Vieira đã đồng ý ký bản hợp đồng thời hạn năm năm với Juventus để đến chơi tại Seri A.

    HLV của Juventus khi đó là Fabio Capello đã sử dụng Vieira ở khu vực giữa sân gồm có Emerson và Pavel Nedved. Anh đã giúp Juventus có được một khởi đầu tốt nhất ở giải đấu Seri A. Mặc cho việc thi đấu bị ảnh hưởng bởi chấn thương háng dai dẳng và mâu thuẫn trên sân tập với người đồng đội Zlatan Ibrahimovic, Vieira vẫn giúp Juventus giữ được chiếc cúp vô địch Ý ở lại thêm một năm nữa. Và trong vòng quay của số phận, Vieira đã trở lại Highbury để đối đầu với Arsenal trong trận tứ kết Champions League. Kết quả Arsenal thắng 2-0. Vieira phải nhận một chiếc thẻ vàng ở trận lượt đi tại Highbury và không được đá trong trận lượt về vào ngày 5-4-2006.

    Rời khỏi Juventus

    Tuy nhiên mùa giải 2005-2006 đã trở thành một mùa giải trắng tay đối với Juventus sau khi sự vụ được khám phá ra rằng họ bị dính líu vào vụ Scandal dàn xếp tỉ số. Liên đoàn bóng đá Italia đã quyết định: Juventus bị giáng xuống chơi ở Seri B với số điểm -17 và kéo theo sự ra đi của hàng loạt ngôi sao. Sau khi xem xét đề nghị của một số câu lạc bộ trong đó có cả Arsenal và Manchester United vào 2-8-2006 Patrick Vieira đã ký bản hợp đồng thời hạn 4 năm với Internazionale với giá chuyển nhượng là 9,5 triệu bảng ít hơn cái giá 20 triệu bảng mà Juventus đã bỏ ra để mua anh từ Arsenal.

    Sự nghiệp thi đấu quốc tế

    Trong khi còn ở Arsenal, Vieira đã được thi đấu lần đầu tiên cho đội tuyển Pháp trong trận gặp Hà Lan năm 1997. Anh cũng có tên trong danh sách đội tuyển Pháp tham dự WC 98. Anh chính là người thay thế cho Youri Djorkaeff trong trận chung kết gặp Brazil và đã tạo cơ hội cho người đồng đội ở Arsenal là Petit ghi bàn thắng thứ 3 trong thắng lợi 3-0 của Pháp.Cùng với các đồng đội anh nhận được Bắc Đẩu Bội Tinh– huân chuơng cao quý nhất của nước Pháp năm 1998.

    Sau đó anh là lựa chọn đầu tiên cho vị trí trung vệ trong thắng lợi của Pháp tại Euro 2000 khi mà họ đã đánh bại Italia trong trận chung kết nảy lửa. Anh cũng chơi 3 trận tại World Cup 2002, giải mà Pháp đã bị loại ngay từ vòng đấu bảng. Anh đã bị chấn thương và không thể thi đấu trong trận gặp Hi Lạp tại Euro 2004.

    Vieira đảm nhận băng đội trưởng đội tuyển Pháp sau khi Zinedine Zidane tuyên bố nghỉ thi đấu quốc tế nhưng đó là cách để thuyết phục Zidane quay trở lại trong chiến dịch vòng loại World Cup 2006. Vào 5-8-2006 anh lại được chỉ định chức vụ đội trưởng đội Pháp.

    Vào sinh nhật 23-6-2006 Vieira đã đeo băng đội trưởng trong trận đấu vắng mặt Zidane, cũng cùng sinh nhật vào ngày đó, và anh đã ghi bàn thắng đầu tiên khi Pháp đánh bại Togo 2-0 tại vòng bảng World Cup 2006. Để rồi chính anh là người tạo cơ hội cho Henry dứt điểm ấn định tỉ số. Chiến thắng này đã giúp Pháp lọt vào vòng đấu loại trực tiếp xếp thứ 2 sau Thụy Sĩ. Ở vòng đấu loại trực tiếp 1/16 Vieira ghi bàn thắng thứ hai trong chiến thắng 3-1 trước Tây Ban Nha. Pháp đã dành chiến thắng xứng đáng 1-0 trước Brazil ở tứ kết trong một trận đấu đáng nhớ rồi sau đó là trước Bồ Đào Nha cũng với tỉ số đó tại bán kết để đưa họ vào trận chung kết gặp Italia. Đã từng chơi rất nhiều trận chung kết, lần này anh được ra sân ngay từ đầu nhưng phải thay ra vào hiệp hai vì chấn thương. Kết quả cuối cùng: Italia giành chiến thắng 5-3 trong loạt đá Penalty đầy may rủi sau 120 phút thi đấu chính thức với kết quả hòa 1-1. Cho đến tháng 9-2006, Vieira đã khoác áo đội tuyển QG tổng cộng 97 lần và ghi được 6 bàn thắng.

    Danh hiệu

    Với đội tuyển quốc gia:
    · FIFA World Cup
    o Appearances: 1998, 2002, 2006.
    o Winner: World Cup 1998
    o Runner Up: World Cup 2006
    · European Championship
    o Appearances: 2000, 2004.
    o Winner: Euro 2000
    Với Arsenal:
    · English Premiership: 1997-98, 2001-02, 2003-04.
    · English FA Cup: 1998, 2002, 2003, 2005.
    · Carlsberg Player of the Year : 2004
    Với Juventus
    · Serie A Scudetto: 2005-06 ( nhưng sau đó đã bị tước do Juventus bị phát hiện có dính líu đến vụ scandal dàn xếp tỉ số).
    Một số danh hiệu khác:
    Được chọn vào top 100 cầu thủ của FIFA: 2004
    Bắc Đẩu Bội Tinh – huân chương cao quý nhất của nước Pháp năm 1998.


    Because The Main One

  7. #27
    Ngày tham gia
    01 Jul 2007
    Số bài viết
    1,178
    Dennis Bergkamp - Một huyền thoại của lối đá đẹp


    Tên đầy đủ: Dennis Nicolas Bergkamp

    Giờ đây tên anh đã không còn có trong danh sách những cầu thủ của Arsenal nữa. Anh đã giã từ sự nghiệp thi đấu của mình trong một bầu không khí ấm áp tình yêu dâng trào cảm xúc của hơn 54.000 cổ động viên trên sân Emirates, của ban huấn luyện Arsenal và của hàng triệu người yêu mến anh trên khắp thế giới.

    Chia tay anh, người ta sẽ còn nhắc đến anh như một huyền thoại của Highbury. Là người dường như gắn bó lâu đời nhất với Arsenal (anh đến trước cả vị HLV đáng kính Arsene Wenger), cái tên anh gắn liền với Arsenal, gắn liền với một thứ bóng đá vị nghệ thuật. Nếu như người ta nói, nhân loại chỉ có một Vincent van Gogh, thì trong thế giới bóng đá, cái tên anh cũng sẽ không thể lẫn được vào đâu giữa muôn vàn tinh tú.

    Anh đã cùng Arenal vượt qua bao thăng trầm để có được ngày hôm nay. Ngôi nhà Arsenal sẽ lưu danh anh như một huyền thoại. Anh là Dennis Bergkamp…

    1.Họ và tên đầy đủ: Dennis Nicolas Bergkamp
    Tên anh được lấy theo Denis Law, huyền thoại bóng đá người Scotland mà cả gia đình anh ngưỡng mộ. Khi đăng ký khai sinh, người ta đã không chấp nhận chữ Denis vì lý do khó đánh vần, nên cha anh đã phải thêm vào 1 chữ n!
    2.Ngày sinh: 15/5/1969
    Tại Amsterdam, Hà Lan.
    3.Cao: 1m83
    4.Nặng: 78kg
    5.Vị trí : Tiền đạo
    6.Những đội bóng đã từng thi đấu: Ajax, Inter Milan và Arsenal
    7.Gia nhập Arsenal: 3/7/1995 với giá £7,500,000.
    8. Tổng hợp thành tích:
    -Số bàn thắng tính tại giải VĐQG:
    Ajax: Thi đấu 185 trận ghi được 103 bàn thắng
    Mùa giải Trận đấu Bàn thắng Giải đấu

    1986-1987 14 2 (Eredivisie 1)
    1987-1988 25 5 (Eredivisie 1)
    1988-1989 30 13 (Eredivisie 1)
    1989-1990 25 8 (Eredivisie 1)
    1990-1991 33 25 (Eredivisie 1)
    1991-1992 30 24 (Eredivisie 1)
    1992-1993 28 26 (Eredivisie 1)

    Inter Milan: Thi đấu 52 trận ghi được 16 bàn thắng

    1993-1994 Played 31 Scored 8 goals (Serie A)
    1994-1995 Played 21 Scored 3 goals (Serie A)

    Arsenal: Thi đấu 251+49 trận ghi được 85 bàn thắng( tính đến thời điểm 5/11/2005)

    1995-1996 Played 33 Scored 11 goals (Premiership)
    1996-1997 Played 29 Scored 12 goals (Premiership)
    1997-1998 Played 28 Scored 16 goals (Premiership)
    1998-1999 Played 29 Scored 12 goals (Premiership)
    1999-2000 Played 28 Scored 6 goals (Premiership)
    2000-2001 Played 25 Scored 3 goals (Premiership)
    2001-2002 Played 33 Scored 9 goals (Premiership)
    2002-2003 Played 29 Scored 4 goals ((Premiership)
    2003-2004 Played 28 Scored 4 goals (Premiership)
    2004-2005 Played 29 Scored 8 goals (Premiership)

    Tại Ajax anh có được 2 chiếc cup Hà Lan, 1 European Cup Winners Cup, 1 UEFA Cup, 2 lần trở thành cầu thủ xuất sắc nhất trong năm và 1 lần dành danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất Châu Âu năm 1993.
    Với Inter anh dành được 1 chiếc cup Uefa năm 1994.
    Và tại Arsenal 3 lần dành chức vô địch PL, 4 lần dành FA Cup, Cầu thủ xuất sắc nhất của năm và ghi được nhiều bàn thắng tuyệt mĩ.

    Sự nghiệp thi đấu

    Có lẽ viết về Bergy (tên thân mật của anh) đã có rất nhiều những bài báo và nhiều phong cách khác nhau. Trong quá khứ Arsenal đã luôn tự hào mà thốt lên rằng:"Chúng tôi có Dennis Bergkamp" và bây giờ anh đã từ giã câu lạc bộ sau khi chơi trận đấu cuối cùng trong sự nghiệp thi đấu của mình trên sân vận động mới Emirates. 25 năm trong sự nghiệp anh đã cống hiến cho bóng đá những bàn thắng đẹp nhất lịch sử. Trưởng thành từ lò đào tạo của Ajax và gắn bó 7 năm với câu lạc bộ, sau đó anh chuyển sang chơi cho Inter từ 1993 đến 1995. Và từ 1995 đến 2006 anh khoác trên mình chiếc áo đỏ trắng của The Gunners, ở nơi đây anh trở thành một trong những huyền thoại vĩ đại của câu lạc bộ.

    Sự nghiệp trước khi đến với Arsenal


    Dennis Bergkamp gia nhập Ajax khi anh lên 12 tuổi , anh đã trưởng thành tại đây và trận đấu đầu tiên anh được chơi tại đội hình chính của Ajax là năm 1986 ở tuổi 17 trong trận gặp Roda. Một điều đặc biệt là tài năng của Bergkamp ở đội trẻ Ajax đã được phát hiện bởi Johan Cruyff, và chính ông này đã gạt bỏ mọi chỉ trích để quyết đưa anh vào sân trong trận đấu đó. Trong 7 năm gắn bó Dennis đã giúp Ajax dành Cup C2 năm 1987, VĐQG 1990 và UEFA Cup năm 1992.

    Tại Ajax, Bergkamp đã từng 3 năm liền là Vua phá lưới tại giải VĐQG, đó là vào các năm 1991, 1992, 1993. Anh được bầu là Cầu thủ xuất sắc nhất Hà Lan năm 1992, 1993.

    Cũng trong thời gian đó, lần đầu tiên Bergkamp được khoác áo đội tuyển quốc gia là tại trận đấu với Italia năm 1990, tiếp theo là tham dự Euro cùng đội tuyển Hà Lan năm 1992. Trong trận đấu ở vòng bán kết Hà Lan đã thất bại, nhưng những ấn tượng anh để lại đã làm cho BHL Inter Milan phải bỏ ra khoản tiền 12 triệu bảng để có đuợc anh. Và tại trong khoảng thời gian ngắn ngủi 2 năm ở Milan anh đã cùng Inter Milan dành chức vô địch UEFA Cup năm 1994. Bergkamp đã nói rằng khoảng thời gian ở Italia mới thực sự ''giúp tôi thực sự là một cầu thủ bóng đá''. Và Tại Serie A, trong màu áo Inter Milan, Bergkamp đã ghi được 11 bàn thắng trong 52 trận.

    Đội tuyển Hà Lan của Bergkamp lọt vào đến vòng tứ kết World Cup 1994 nhưng lại chịu thất bại 3-2 trước Brazil.

    Những tháng ngày hạnh phúc tại Arsenal

    Khoảng thời gian ở Italia là những tháng ngày không mấy hạnh phúc và chuỗi ngày đó cũng khép lại khi anh được Bruce Rioch đưa về với sân Highbury của Arsenal với giá 7.5 triệu bảng ngày 3/7/1995. Và từ đây một huyền thoại mới của câu lạc bộ ra đời....

    Arsenal đã thổi một luồng sinh khí mới vào Dennis Bergkamp. Nhưng tại sao lại là Arsenal?

    "Tôi đã quyết định rời Italia và đội bóng đầu tiên tôi muốn tới đó chính là Arsenal. Họ là một đội bóng đoàn kết và đó là những gì tôi muốn, đó là nền tảng để cho bạn đứng vững trước khi bạn cố gắng làm một việc gì đó. Mọi lạ lẫm cũng qua tại câu lạc bộ mới. Tôi nghĩ rằng đây là công việc của mình và tôi không biết gì về một Arsenal "buồn chán" tại thời điểm đó.” Chủ tịch Inter, Massimo Moratti đã từng gọi điện cho Dennis và nói rằng:"Họ (Arsenal) sẽ thật là may mắn nếu cậu ghi được 10 bàn thắng cho họ ở mùa giải này".

    Lúc đầu những cái title to tướng được đăng lên khi mà đã 7 trận mà Dennis không ghi bàn. Họ nói Arsenal đã "liều lĩnh" khi mua Dennis. Nhưng rồi chuyện gì đến cũng phải đến. Dennis có bàn thắng đầu tiên (anh ghi 2 bàn) cho Arsenal trong trận thắng 4-2 trước Southampton tại Highbury và trái bóng đã bắt đầu lăn....

    "Bạn có thể cho rằng tôi là một ngôi sao tồi khi so sánh với những gì trước đó. Phải mất một thời gian để có thể thích nghi với những thay đổi khi chuyển về từ Inter. Nhưng tôi thích điều đó và bàn thắng đầu tiên đó đã chấm dứt mọi nghi hoặc.
    Tại Euro 96 Hà Lan lại gây thất vọng khi để thua Anh 4-1. Bergkamp buồn bã rời sân.

    Có anh trong đội hình thi đấu là một điều quan trọng của câu lạc bộ nhưng ở những trận đấu tại Châu Âu chứng sợ máy bay đã ngăn cản anh có thể tham dự những trận đấu đó. Và cái biệt danh "Người Hà Lan không bay" cũng xuất phát từ đó.

    Năm thứ hai Bergkamp có mặt tại Arsenal, Wenger đến và trở thành người thầy vĩ đại của các cầu thủ Arsenal trong đó có Dennis. Wenger đã làm người ta quên đi cái biệt danh "Arsenal nhàm chán" mà người ta gắn cho họ.

    "Tôi cảm thấy mình có một chút đóng góp gì đó vào lối chơi tấn công của Arsenal nhưng sau này còn nhiều điều phải học hỏi nữa. Wenger đã cho tôi thấy điều đó khi ông mang về Patrick Vieira, Emmanuel Petit, Marc Overmars thế hệ những cầu thủ trụ cột nâng tầm cao mới cho Arsenal sau này”.

    Bàn thắng cứ nối tiếp bàn thắng và Dennis trở thành 1 trong 10 cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất mọi thời đại cho câu lạc bộ.

    Bergkamp đã có được tất cả 120 bàn thắng trong 423 trận đấu. Anh có được 5 DVD trong sự nghiệp của mình. Hery đã nói:"Khi Bergkamp ghi bàn thì đó không phải là những bàn thắng thông thường mà nó được gắn nhãn hiệu của riêng anh ấy-nhãn hiệu bàn thắng mang tên Dennis Bergkamp".

    Mùa giải 1997-1998 đánh dấu thời điểm đỉnh cao nhất trong sự nghiệp của Bergkamp: số bàn thắng và trận thi đấu mỗi mùa giải. Thực tế: tỉ lệ là 0.29 bàn/ trận cao hơn khi anh thi đấu cho Inter 0.21 bàn/ trận và thấp hơn khi ở Ajax 0.56 bàn/trận.

    Anh lập hattrick trong trận hòa 3-3 với Leicester. Anh cùng Arsenal có được hai danh hiệu lớn là Vô địch Premierships và cup FA năm 1998.

    Khi bắt đầu mùa giải HLV Wenger đã nói:"Bạn không cho rằng cậu ấy lầ cầu thủ xuất sắc nhất thế giới tại thời điểm này? Nếu bạn cho rằng có một người nào đó chơi tốt hơn cậu ấy thì có nghĩa là đã không xem cậu ấy thi đấu." Với 22 bàn thắng ghi được chiếc áo số 10 đã vượt qua tất cả để dành danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất Premiership năm đó, anh được xếp thứ 3 trong bảng xếp những cầu thủ xuất sắc nhất của năm do FIFA bình chọn. Và tên anh đã được những cổ động viên trìu mến viết trong bài hát của câu lạc bộ " Walking in a Bergkamp Wonderland".

    Tại World Cup 1998 Bergkamp đã ghi một bàn thắng tuyệt đẹp nhưng cũng không thể giúp Hà Lan đi tiếp vào chung kết.

    Sau đó Bergkamp tiếp tục cùng Arsenal chiến đấu tại các giải đấu mặc dù họ chỉ dành ngôi vị Á quân 2 năm tiếp sau đó.

    The Gunner tiến được tới vòng chung kết cup UEFA năm 2000 nhưng sau 90 phút chính thức họ để hòa 0-0 và chịu thất bại 4-1 trên chấm phạt đền trước Galatasaray của Thổ Nhĩ Kì.

    Bergkamp kết thúc sự nghiệp thi đấu quốc tế của mình sau Euro 2000. Ghi được 37 bàn thắng cho đội tuyển trong 79 lần có mặt, anh gĩư một kỉ lục của đội tuyển Hà Lan.

    Anh đã ghi được Bàn thắng đẹp nhất PL năm 2002. Và cũng trong năm đó Arsenal vô địch PL và dành FA cup.

    Năm 2003 anh lại cùng Arsenal dành FA cup một lần nữa và là một phần trong chuỗi trận bất bại lịch sử năm 2004 của Arsenal.

    Mùa giải 2005-2006 mùa giải cuối cùng của anh tại Arsenal, đã 36 tuổi, anh không được ra sân thường xuyên nhưng lại ghi những bàn thắng quyết định cho câu lạc bộ. Bàn thắng của anh trong trận thắng West Brom làm người ta nhớ đến một Bergkamp của thời đỉnh cao, nó vẫn đuợc đóng dấu nhãn hiệu Dennis Bergkamp.

    Wenger đã nói:"Anh ấy là một cầu thủ của sự thông minh và đẳng cấp. Đẳng cấp thể hiện ở cách bạn khống chế bóng nhưng sự thông minh giúp cho bạn sử dụng những kĩ thuật đó vào trận đấu. Những gì anh ấy đã làm là chơi bắng trí óc và sự tưởng tượng". Anh trở thành người đồng đội được yêu mến nhất tại Highbury. Anh đã cùng Henry phá vỡ những kỉ lục của quá khứ.

    Mùa bóng 2005-2006. Trận chung kết trong mơ lần đầu tiên của Arsenal đến với biết bao nỗ lực của cả một tập thể đoàn kết. Bergkamp cũng đến. Anh đã phải chạy ôtô suốt một chặng đường dài sang tận Paris để có thể chứng kiến đội mình thi đấu. Nhưng rồi họ lại để tuột mất cơ hội đó vào tay Barca...Một kết cục đau đớn...

    Nhưng dù không có được cup C1, tất cả những kỉ niệm không thể quên được tại Arsenal nơi mà anh đã gắn bó 11 năm còn bội phần quý giá hơn cup C1.

    Giây phút chia tay

    Ngày 21/7 sân vận động Emirates trị giá 390 triệu bảng mở cửa trước hết để chào đón những cổ động viên đến với sân đấu mới của đội chủ nhà và quan trọng hơn là để nói lời tạm biệt với một huyền thoại - Dennis Bergkamp.

    Họ ca vang "Walking on the Bergkamp Wonderland". Những guơng mặt huyền thoại một thời của cả Arsenal và Ajax cùng góp mặt. Họ chơi bóng và cùng gửi lời chào tới anh.

    Bergkamp không có ý định trở thành một người quản lí hay HLV bóng đá. Anh hạnh phúc khi giã từ sân cỏ. Với 37 triệu bảng có trong ngân hàng anh sẽ tận hưởng cuộc sống bên gia đình hạnh phúc của mình, với người vợ xinh đẹp và 3 đứa con ngoan.

    "Thật khó để có thể từ bỏ tất cả nhưng có những điều cần thiết còn cần phải làm. Tôi vẫn sẽ theo dõi từng bước đi của Arsenal. Bóng đá đã gắn với cuộc sống của tôi 25 năm và có thể một lúc nào đó tôi sẽ trở lại làm một điều gì đó cho bóng đá".

    Chúng ta cùng gửi lời chúc đến anh một huyền thoại thật sự của Arsenal. Anh sẽ mãi lưu danh trong câu lạc bộ và trong trái tim nhưng người hâm mộ.


    Because The Main One

  8. #28
    Ngày tham gia
    01 Jul 2007
    Số bài viết
    1,178
    Nigel Winterburn - Thành viên của bộ tứ huyền thoại


    Họ và tên: Nigel Winterburn
    Sinh: 1963-12-11 tại Arley Warwickshire, Anh quốc
    Vị trí: Hậu vệ cánh trái
    Câu lạc bộ cũ

    Năm CLB Trận ( Số bàn thắng)
    1981-1982 Birmingham City 0 (0)
    1982-1983 Oxford United 0 (0)
    1983-1987 Wimbledon 165 (8)
    1987-2000 Arsenal 440 (8)
    2000-2003 West Ham United 82 (1)

    Tại đội tuyển quốc gia

    1990–1991 Anh B 3(0)
    1990–1993 Anh 2 (0)

    Nigel Winterburn, một cầu thủ bóng đá người Anh, là một trong bộ tứ vệ huyền thoại cuối thập kỷ 80 và trong thập kỷ 90 của Arsenal. Hiện nay ông đã giải nghệ.

    Đá hậu vệ trái, Winterburn bắt đầu sự nghiệp chơi bóng của mình tại Clb Birmingham City. Mặc dù đã từng được gọi vào đội trẻ của tuyển Anh, nhưng ông chưa từng được đưa vào đội hình chính thức tại Clb. Ông chuyển sang chơi cho Clb Oxford United, sau đó vào năm 1983, ông được Dave Bassett đưa về gia nhập Wimbledon theo hình thức chuyển nhượng tự do, đội bóng này vẫn đang tiếp tục những bước tiến vững chắc trên con đường thăng hạng sau khi đạt được những thành công từ giải non-league (giải phong trào) 6 năm trước. Winterburn được xem là nguồn sức mạnh tinh thần rất lớn của Wimbledon và ông cũng dành được những danh hiệu ở đội U21 Anh.

    Winterburn là thành viên năng nổ trong đội hình tiêu biểu đã dành quyền lên chơi ở giải hạng Nhất năm 1986. Đội hình này gồm có những cầu thủ giàu kinh nghiệm như John Fashanu và Lawrie Sanchez. Trong mùa giải đầu tiên của họ ở giải đấu danh giá, họ đã về đích ở vị trí nửa trên của bảng xếp hạng, vào đến tứ kết cúp FA, và chỉ chịu thua Tottenham Hotspur, đội đã vào chung kết.

    Trong 4 mùa giải chơi tại sân Plough Lane, Winterburn đã từng được các cổ động viên bầu cho danh hiệu cầu thủ của năm, thành tích tuyệt vời của ông đã khiến cho huấn luyện viên của Arsenal, George Graham – người đang tìm kiếm cầu thủ có thể thay thế lâu dài cho đội trưởng Kenny Sansom – đặc biệt quan tâm.

    Vào mùa hè năm 1987, Arsenal đã chi 350,000 bảng cho Wimbledon để đưa Winterburn về sân Highbury. Ông đã không cạnh tranh được vị trí với Sansom, cầu thủ trụ cột của đội tuyển Anh. Lần đầu tiên được ra sân, ông xuất hiện bên cánh phải của đội bóng, một phương pháp thay thế mang tính bắt buộc của Graham sau khi vị huấn luyện viên này không thành công trong việc tìm cầu thủ xứng đáng để thay thế cho Viv Anderson.

    Mặc dù thuận chân trái, nhưng Winterburn đã đảm nhiệm bên cánh phải bằng hết khả năng của mình. Tuy nhiên ông sớm liên quan đến 2 sự kiện gây nhiều tranh cãi ở mùa giải đầu tiên của mình. Vụ việc đầu tiên xảy ra trong 1 trận đấu tại cúp FA trên sân vận động Highbury, ông đã công khai trêu tức tiền đạo của Manchester United là Brian McClair sau khi cầu thủ này bỏ lỡ quả penalty. Chuyện này đã gây nên làn sóng chỉ trích Winterburn vào thời điểm đó

    Vụ việc thứ hai xảy ra trong trận chung kết cúp Liên Đoàn cuối mùa giải đó. Mặc dù thi đấu không tốt đầu trận, nhưng Arsenal vẫn là đội chiếm lĩnh thế trận và đang dẫn trước Luton Town 2-1 trên sân Wembley. Khi thời gian chỉ còn chưa đầy 15 phút nữa là hết giờ thì David Rocastle đã ngã trong vòng cấm địa của đội Luton. Michael Thomas là cầu thủ được chỉ định thực hiện đá phạt đền cho Arsenal trong phần lớn mùa giải nhưng không thể giải thích lý do tại sao, Winterburn lại là người đặt bóng vào chấm phạt đền. Ông chưa từng đá phạt đền cho Arsenal bao giờ, bình luận viên Brian Moore đã vô cùng ngạc nhiên – "Đây đúng là một quyết định kỳ lạ!" – và Winterburn đã bước lên chấm phạt đền.

    Ông đá mạnh vào góc phải phía dưới khung thành, nhưng thủ môn đội Luton, Andy Dibble đã đoán chính xác hướng bóng và đẩy bóng ra ngoài sát cột dọc. Nếu như Winterburn ghi bàn, Arsenal gần như chắc chắn sẽ dành chiến thắng với tỷ số 3-1. Thay vì vậy, Luton đã thi đấu đầy nỗ lực và đã có hai bàn thắng trong 10 phút cuối trận, dành chiến thắng chung cuộc. Dù đá hỏng quả penalty, nhưng Winterburn – người chịu chỉ trích nhiều nhất – cũng không mắc sai lầm như Gus Caesar (người thay thế cho David O'Leary, không thể tham gia trận chung kết do chấn thương) khi cầu thủ này phá bóng trượt tạo cơ hội cho Luton cân bằng tỷ số 2-2.

    Hậu vệ Sansom rời Arsenal vào mùa hè và kết quả là Winterburn được chuyển sang chơi với vai trò hậu vệ cánh trái quen thuộc, và ông đã đá ở vị trí này trong hơn 1 thập kỷ. Ông và người đồng đội Lee Dixon bảo vệ vững chắc 2 bên cánh, cùng với đội trưởng Tony Adams và cầu thủ kỳ cựu David O'Leary cũng như Steve Bould – đến Arsenal trong mùa giải 1989 - là những hậu vệ xuất sắc. Thường thì huấn luyện viên sẽ sử dụng cả năm cầu thủ khi Arsenal gặp đội đầu bảng Liverpool ở trận đấu cuối cùng của mùa giải, trận đấu quyết định chức vô địch giải hạng Nhất (nay là giải Ngoại hạng) trên sân Anfield. Ngôi vị vô địch gần nhất mà các cầu thủ Arsenal dành được là cú đúp năm 1971.

    Tình hình của Arsenal buộc họ phải dành chiến thắng 2 bàn cách biệt thì mới có thể dành chức vô địch. Pha sút phạt của Winterburn đã đã tạo điều kiện cho Alan Smith ghi bàn thắng mở tỷ số nhanh chóng sau khi hiệp hai bắt đầu, bàn thắng thứ hai được thực hiện khi Thomas thoát xuống giữa sự kèm cặp của hàng hậu vệ Liverpool, nhận bóng từ đồng đội và ghi bàn ở những phút bù giờ, cổ động viên của Arsenal vỡ oà trong sự vui sướng.

    Cuối năm đó, Winterburn lần đầu tiên được xuất hiện trong màu áo đội tuyển Anh, ông được thay vào sân trong trận gặp Italia khi tỷ số đang hoà 0-0. Mặc dù nhiều phương tiện thông tin đại chúng cũng như huấn luyện viên của Arsenal thường xuyên ca ngợi những ưu điểm của hậu vệ cánh trái người Anh này nhưng huấn luyện viên đội tuyển Anh, ông Bobby Robson, chỉ xem Nigel là sự lựa chọn thứ 3 ở vị trí hậu vệ trái tại World Cup 90, sau Stuart Pearce và Tony Dorigo. Chỉ khi có chấn thương mới có cơ hội vào sân cho Winterburn, nhưng điều đó đã không xảy ra. Tuy nhiên ông đã được ra sân trong đội hình B.

    Arsenal kết thúc mùa giải 1990 mà không có danh hiệu nào,nhưng Winterburn và những đồng đội của ông ở hàng phòng ngự - giờ đã được tăng cường khi có thêm thủ môn David Seaman mới chuyển tới – đã tái khẳng định khả năng phòng ngự chắc chắn của họ khi đoạt lại được chứ vô địch với chỉ một trận thua duy nhất ở mùa giải tiếp theo. Hai năm sau, Winterburn đã dành được cú đúp với Arsenal và đã hoàn tất bộ sưu tập huy chương ở giải trong nước của mình. Arsenal đánh bại Sheffield Wednesday 2-1 ở cả 2 trận chung kết cúp Liên Đoàn và cúp FA, trận chung kết FA đá lại do hai đội hoà 1-1.

    Phong độ của Winterburn đã khiến cho huấn luyện viên đội tuyển Anh Graham Taylor gọi ông trở lại đội tuyển trong giải đấu được tổ chức ở Mỹ, giải đấu mà đội Anh đã không thành công khi để thua đội chủ nhà 2-0. Winterburn được ra sân để thay thế cho cầu thủ chạy cánh của đội Manchester United Lee Sharpe trong trận cuối cùng gặp đội tuyển Đức.

    Năm 1994, giới chuyên môn về bóng đá đã bày tỏ sự đánh giá rất cao Winterburn và các đồng đội của ông ở hàng phòng ngự của Arsenal sau khi họ kèm cặp được bộ ba tấn công rất xuất sắc người Ý bên phía Parma là Faustino Asprilla, Tomas Brolin và Gianfranco Zola. Họ đã bảo vệ được kết quả dẫn trước 1-0 sau khi Smith giúp Arsenal vượt lên dẫn trước ở phút thứ 20. Họ đã thi đấu với sự tự tin và dành được chiếc cúp C2, đây là thành công đầu tiên của Arsenal tại đấu trường châu lục trong một phần tư thế kỷ. Họ không gặp nhiều may mắn trong những năm tiếp theo khi họ đi đến trận đấu cuối cùng. Trong trận chung kết cúp C2 ngay năm sau đó gặp đội Real Zaragoza, trận đấu đang có tỷ số hoà 1-1 và mọi người đã nghĩ đến những loạt đá penalty, thì Nayim (cầu thủ cũ của Tottenham, đối thủ không ưa thích của Arsenal) bằng một cú sút bóng từ vạch giữa sân đã ghi bàn thắng ở thời gian đá hiệp phụ, đem về chức vô địch cho Real Zaragoza ở ngay phút cuối cùng.

    Arsène Wenger đến dẫn dắt Arsenal vào cuối năm 1996 và ông đã truyền cảm hứng mới vào đội bóng Arsenal, sử dụng hàng hậu vệ đã có tuổi (Adams đã 30 tuổi nhưng là cầu thủ trẻ nhất; Martin Keown cũng chuyển tới để thay thế cho O'Leary, giải nghệ sau thành công ở FA cúp năm 1993), giúp họ tiếp tục chơi bóng và dành được một số thành công trong những năm sau đó. Với 6 sáu cầu thủ kinh nghiệm ở hàng phòng ngự sử dụng tiếng bản xứ, những cầu thủ tài năng mới chuyển đến đã được giúp đỡ để sớm hoà nhập với đội bóng, Arsenal dành cú đúp vào năm 1998, vô địch giải ngoại hạng và cúp FA. Winterburn được huấn luyện viên tạm quyền, Howard Wilkinson gọi trở lại đội tuyển Anh trong trận đá giao hữu với Pháp năm 1999 nhưng ông không có tên trong đội hình chính thức của Wilkinson, cả Seaman, Adams, Keown và Dixon đều được đá chính nhưng Winterburn đã không cạnh tranh được với Graeme Le Saux ở vị trí hậu vệ trái và phải ngồi trên băng ghế dự bị, kết quả đội Anh bị thua với tỷ số 2-0.

    Vào năm 2000, Arsenal tiến tới trận chung kết UEFA Cup nhưng Winterburn đã không có được xuất chính thức trong đội khi vị trí hậu vệ cánh trái được trao cho cầu thủ người Braxin Silvinho. Sau đó ông dần dần bị cầu thủ trẻ Ashley Cole thay thế trong vòng 12 tháng tiếp theo. Mặc dù sự nghiệp lừng lẫy tại Arsenal đã kết thúc nhưng sẽ khó có ai sánh ngang được với những thành tích của Winterburn.

    Winterburn chuyển sang chơi cho West Ham United sau 429 trận thi đấu dưới màu áo Arsenal ở giải ngoại hạng (ghi được 8 bàn thắng – trong đó có một số bàn thắng ngoạn mục được ghi từ ngoài vòng cấm địa). Ông đã chơi 3 mùa giải cuối cùng của sự nghiệp cầu thủ tại Upton Park trước khi giải nghệ ở tuổi 40. Hiện nay ông làm bình luận viên cho các trận đấu. Winterburn được các cổ động viên của Arsenal đặt cho biệt danh trìu mến là 'sóc điên'.

    Winterburn hiện nay đã giải nghệ và về sống ở Weston Turville, gần Aylesbury, Bucks với vợ và 3 con.


    Because The Main One

  9. #29
    Ngày tham gia
    01 Jul 2007
    Số bài viết
    1,178
    Ray Parlour



    Tên đầy đủ: Raymond Parlour
    Sinh ngày: 7/3/1973
    Nơi sinh: Romford, Anh
    Biệt danh: The Romford Pelé, Pizza

    Trưởng thành từ đội trẻ Arsenal 1989-1992

    Thời gian CLB Trận/bàn thắng
    1992-2004 Arsenal 339 trận (22) bàn
    2004- Middlesbrough 46 trận (3) bàn
    -Thi đấu cho đội tuyển QG:

    1992-1994 U21 Anh 12 (0)

    1998-2000 Tuyển Anh 10 (0)

    Sự nghiệp bóng đá

    Parlour là một trong những người xuất sắc nhất ở lứa cầu thủ của anh ở Arsenal, nơi anh đã gắn bó suốt 14 năm trong sự nghiệp của mình. Parlour gia nhập Arsenal với tư cách một cầu thủ học việc năm 1989. Và anh có trận đấu đầu tiên tại đội hình 1 ngày 29 tháng 1, 1992 trong trận gặp Liverpool trên sân Anfield. Trong trận đấu đó the Gunners đã thua với tỉ số 0-2.

    Parlour tiếp tục thăng tiến trong sự nghiệp của mình một vài năm sau. Trong khoảng thời gian đó anh được đá cho đội tuyển U21 Anh và được ra sân 12 trận. Sau đó anh có phong độ tốt vào khoảng năm 1994-95 và được chơi trận chung kết Cup Winners' Cup. Tuy nhiên Arsenal đã để thua Real Zaragoza.

    Ray Parlour chỉ thực sự phát huy được hết tài năng của mình khi Arsène Wenger đến với Arsenal năm 1996. Anh trở thành một sự lựa chọn thường xuyên cho vị trí tiền vệ cánh phải hay tiền vệ trung tâm trong đội hình Arsenal.

    Năm 1997-1998 Arsenal dành cú đúp vô địch PL và FA cup và Parlour cũng đóng góp một phần không nhỏ vào thành tích đó. Anh trở thành cầu thủ xuất sắc nhất trận đấu trong trận chung kết FA cup với Newcastle United năm đó. Anh là người đã kiến tạo cho Nicolas Anelka ghi 2 bàn giúp Arsenal dành thắng lợi 2-0.

    Tuy nhiên anh đã không có mặt tại World Cup 1998 và HLV Glenn Hoddle đã đưa Darren Anderton vào thay vị trí của anh.

    Parlour có trận đấu đầu tiên trong sự nghiệp thi đấu Quốc tế cho đội tuyển quốc gia là tại vòng loại Euro 2000 trong trận đấu với Ba Lan, ngày 27/3/1999. Anh đã có 10 lần khoác áo đội tuyển quốc gia tuy vậy anh đã không ghi được bàn thắng nào.

    Lần gần nhất anh có mặt đó là tại vòng sơ loại 2002 FIFA World Cup trong trận gặp Finland ngày 11/11/2000. Trong trận đấu đó anh đã có một cú sút từ tầm 30 yard. Bóng đập xà ngang và ra ngoài. Trận đấu kết thúc với tỉ số hòa 0-0. Parlour chưa từng dành được danh hiệu riêng nào cho mình trong những trận chung kết. Chấn thương đầu gối đã buộc anh phải vắng mặt tại Euro 2000. Lần có mặt cuối cùng của anh là trong trận đấu giao hữu với Italy ngày 15/11/2000. Sau đó Parlour còn được gọi vào đội tuyển một vài lần bởi HLV Sven-Goran Eriksson.

    4 năm sau đó anh tiếp tục gặt hái thành công tại Arsenal (trong đó có cú đúp năm 2002) nhưng nhìn chung anh là một người thầm lặng và ít được sự chú ý của các cổ động viên hơn so với những đồng đội nổi tiếng khác tại Arsenal. Đặc biệt là anh luôn bị núp dưới bóng của Patrick Viera trong phần lớn thời gian anh ở câu lạc bộ. Cuối cùng anh đã khẳng định được vị trí của mình bằng bàn thắng ở khoảng cách 30 yard mở tỉ số trong trận chung kết FA cup với Chelsea năm 2002. Bàn thắng được bình chọn là bàn thắng đẹp nhất trận đấu và "never mind, only Ray Parlour" (không cần nghĩ, chỉ có thể là Ray Parlour). Arsenal dành thắng lợi 2-0. Bàn thắng còn lại được ghi bởi Fredrik Ljungberg. Trong suốt thời gian ở Arsenal anh đã 3 lần cùng Arsenal đạt PL, 4 chiếc cup FA, 1 League cup và 1 European Cup Winners' Cup. Parlour đã chơi 467 trận cho câu lạc bộ và ghi được 32 bàn thắng.

    Mùa hè năm 2004 anh chuyển đến Middlesbrough trong sự tiếc nuối của nhiều cổ động viên Arsenal. Trong trận chung kết Cup UEFA năm 2006 anh đã không được ra sân. Trận đấu đó Middlesbrough thua 4-0 trước Sevilla. Hiện giờ Parlour đang trải qua một khóa huấn luyện của FIFA để lấy bằng huấn luyện viên.

    Cuộc sống gia đình

    Parlour cưới Karen năm 1998 họ đã có 3 con trước khi sống li thân. Tháng 7 năm 2004 họ li hôn. Karen Parlour có được 2 ngôi nhà trị giá £250,000 và nhận £406,500 mỗi năm tiền nuôi con trong vòng 4 năm. Đây là một trong những vụ li hôn đình đám nhất nước Anh.


    Because The Main One

  10. #30
    Ngày tham gia
    01 Jul 2007
    Số bài viết
    1,178
    Ian Wright - Tiền đạo vĩ đại



    Tên đầy đủ: Ian Edward Wright
    Ngày sinh: 3/11/63
    Nơi sinh: Woolwich, Anh
    Vị trí: Trung phong

    Thi đấu chuyên nghiệp*

    Năm Câu lạc bộ Trận (bàn thắng)
    1984-1985 Greenwich Borough
    1985-1991 Crystal Palace 228 (89)
    1991-1998 Arsenal 288 (185)
    1998-1999 West Ham United 22 (9)
    1999-2000 Nottingham Forest (cho mượn) 10 (5)
    1999-2000 Celtic 8 (3)
    2000 Burnley 15 (4)

    Tuyển quốc gia
    1991-1998 Anh 31 (9)

    * Số trận và bàn thắng cho câu lạc bộ ở giải trong nước.

    Ian Edward Wright, Tước hiệu Hiệp sĩ- sinh ngày 3/11/1963 tại Woolwich, London trước đây là cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp và bây giờ là người nổi tiếng trên sóng truyền hình và truyền thanh.

    Sự nghiệp cầu thủ

    Ian Wright trở thành cầu thủ chuyên nghiệp rất muộn. Sau khi bị Millwall và Brighton từ chối, anh chơi bóng ở giải nghiệp dư với những người lao động, thợ làm thạch cao. May mắn là ở Greenwich Borough, anh đã được để ý bởi người tìm kiếm tài năng Peter Prentice của Crystal Palace. Anh kí hợp đồng chuyên nghiệp dài hạn với Palace năm 1985 ở tuổi 22. Tổng cộng, “Satch” ( biệt danh của anh, sau biệt danh của Louis Armstrong) đã có 6 mùa giải ở Palace và vào năm 2005, anh được bầu chọn trong lễ Bách Niên của câu lạc bộ. Năm 2006, anh lại được vinh danh là “Cầu thủ xuất sắc nhất thế kỉ” trong lịch sử Palace.

    Anh nhanh chóng được chú ý đến trong mùa giải đầu tiên ở câu lạc bộ, ghi 9 bàn thắng để trở thành chân sút số 2 của Palace sau Phil Barber. Khi Mark Bright đến Palace trong năm tiếp theo, đã hình thành cặp tiền đạo hết sức thành công mà những bàn thắng của họ đã đưa câu lạc bộ vượt qua trận playoff năm 1989.

    Wright được gọi vào đội B tuyển Anh vào tháng 12/1989 nhưng hai lần gãy xương ống chân đã làm giảm ảnh hưởng của anh ở Giải Hạng nhất. Ngoài ra, sau khi hồi phục sau chấn thương anh trở thành '”siêu dự bị'”. Trong trận chung kết FA Cup năm 90 với Manchester United, anh cân bằng tỉ số cho Palace chỉ vài phút sau khi được tung vào sân ở hiệp phụ. Cuối cùng tỉ số là 3-3, nhưng Palace thất bại 1-0 trong trận đá lại.

    Mùa giải tiếp theo anh gặt hái được danh hiệu quốc tế đầu tiên, và đạt tới mốc 100 bàn thắng cho Crystal Palace. Anh lập cú đúp trong trận thắng Everton để đoạt Zenith Data Systems Cup tại Wembley. Wright trở nên nổi tiếng với khả năng săn bàn của mình, điển hình là màn trình diễn khi anh ghi 3 bàn thắng chỉ trong 18 phút tại trận áp chót của mùa bóng 1990-91 với Wimbledon.

    Anh bắt đầu thi đấu cho Arsenal vào năm 1991 với phí chuyển nhượng £2.5 triệu, lúc đó là kỉ lục ở câu lạc bộ. Anh ghi bàn ngay trong trận ra mắt gặp Leicester City tại League Cup, và sau đó là 3 bàn thắng trong trận ra mắt ở League gặp Southampton. Anh đoạt danh hiệu Chiếc giày vàng trong mùa bóng đầu tiên và trở thành chân sút hàng đầu ở câu lạc bộ sau 6 mùa bóng. Anh là một phần quan trọng trong những thành công của câu lạc bộ trong những năm 90 của thế kỉ trước, đoạt cú đúp FA Cup và League Cup năm 1993; anh ghi bàn trong trận chung kết FA Cup và cả trong trận đá lại. Wright cũng giúp Arsenal đoạt European Cup Winners'Cup (cúp C3 cũ) năm 1994, mặc dù anh đã bị treo giò trong trận chung kết mà Arsenal đánh bại Parma 1-0.

    Wright ghi bàn ở mọi vòng đấu của Arsenal ở Winners' Cup năm1995, thế nhưng thời gian cầm quân của Bruce Rioch đã mở ra một thời kì khó khăn của anh, hai lần anh đòi ra đi (nhưng sau đó lại thôi). Tuy nhiên, với sự góp mặt của Dennis Bergkamp, Wright đã có cơ hội là mộtphần trong cặp tiền đạo vô cùng hiệu quả.

    Khi Arsène Wenger đến với Arsenal vào 9/1996, Wright đã gần 33 tuổi. Bất chấp tuổi tác, anh vẫn thường xuyên ghi bàn, và vào ngày 13/9/1997 anh đã vượt qua kỉ lục ghi bàn cho câu lạc bộ của Cliff Bastin bằng ba bàn thắng trong trận gặp Bolton Wanderers (Kỉ lục này vừa bị Thierry Henry vượt qua vào tháng 10/2005). Hai tháng sau đó anh bị một chấn thương dây chằng rất trầm trọng. Chấn thương này đã loại anh ra khỏi cuộc chạy đua dành cú đúp của câu lạc bộ; Wright có tên trong danh sách dự bị ở trận chung kết với Newcastle United nhưng anh không được thi đấu.

    Mùa hè năm 1998, Wright chuyển tới West Ham United. Anh chơi 9 tháng cho Hammers nhưng không bao giờ đạt được phong độ đỉnh cao như khi còn chơi cho Arsenal. Anh cũng có những cuộc phiêu lưu ngắn ngủi ở Nottingham Forest, Celtic, và Burnley (nơi anh đã đưa câu lạc bộ thăng hạng Nhất) trước khi giải nghệ năm 2000. Khi ở Burnley anh đã ghi một trong những bàn thắng vĩ đại nhất của mình trong trận gặp Notts County. Thiếu tiền đạo này Burnley đã không thể tiếp tục thăng hạng vào mùa giải sau.

    Wright được thi đấu cho tuyển Anh từ khi còn là cầu thủ của Palace , năm 1991, thế nhưng anh lại không được chơi tại Euro 92. Phong độ của Wright ở tuyển Anh chẳng bao giờ có kết quả tốt như khi anh chơi cho Arsenal. Mặc dù anh đã ghi bàn thắng quyết định vào lưới Balan ở vòng loại World Cup 1994, nhưng tuyển Anh của Graham Taylor vẫn không thể vượt qua vòng loại. Wright chỉ là cầu thủ chầu rìa dưới thời Terry Venables, nhưng lại được Glenn Hoddle gọi lại và những bàn thắng của anh đã giúp tuyển Anh vô địch Tournoi de France năm 1997 và vượt qua vòng loại World Cup 1998. Anh không được tham gia vòng chung kết, tệ hơn nữa, một chấn thương trầm trọng ở dây chằng đã loại anh ra khỏi quá trình đoạt cú đúp của câu lạc bộ Arsenal. Wright đã được vinh danh ở English Football Hall of Fame năm 2005 với những đóng góp của anh cho bóng đá Anh.

    Sự nghiệp thông tin đại chúng

    Từ khi từ giã bóng đá, anh trở nên nổi tiếng ở lĩnh vực thông tin đại chúng, xuất hiện với vai trò bình luận viên trong chương trình Match of the Day. Anh cũng đã thử sức trong vai trò dẫn chương trình, những chương trình trò chuyện của chính mình, Friday Night's All Wright, được bắt đầu năm 1998 khi Wright còn thi đấu. Sau đó anh được dẫn những chương trình lớn như The National Lottery Wright Around the World, Friends Like These, chương trình phát thanh Wright & Bright (với người đồng đội Mark Bright), Guinness World Records và What Kids Really Think. Anh được tiếp quản vai trò tổ trưởng từ David Seaman vào mùa thu năm 2004 trong chương trình trò chơi của đài BBC là They Think It's All Over.

    Anh đang là bình luận viên của đài BBC trong chương trình Match of the Day trong đó có cả 2006 Fifa World Cup Coverage.

    Năm 2006 Ian Wright xuất hiện trong chương trình Friday Night Project của Channel 4, chương trình của những người nổi tiếng trong cả đêm.

    Wright còn là người tài trợ cho chương trình African-Caribbean Leukaemia Trust. Anh đã được trao giải thưởng MBE năm 2000 vì những đóng góp cho bóng đá.

    Wright có 5 đứa con, 2 trong số đó là cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp; đầu tiên là Shaun Wright-Phillips đang chơi cho Chelsea và là tuyển thủ Anh, trong khi đó Bradley Wright-Phillips hiện đang chơi cho Southampton. Người con út mới 19 tuổi, Brett Wright đang phấn đấu trong đội hình 2 của Reading FC.

    Ian là cổ động viên nhiệt thành của Millwall - câu lạc bộ đầu tiên của anh ở địa phương. Thần tượng của anh là Barry Kitchener, Dave Mehmet và John Seasman.

    Danh hiệu

    Cá nhân
    Tước hiệu Hiệp sĩ (MBE) (2002)
    Vinh danh ở English Football Hall of Fame (2005)

    Crystal Palace
    English Second Division (cũ) playoffs winner (1988/89)
    Á quân FA Cup (1990)
    Vô địch ZDS Cup (1991)
    Chiếc giày vàng (đứng đầu danh sách ghi bàn English First Division Championship – Giải hạng nhất Anh (cũ) (1991-92)
    Đứng đầu danh sách ghi bàn cho Crystal Palace sau chiến tranh với 117 bàn. Anh đứng thứ 3 trong lịch sử.

    Arsenal
    Chiếc giày vàng (cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất English First Division Championship (cũ) (1991-92)
    Vô địch FA Cup (1993, 1998)
    Vô địch Winners' Cup (1994). Á quân (1995)
    Vô địch League Cup (1993)
    Vô địch FA Premiership (1997-98)

    Wright là chân sút đứng thứ 2 trong lịch sử Arsenal, với 185 bàn thắng trong 288 trận đã đấu; anh đứng đầu kỉ lục ghi bàn từ 13/9/1997 cho tới 18/10/ 2005, khi bị Thierry Henry vượt qua.

    Tại đội tuyển Anh
    33 lần khoác áo, 9 bàn thắng.
    Trận ra mắt: 6/2/1991 gặp Cameroon tại sân Wembley.
    Trận cuối cùng: 18/11/1998 gặp Cộng hoà Czech tại sân Wembl


    Because The Main One

Qui định gửi bài

  • Bạn không thể lập chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi bài phản hồi
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết
  •