Share game FM24 (PC)
Hiển thị kết quả từ 1 tói 10 trong tổng số 79

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    05 Mar 2008
    Đến từ
    Tp HCM
    Số bài viết
    177
    14.Ole Gunnar Solskjaer


    Ngày sinh: 26/02/1973
    Ngày ký hợp đồng: 29/07/1996
    Trận đấu ra mắt: 25/08/1996 gặp Blackburn (H) tại Premiership
    Tổng số bàn thắng: 126
    Tổng số lần ra sân: 366
    Vị trí: Tiền đạo
    Ngày rời United:
    Quốc tịch: Na Uy


    Sự trở lại của Ole Gunnar Solskjaer trong trận hòa Birmingham 2-2 vào tháng 12/2005 giúp cho mùa bóng 2005/06 của Manchester United bớt ảm đạm đi rất nhiều.

    20 tháng dài đằng đẵng vật lộn với chấn thương đầu gối tưởng như đã làm cạn tất cả mọi hy vọng được trở lại khoác màu áo đỏ của tiền đạo người Na Uy, thế nhưng rồi cuối cùng Solskjaer cũng trở lại. Sự xuất sắc của hàng tấn công Quỷ Đỏ kể từ đó cũng hạn chế nhiều sự góp mặt của Ole trong nửa cuối của mùa giải 2005/06, nhưng dù sao đi chăng nữa, ác mộng cũng đã đi qua với anh - một tượng đài của sân Old Trafford.

    Nickname trìu mến "sát thủ với gương mặt trẻ thơ" tại sân Old Trafford đã nói đủ những gì nổi bật nhất về Ole Gunnar Solskjaer. Dù hơn 300 lần ra sân trong màu áo Man United, nhưng quá nửa trong số đó đến từ ghế dự bị, anh vẫn ghi được tới hơn 100 bàn thắng - đó cũng là lí do tại sao anh còn được gọi là "siêu dự bị". Chính siêu dự bị có mái tóc xoăn này đã đưa về cho sân Old Trafford chiếc Cup vô địch châu Âu thứ 2 trong lịch sử CLB, sau hơn 30 năm chờ đợi. Anh là tác giả bàn thắng lịch sử ở những giây cuối cùng trong trận chung kết Champions League năm 1999 trên sân Nou Camp, đánh dấu cuộc lội ngược dòng vĩ đại trước Bayern Munich.

    Cái tên "siêu dự bị" Ole Gunnar Solskjaer còn gắn với lịch sử Man United bởi một kỳ tích khác - ghi liền 4 bàn sau khi vào sân từ ghế dự bị vào lưới Nottingham Forest ở mùa giải 1997/98, góp phần vào chiến thắng trên sân đối phương kỷ lục 8-1.

    Trong thời gian chấn thương, Ole Gunnar Solskjaer đã hoàn thành khóa học huấn luyện nhằm phục vụ cho tương lai lâu dài. Sau 10 năm gắn bó với United kể từ khi rời quê hương năm 1996, anh vẫn được coi là một thành viên quan trọng của đội bóng, minh chứng bằng bản gia hạn hợp đồng kéo dài thêm 2 năm ngay sau khi anh bình phục chấn thương. Theo như anh tâm sự, sau khi treo giày, anh sẽ sẵn sàng đảm nhận một vị trí trong đội ngũ đào tạo tài năng trẻ của Manchester United.

    15.Andy Cole


    Ngày sinh: 15/10/1971
    Ngày kí hợp đồng: 12/01/1995
    Trận đấu ra mắt: 22/01/1995 gặp Blackburn (H) tại Premiership
    Tổng số bàn thắng: 121
    Tổng số lần ra sân: 275
    Vị trí: Tiền đạo
    Ngày rời United: 29/12/2001
    Quốc tịch: Anh


    Thành công không phải lúc nào cũng đến ngay tức khắc - và bất cứ người yêu mến Quỷ Đỏ nào đã từng mong muốn Alex Ferguson thuyết phục được Stan Collymore của Nottingham Forest về vị trí tiền đạo mới trong kỳ chuyển nhượng mùa bóng 1995 đều không thể không tỏ ra thất vọng về Andy Cole.

    Một khởi đầu không thực sự thuận lợi cho sự nghiệp của anh ở Old Trafford trong trận đấu ra mắt, nhưng ngay sau đó tiền đạo sinh ra tại Nottingham đã kịp thời chứng tỏ giá trị của mình khi liên tục nổ súng với tỉ lệ trung bình hai trận đấu/một bàn, một hiệu suất cao chưa từng thấy ở "Nhà hát của những giấc mơ" kể từ thời kỳ vàng son của Denis Law. Và tất nhiên vấn đề chỉ là thời gian mà thôi. Phong độ là nhất thời, đẳng cấp mới là mãi mãi.

    Cole trước đó đã rất nổi bật ở St. James' Park khi ghi đến 68 bàn chỉ trong 74 trận bao gồm cả 41 bàn trong mùa giải 93/94. Một khi anh đã ra sân và cất những bước chạy, sự hỗ trợ từ Cantona, Ryan Giggs và Sharpe khiến anh chơi bóng như một giấc mơ. Cole thực sự đáng giá từng xu mà CLB đã bỏ ra trong bản chuyển nhượng kỷ lục thời đó, £6.25 triệu.

    Mùa bóng đầu tiên đó đã chứng kiến Cole ghi đến 5 bàn trong trận thắng 9-0 trước Ipswich Town tại Old Trafford - một kỷ lục ghi bàn của cá nhân cũng như của một đội bóng ghi được trong lịch sử Premier League.

    Andy Cole đã ghi được 11 bàn trong mùa giải 95/96 và cùng United có một mùa giải đáng nhớ khi đã "hớt tay trên" chiếc cúp vô địch từ những người đồng đội cũ tại Newcastle.

    Mùa giải thành công tiếp theo là vào năm 1996/97, một mùa bóng bị cản trở bởi căn bệnh viêm phổi cũng như là hai vụ gãy chân. Rồi những ngày tháng tươi đẹp nhất của anh cũng đã đến với sự góp mặt của Dwight Yorke từ Aston Villa cho một mùa bóng 98/99 thần kỳ, một sự thật đã không thể khác hơn.

    Cole và Yorke đã thật sự bùng nổ khi được chơi cùng nhau. Họ đã ghi được 35 bàn tại Premier League khi "cơn bão" United không chừa một ai trên con đường đến "cú ăn ba" của họ. Một Dwight Yorke khỏe và đầy mưu mẹo, một Andy Cole nhanh nhẹn và sỡ hữu một khả năng săn bàn xuất sắc đã tạo nên một sự ăn ý tuyệt vời mà điểm nhấn chính là chiến thắng 8-1 tại Nottingham Forest vào tháng 2/1998 - đây cũng là trận đấu mà Ole Gunnar Solskjaer đã có được 4 bàn thắng sau khi vào sân từ băng ghế dự bị.

    Tuy nhiên, khi khoác lên mình chiếc áo ĐTQG, Andy Cole lại không thể tỏa sáng như trong màu áo Quỷ Đỏ. Thật sự vẫn còn những nghi ngờ về việc Andy có phải là một trong những tiền đạo hay nhất của CLB cũng như của bóng đá hiện đại hay không. Hiện tại, anh vẫn tiếp tục ghi những bàn thắng đẹp mắt ở Manchester City sau những khoảng thời gian ngắn lưu lạc tại Blackburn và Fulham.


    Lần sửa bài viết gần nhất bởi maradola : 07-03-2008 vào lúc 10:54 PM

Qui định gửi bài

  • Bạn không thể lập chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi bài phản hồi
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết
  •