Robert Pirès



Họ và tên: Robert Emmanuel Pirès
Sinh: 1973-10-29
Reims
France
Chiều cao: 1.85 m
Vị trí: Attacking midfielder, Winger – Tiền vệ tấn công, tiền vệ cánh

Sự nghiệp tại Clb
Clb hiện tại: Villarreal
Số áo: 7

Đội trẻ:
1989–1992 Reims
1992–1993 FC Metz

Đội 1
Năm CLB Trận (Số bàn thắng)
1992–1998 FC Metz 162 (43)
1998–2000 Marseille 66 (8)
2000–2006 Arsenal 189 (62)
2006– Villarreal 11 (3)

Tại đội tuyển quốc gia
1996–2004 Pháp 79 (14)


Robert Emmanuel Pirès sinh ngày 29 tháng 10 năm 1973 tại Reims, Pháp. Anh là cầu thủ bóng đá quốc tế người Pháp gốc Bồ Đào Nha và Astures. Anh hiện đang chơi bóng cho Clb Villarreal ở vị trí tiền vệ cánh. Anh thường chơi ở vị trí tiền vệ cánh trái nhưng có thể sang chơi bên cánh phải hay với vai trò hộ công.

Sự nghiệp cầu thủ tại giải Pháp

Pirès tốt nghiệp học viện đào tạo cầu thủ trẻ của Clb Metz, lần đầu tiên được lên chơi ở đội 1 là trong trận gặp Lyon năm 1993. Trong 6 mùa giải ở đây anh đã thi đấu 162 trận ghi được 43 bàn thắng, và dành được chức vô địch giải Pháp, sau đó đã chuyển tới Olympique de Marseille với giá 5 triệu bảng vào năm 1998. Pirès đã có hai mùa giải tại Marseille. Ở mùa giải đầu tiên, đội bóng của anh đã kết thúc với vị trí á quân, kém đội đoạt chức vô địch đúng 1 điểm, và mùa giải thứ hai anh không thường xuyên được thi đấu cả trận, điều này đã khiến anh tẩy chay Clb vào cuối mùa giải.

Sự nghiệp cầu thủ tại Anh

Năm 2000, anh đã ký hợp đồng với đội bóng Arsenal với mức phí chuyển nhượng 6 triệu bảng sau khi kiên quyết từ chối lời mời từ Real Madrid và Juventus.Anh sẽ thay thế cho Marc Overmars, cầu thủ này đã chuyển đến FC Barcelona với mức phí kỷ lục cho một cầu thủ Hà Lan, 25 triệu bảng. Ban đầu, Pirès thi đấu không tích cực, một vài người đã chỉ trích anh sau khi anh phát biểu rằng các trận bóng đá ở Anh quá thiên về sức mạnh. Tuy nhiên, anh dần dần lấy lại được phong độ như đã từng thể hiện ở Clb Metz, tự mình ghi một bàn thắng rất tuyệt vời trong trận gặp Lazio tại cúp C1 mùa giải 2000-2001. Dành chiến thắng trước Tottenham Hotspur trong trận bán kết cúp FA, nhưng đã thua Liverpool 2-1 ở trận chung kết.

Tới mùa giải 2001-2002, Pirès hoàn toàn bị lôi cuốn vào các trận bóng đá Anh và anh đã có một trong những mùa giải hay nhất của mình. Pirès đã ghi được những bàn thắng ngoạn mục trong trận gặp Middlesbrough và Aston Villa. Trong trận gặp Aston Villa, Pirès đã đuổi theo đường chuyền dài của Freddie Ljungberg sau đó tâng bóng vượt qua George Boateng, và cuối cùng vượt qua cả thủ môn Peter Schmeichel. Bàn thắng trong trận gặp Aston Villa đó đã làm cho Andy Gray (bình luận viên của trận này) vô cùng thán phục. Anh dẫn đầu danh sách các cầu thủ hộ công xuất sắc nhất giải ngoại hạng, được bầu hai danh hiệu cầu thủ của năm và cầu thủ hay nhất mùa giải của Arsenal, mùa giải này Arsenal đã dành dược chức vô địch. Anh đã dành được những danh hiệu này cho dù anh đã không thi đấu trong 2 tháng cuối cùng của mùa giải do gặp phải chấn thương dây chằng ở trận đấu gặp Clb Newcastle United.

Sau một thời gian dài phải nghỉ thi đấu vì chấn thương, tháng 11 năm 2002, Pirès quay trở lại chơi bóng khi được thay vào sân trong trận gặp Auxerre ở cúp C1. Ban đầu gặp rất nhiều khó khăn, nhưng anh đã tìm lại được phong độ của mình, ở mùa giải đó anh được ra sân 26 trận tại giải ngoại hạng, ghi được 14 bàn thắng. Pirès kết thúc mùa giải này bằng bàn thắng trong trận chung kết cúp FA gặp đội Southampton, bàn thắng đã giúp Arsenal dành được chức vô địch.

Anh tiếp tục là cầu thủ quan trọng trong đội hình của Arsenal dành chức vô địch giải ngoại hạng mùa bóng 2003-2004, duy trì được thành tích bất bại và trở thành Clb ở giải ngoại hạng Anh đầu tiên làm được điều này trong vòng 115 năm qua. Pirès và người đồng đội của anh, Thierry Henry là những người có công lớn trong mùa giải đó, họ ghi tổng cộng 57 bàn thắng trong tất cả các giải đấu. Pirès có bước khởi đầu mùa giải chậm chạp, nhưng một bàn thắng phi thường trong trận đối đầu với Liverpool ngay tại sân Anfield trong mùa giải đó đã gây ngạc nhiên cho mọi người. Người hâm mộ được thấy những kỹ năng chơi bóng cũng như dứt điểm tuyệt vời của anh, đặc biệt là những bàn thắng của anh trong trận gặp Liverpool, Bolton và Leeds. Anh đã làm cho nhiều người ngạc nhiên trong trận lượt đi cúp C1 Châu Âu gặp Chelsea, anh đã chiến thắng John Terry trong pha không chiến và đánh đầu giúp san bằng tỷ số cho Arsenal, sau khi Eidur Gudjohnson đưa Chelsea vượt lên dẫn trước. Không may cho Arsenal và bản thân Pirès, họ đã bị loại sau khi để thua 1-2 trong trận lượt về, do bàn thắng ở phút thứ 87 của Wayne Bridge. Pirès cũng thể hiện khả năng tạo nên đột biến của mình bằng một bàn thắng cực kỳ kỹ thuật trong trận làm khách trước Tottenham Hotspur tại White Hart Lane, bàn thắng do chính anh tạo nên khi kết thúc pha đi bóng bằng một cú dứt điểm siêu phàm, ghi bàn thứ hai của trận đấu cho Arsenal. Tottenham đã không từ bỏ, họ cố gắng thi đấu và đã có bàn thắng gỡ hoà 2-2. Cho dù vậy, Arsenal vẫn dành chức vô địch sau trận đấu đó. Pirès kết thúc mùa giải với thành tích ấn tượng, 14 bàn thắng và 7 lần kiến tạo ở giải ngoại hạng Anh. Ở mùa giải này, anh là cầu thủ ghi bàn nhiều thứ hai của Arsenal sau Thierry Henry và anh cùng với Dennis Bergkamp là những người có nhiều đường chuyền cho đồng đội ghi bàn nhất.

Một số người đã chỉ trích thái độ thi đấu không tích cực của anh trong mùa giải 2004-2005. Tuy nhiên, Pirès vẫn nằm trong số những cầu thủ ghi bàn hàng đầu, anh xếp ở vị trí thứ 3 với 14 bàn thắng ở giải ngoại hạng, đứng sau người đồng đội Thierry Henry và một cầu thủ của Crystal Palace là Andrew Johnson (cầu thủ đã có 11 bàn thắng từ chấm phạt đền trong số 21 bàn thắng ở giải ngoại hạng của mình). Pirès cũng có được chức vô địch cúp FA lần thứ hai sau khi đội bóng Arsenal đánh bại Manchester United trên chấm phạt đền. Edu đã vào sân thay anh trong hiệp phụ thứ hai ở trận đấu đó.

Trong mùa giải 2005-2006, Pirès đã đàm phán với Arsenal về một bản hợp đồng mới, anh mong muốn bản hợp đồng này sẽ có thời hạn 2 năm. Do chính sách của Clb về những cầu thủ trên 30 tuổi, Pirès chỉ được đề nghị gia hạn bản hợp đồng của anh thêm 12 tháng và sẽ hết hạn vào tháng 6 năm 2006. Pirès khởi đầu mùa giải một cách tồi tệ, và thường phải nhường vị trí ở cả hai bên cánh cho Freddie Ljungberg, Jose Antonio Reyes và Alexander Hleb. Tuy nhiên, tình trạng này đã dần được cải thiện (đáng kể nhất là từ tháng 1 năm 2006). Mặc dù đã 33 tuổi, nhưng Pirès vẫn ghi được số bàn thắng ở các giải đấu mà Arsenal tham gia nhiều hơn những cầu thủ trẻ hơn anh như Ljungberg, Reyes và Hleb. Trận cuối cùng của Pirès trong màu áo Arsenal là trận chung kết cúp C1 gặp Barcelona, trong trận này anh là cầu thủ bị thay thế sau khi thủ môn Jens Lehmann nhận thẻ đỏ rời sân. Anh cảm thấy không hài lòng khi phải rời sân trong trận đấu cuối cùng của mình ở Arsenal. Pirès kết thúc mùa giải với vị trí là cầu thủ ghi bàn thứ hai của đội bóng sau Robin Van Persie. Hai khoảnh khắc đáng nhớ nhất ở mùa giải cuối cùng của Pirès tại Arsenal là khi anh vượt qua Patrick Vieira, cầu thủ của Juventus (dẫn tới bàn thắng mở tỷ số cho Arsenal), và pha chuyền dài của anh cho Henry, sau đó cầu thủ này đã chuyền bóng cho Cesc Fàbregas ghi bàn.

Tháng 5 năm 2006, anh đồng ý lời đề nghị của Clb Villarreal sau một tháng suy nghĩ, cũng chính Clb này đã bị Arsenal vượt qua tại vòng bán kết cúp C1. Trận cuối cùng của anh ở Arsenal là trận chung kết cúp C1, thua Barcelona với tỷ số 2-1 tại Paris. Pirès đã bị thay ra sân (người vào sân là thủ môn Manuel Almunia) ở phút thứ 20 hiệp đấu đầu tiên, sau khi Jens Lehmann bị đuổi khỏi sân do phạm lỗi với Samuel Eto'o ở bên ngoài vòng cấm.

Một trong những lý do chính mà Pirès viện dẫn để trả lời cho quyết định rời Arsenal là bởi vì anh cảm thấy anh sẽ không còn là sự lựa chọn số một trong đội hình của Arsene Wenger. Pirès cho biết: "Nhưng tôi phải nói rằng tôi đã có một vài điều cảm thấy thất vọng ở mùa giải này. Ví dụ như, tôi thường phải ngồi trên ghế dự bị." Hơn nữa, Pirès nói rằng quyết định của Wenger rút anh ra khỏi sân trong trận chung kết cúp C1 cho thấy những sai lầm của vị huấn luyện viên người Pháp này nhiều như thế nào. Pirès còn nói thêm rằng anh cảm thấy bị tổn thương, làm sao mà Arséne Wenger đã không còn tin tưởng anh nữa, đó là lý do chính mà anh tin tưởng rằng đã đến lúc anh phải ra đi.

Cổ động viên của Arsenal và các cầu thủ đều cảm thấy buồn vì sự ra đi của Pirès. Đồng đội cũ của anh, Cesc Fàbregas đã nói với tạp chí Sky vào tháng 8 năm 2006 rằng: "Thật đáng buồn khi chúng ta để mất Robert Pirès vào tay Villarreal."

Trong chương trình bình luận trận đấu trong ngày, trước trận Arsenal gặp Wigan Athletic vào ngày 11 tháng 2 năm 2007, Pires đã bày tỏ nỗi buồn vô cùng của mình sau khi bị thay ra sân quá sớm trong trận gặp Barcelona. Pires cho biết: "Tôi đã vô cùng thất vọng. Khi tôi nhìn thấy số áo của mình phải rời sân trên tấm bảng của vị trọng tài thứ tư, tôi đã không thể tin được điều đó. Đó là trận đấu cuối cùng của tôi sau 6 năm gắn bó với Clb, một trận chung kết cúp C1 trước tất cả gia đình, bạn bè tôi ở Paris, nơi tôi đã đăng quang chức vô địch thế giới và khoảnh khắc này chỉ kéo dài có 12 phút. Điều đó thật khó có thể chịu đựng được."

Sự nghiệp quốc tế

Pirès là thành viên đội tuyển Pháp dành chức vô địch World Cup 98 và Euro 2000 (Pirès đã chuyền bóng cho David Trézéguet ghi bàn thắng vàng trong trận chung kết), nhưng anh đã không được tham gia World Cup 2002 do chấn thương anh gặp phải trong thời gian chơi bóng ở Arsenal. Anh cũng được ra sân ở kỳ Olympic 1996 và Euro 2004. Tuy nhiên, mối bất hoà của anh với huấn luyện viên đội tuyển Pháp Raymond Domenech cuối năm 2004 đã khiến sự nghiệp thi đấu quốc tế của anh phải tạm dừng. Anh đã 79 lần được ra sân trong màu áo đội tuyển quốc gia, ghi 14 bàn thắng.


Danh hiệu

Tại Clb Metz
Vô địch cúp Liên đoàn Pháp mùa giải 1996-1997
Vô địch giải hạng Nhất Pháp mùa giải 1997-1998

Tại Clb Olympique de Marseille
Á quân giải hạng Nhất Pháp mùa giải 1998-1999
Á quân cúp UEFA

Tại Clb Arsenal
Vô địch giải ngoại hạng Anh mùa giải 2001-2002, 2003-2004
Vô địch cúp FA mùa giải 2001-2002, 2002-2003, 2004-2005
Vô địch Siêu cúp Anh mùa giải 2001-2002, 2003-2004
Á quân cúp C1 Châu Âu
Á quân cúp UEFA

Tại đội tuyển quốc gia
Vô địch thế giới năm 1998
Vô địch Châu Âu năm 2000
Confederation cúp năm 2001, 2003

Danh hiệu cá nhân
Huy chương Bắc đẩu bội tinh, danh hiệu cao quý nhất của Pháp năm 1998
Cầu thủ của năm do hiệp hội nhà báo bóng đá Anh bình chọn mùa giải 2001-2002 (với Arsenal)
Cầu thủ hỗ trợ tấn công tốt nhất của giải ngoại hạng mùa giải 2001-2002 (với Arsenal)
Giải thưởng chiếc giày vàng Confederation cúp, cầu thủ chơi hay nhất giải năm 2001
Tiền vệ ghi nhiều bàn thắng nhất giải ngoại hạng (14) mùa giải 2004-2005 (với Arsenal)