Share game FM24 (PC)
Trang thứ 7 trong tổng số 8 trang Trang đầuTrang đầu ... 5678 Trang cuốiTrang cuối
Hiển thị kết quả từ 61 tói 70 trong tổng số 79
  1. #61
    Ngày tham gia
    01 Jul 2007
    Số bài viết
    1,178
    Robert Pirès



    Họ và tên: Robert Emmanuel Pirès
    Sinh: 1973-10-29
    Reims
    France
    Chiều cao: 1.85 m
    Vị trí: Attacking midfielder, Winger – Tiền vệ tấn công, tiền vệ cánh

    Sự nghiệp tại Clb
    Clb hiện tại: Villarreal
    Số áo: 7

    Đội trẻ:
    1989–1992 Reims
    1992–1993 FC Metz

    Đội 1
    Năm CLB Trận (Số bàn thắng)
    1992–1998 FC Metz 162 (43)
    1998–2000 Marseille 66 (8)
    2000–2006 Arsenal 189 (62)
    2006– Villarreal 11 (3)

    Tại đội tuyển quốc gia
    1996–2004 Pháp 79 (14)


    Robert Emmanuel Pirès sinh ngày 29 tháng 10 năm 1973 tại Reims, Pháp. Anh là cầu thủ bóng đá quốc tế người Pháp gốc Bồ Đào Nha và Astures. Anh hiện đang chơi bóng cho Clb Villarreal ở vị trí tiền vệ cánh. Anh thường chơi ở vị trí tiền vệ cánh trái nhưng có thể sang chơi bên cánh phải hay với vai trò hộ công.

    Sự nghiệp cầu thủ tại giải Pháp

    Pirès tốt nghiệp học viện đào tạo cầu thủ trẻ của Clb Metz, lần đầu tiên được lên chơi ở đội 1 là trong trận gặp Lyon năm 1993. Trong 6 mùa giải ở đây anh đã thi đấu 162 trận ghi được 43 bàn thắng, và dành được chức vô địch giải Pháp, sau đó đã chuyển tới Olympique de Marseille với giá 5 triệu bảng vào năm 1998. Pirès đã có hai mùa giải tại Marseille. Ở mùa giải đầu tiên, đội bóng của anh đã kết thúc với vị trí á quân, kém đội đoạt chức vô địch đúng 1 điểm, và mùa giải thứ hai anh không thường xuyên được thi đấu cả trận, điều này đã khiến anh tẩy chay Clb vào cuối mùa giải.

    Sự nghiệp cầu thủ tại Anh

    Năm 2000, anh đã ký hợp đồng với đội bóng Arsenal với mức phí chuyển nhượng 6 triệu bảng sau khi kiên quyết từ chối lời mời từ Real Madrid và Juventus.Anh sẽ thay thế cho Marc Overmars, cầu thủ này đã chuyển đến FC Barcelona với mức phí kỷ lục cho một cầu thủ Hà Lan, 25 triệu bảng. Ban đầu, Pirès thi đấu không tích cực, một vài người đã chỉ trích anh sau khi anh phát biểu rằng các trận bóng đá ở Anh quá thiên về sức mạnh. Tuy nhiên, anh dần dần lấy lại được phong độ như đã từng thể hiện ở Clb Metz, tự mình ghi một bàn thắng rất tuyệt vời trong trận gặp Lazio tại cúp C1 mùa giải 2000-2001. Dành chiến thắng trước Tottenham Hotspur trong trận bán kết cúp FA, nhưng đã thua Liverpool 2-1 ở trận chung kết.

    Tới mùa giải 2001-2002, Pirès hoàn toàn bị lôi cuốn vào các trận bóng đá Anh và anh đã có một trong những mùa giải hay nhất của mình. Pirès đã ghi được những bàn thắng ngoạn mục trong trận gặp Middlesbrough và Aston Villa. Trong trận gặp Aston Villa, Pirès đã đuổi theo đường chuyền dài của Freddie Ljungberg sau đó tâng bóng vượt qua George Boateng, và cuối cùng vượt qua cả thủ môn Peter Schmeichel. Bàn thắng trong trận gặp Aston Villa đó đã làm cho Andy Gray (bình luận viên của trận này) vô cùng thán phục. Anh dẫn đầu danh sách các cầu thủ hộ công xuất sắc nhất giải ngoại hạng, được bầu hai danh hiệu cầu thủ của năm và cầu thủ hay nhất mùa giải của Arsenal, mùa giải này Arsenal đã dành dược chức vô địch. Anh đã dành được những danh hiệu này cho dù anh đã không thi đấu trong 2 tháng cuối cùng của mùa giải do gặp phải chấn thương dây chằng ở trận đấu gặp Clb Newcastle United.

    Sau một thời gian dài phải nghỉ thi đấu vì chấn thương, tháng 11 năm 2002, Pirès quay trở lại chơi bóng khi được thay vào sân trong trận gặp Auxerre ở cúp C1. Ban đầu gặp rất nhiều khó khăn, nhưng anh đã tìm lại được phong độ của mình, ở mùa giải đó anh được ra sân 26 trận tại giải ngoại hạng, ghi được 14 bàn thắng. Pirès kết thúc mùa giải này bằng bàn thắng trong trận chung kết cúp FA gặp đội Southampton, bàn thắng đã giúp Arsenal dành được chức vô địch.

    Anh tiếp tục là cầu thủ quan trọng trong đội hình của Arsenal dành chức vô địch giải ngoại hạng mùa bóng 2003-2004, duy trì được thành tích bất bại và trở thành Clb ở giải ngoại hạng Anh đầu tiên làm được điều này trong vòng 115 năm qua. Pirès và người đồng đội của anh, Thierry Henry là những người có công lớn trong mùa giải đó, họ ghi tổng cộng 57 bàn thắng trong tất cả các giải đấu. Pirès có bước khởi đầu mùa giải chậm chạp, nhưng một bàn thắng phi thường trong trận đối đầu với Liverpool ngay tại sân Anfield trong mùa giải đó đã gây ngạc nhiên cho mọi người. Người hâm mộ được thấy những kỹ năng chơi bóng cũng như dứt điểm tuyệt vời của anh, đặc biệt là những bàn thắng của anh trong trận gặp Liverpool, Bolton và Leeds. Anh đã làm cho nhiều người ngạc nhiên trong trận lượt đi cúp C1 Châu Âu gặp Chelsea, anh đã chiến thắng John Terry trong pha không chiến và đánh đầu giúp san bằng tỷ số cho Arsenal, sau khi Eidur Gudjohnson đưa Chelsea vượt lên dẫn trước. Không may cho Arsenal và bản thân Pirès, họ đã bị loại sau khi để thua 1-2 trong trận lượt về, do bàn thắng ở phút thứ 87 của Wayne Bridge. Pirès cũng thể hiện khả năng tạo nên đột biến của mình bằng một bàn thắng cực kỳ kỹ thuật trong trận làm khách trước Tottenham Hotspur tại White Hart Lane, bàn thắng do chính anh tạo nên khi kết thúc pha đi bóng bằng một cú dứt điểm siêu phàm, ghi bàn thứ hai của trận đấu cho Arsenal. Tottenham đã không từ bỏ, họ cố gắng thi đấu và đã có bàn thắng gỡ hoà 2-2. Cho dù vậy, Arsenal vẫn dành chức vô địch sau trận đấu đó. Pirès kết thúc mùa giải với thành tích ấn tượng, 14 bàn thắng và 7 lần kiến tạo ở giải ngoại hạng Anh. Ở mùa giải này, anh là cầu thủ ghi bàn nhiều thứ hai của Arsenal sau Thierry Henry và anh cùng với Dennis Bergkamp là những người có nhiều đường chuyền cho đồng đội ghi bàn nhất.

    Một số người đã chỉ trích thái độ thi đấu không tích cực của anh trong mùa giải 2004-2005. Tuy nhiên, Pirès vẫn nằm trong số những cầu thủ ghi bàn hàng đầu, anh xếp ở vị trí thứ 3 với 14 bàn thắng ở giải ngoại hạng, đứng sau người đồng đội Thierry Henry và một cầu thủ của Crystal Palace là Andrew Johnson (cầu thủ đã có 11 bàn thắng từ chấm phạt đền trong số 21 bàn thắng ở giải ngoại hạng của mình). Pirès cũng có được chức vô địch cúp FA lần thứ hai sau khi đội bóng Arsenal đánh bại Manchester United trên chấm phạt đền. Edu đã vào sân thay anh trong hiệp phụ thứ hai ở trận đấu đó.

    Trong mùa giải 2005-2006, Pirès đã đàm phán với Arsenal về một bản hợp đồng mới, anh mong muốn bản hợp đồng này sẽ có thời hạn 2 năm. Do chính sách của Clb về những cầu thủ trên 30 tuổi, Pirès chỉ được đề nghị gia hạn bản hợp đồng của anh thêm 12 tháng và sẽ hết hạn vào tháng 6 năm 2006. Pirès khởi đầu mùa giải một cách tồi tệ, và thường phải nhường vị trí ở cả hai bên cánh cho Freddie Ljungberg, Jose Antonio Reyes và Alexander Hleb. Tuy nhiên, tình trạng này đã dần được cải thiện (đáng kể nhất là từ tháng 1 năm 2006). Mặc dù đã 33 tuổi, nhưng Pirès vẫn ghi được số bàn thắng ở các giải đấu mà Arsenal tham gia nhiều hơn những cầu thủ trẻ hơn anh như Ljungberg, Reyes và Hleb. Trận cuối cùng của Pirès trong màu áo Arsenal là trận chung kết cúp C1 gặp Barcelona, trong trận này anh là cầu thủ bị thay thế sau khi thủ môn Jens Lehmann nhận thẻ đỏ rời sân. Anh cảm thấy không hài lòng khi phải rời sân trong trận đấu cuối cùng của mình ở Arsenal. Pirès kết thúc mùa giải với vị trí là cầu thủ ghi bàn thứ hai của đội bóng sau Robin Van Persie. Hai khoảnh khắc đáng nhớ nhất ở mùa giải cuối cùng của Pirès tại Arsenal là khi anh vượt qua Patrick Vieira, cầu thủ của Juventus (dẫn tới bàn thắng mở tỷ số cho Arsenal), và pha chuyền dài của anh cho Henry, sau đó cầu thủ này đã chuyền bóng cho Cesc Fàbregas ghi bàn.

    Tháng 5 năm 2006, anh đồng ý lời đề nghị của Clb Villarreal sau một tháng suy nghĩ, cũng chính Clb này đã bị Arsenal vượt qua tại vòng bán kết cúp C1. Trận cuối cùng của anh ở Arsenal là trận chung kết cúp C1, thua Barcelona với tỷ số 2-1 tại Paris. Pirès đã bị thay ra sân (người vào sân là thủ môn Manuel Almunia) ở phút thứ 20 hiệp đấu đầu tiên, sau khi Jens Lehmann bị đuổi khỏi sân do phạm lỗi với Samuel Eto'o ở bên ngoài vòng cấm.

    Một trong những lý do chính mà Pirès viện dẫn để trả lời cho quyết định rời Arsenal là bởi vì anh cảm thấy anh sẽ không còn là sự lựa chọn số một trong đội hình của Arsene Wenger. Pirès cho biết: "Nhưng tôi phải nói rằng tôi đã có một vài điều cảm thấy thất vọng ở mùa giải này. Ví dụ như, tôi thường phải ngồi trên ghế dự bị." Hơn nữa, Pirès nói rằng quyết định của Wenger rút anh ra khỏi sân trong trận chung kết cúp C1 cho thấy những sai lầm của vị huấn luyện viên người Pháp này nhiều như thế nào. Pirès còn nói thêm rằng anh cảm thấy bị tổn thương, làm sao mà Arséne Wenger đã không còn tin tưởng anh nữa, đó là lý do chính mà anh tin tưởng rằng đã đến lúc anh phải ra đi.

    Cổ động viên của Arsenal và các cầu thủ đều cảm thấy buồn vì sự ra đi của Pirès. Đồng đội cũ của anh, Cesc Fàbregas đã nói với tạp chí Sky vào tháng 8 năm 2006 rằng: "Thật đáng buồn khi chúng ta để mất Robert Pirès vào tay Villarreal."

    Trong chương trình bình luận trận đấu trong ngày, trước trận Arsenal gặp Wigan Athletic vào ngày 11 tháng 2 năm 2007, Pires đã bày tỏ nỗi buồn vô cùng của mình sau khi bị thay ra sân quá sớm trong trận gặp Barcelona. Pires cho biết: "Tôi đã vô cùng thất vọng. Khi tôi nhìn thấy số áo của mình phải rời sân trên tấm bảng của vị trọng tài thứ tư, tôi đã không thể tin được điều đó. Đó là trận đấu cuối cùng của tôi sau 6 năm gắn bó với Clb, một trận chung kết cúp C1 trước tất cả gia đình, bạn bè tôi ở Paris, nơi tôi đã đăng quang chức vô địch thế giới và khoảnh khắc này chỉ kéo dài có 12 phút. Điều đó thật khó có thể chịu đựng được."

    Sự nghiệp quốc tế

    Pirès là thành viên đội tuyển Pháp dành chức vô địch World Cup 98 và Euro 2000 (Pirès đã chuyền bóng cho David Trézéguet ghi bàn thắng vàng trong trận chung kết), nhưng anh đã không được tham gia World Cup 2002 do chấn thương anh gặp phải trong thời gian chơi bóng ở Arsenal. Anh cũng được ra sân ở kỳ Olympic 1996 và Euro 2004. Tuy nhiên, mối bất hoà của anh với huấn luyện viên đội tuyển Pháp Raymond Domenech cuối năm 2004 đã khiến sự nghiệp thi đấu quốc tế của anh phải tạm dừng. Anh đã 79 lần được ra sân trong màu áo đội tuyển quốc gia, ghi 14 bàn thắng.


    Danh hiệu

    Tại Clb Metz
    Vô địch cúp Liên đoàn Pháp mùa giải 1996-1997
    Vô địch giải hạng Nhất Pháp mùa giải 1997-1998

    Tại Clb Olympique de Marseille
    Á quân giải hạng Nhất Pháp mùa giải 1998-1999
    Á quân cúp UEFA

    Tại Clb Arsenal
    Vô địch giải ngoại hạng Anh mùa giải 2001-2002, 2003-2004
    Vô địch cúp FA mùa giải 2001-2002, 2002-2003, 2004-2005
    Vô địch Siêu cúp Anh mùa giải 2001-2002, 2003-2004
    Á quân cúp C1 Châu Âu
    Á quân cúp UEFA

    Tại đội tuyển quốc gia
    Vô địch thế giới năm 1998
    Vô địch Châu Âu năm 2000
    Confederation cúp năm 2001, 2003

    Danh hiệu cá nhân
    Huy chương Bắc đẩu bội tinh, danh hiệu cao quý nhất của Pháp năm 1998
    Cầu thủ của năm do hiệp hội nhà báo bóng đá Anh bình chọn mùa giải 2001-2002 (với Arsenal)
    Cầu thủ hỗ trợ tấn công tốt nhất của giải ngoại hạng mùa giải 2001-2002 (với Arsenal)
    Giải thưởng chiếc giày vàng Confederation cúp, cầu thủ chơi hay nhất giải năm 2001
    Tiền vệ ghi nhiều bàn thắng nhất giải ngoại hạng (14) mùa giải 2004-2005 (với Arsenal)


    Because The Main One

  2. #62
    Ngày tham gia
    10 Nov 2007
    Đến từ
    NEVERLAND
    Số bài viết
    2,089
    Hâm nóng lại đi các MU fan

    Alex Stepney





    Tên đầy đủ :Alexander Cyril (Alex) Stepney
    Ngày sinh :8/9/1942
    Nơi sinh :Mitcham, Surrey
    Chuyển đến CLB :Từ Chelsea tháng 8 năm 1966 giá 55.000 £
    Ngày rời United: 01/06/1978
    Trận khởi nghiệp cho MU : 17/09/1966 gặp Man City (H) tại First Division
    Kết thúc tại United : Chuyển đến Mỹ năm 1978
    Tổng số lần ra sân: 539
    Tổng số bàn thắng: 2
    Vị trí: Thủ môn
    Quốc tịch: Anh

    Alex Stepney đã đi vào huyền thoại của sân Old Trafford vào cái đêm mà Manchester United trở thành những nhà vô địch Châu Âu năm 1968.

    Vào cái tối tháng 5 mát mẻ tại Wembley ấy, trong tình cảnh United và Benfica đang hòa nhau với tỉ số 1-1, Stepney đã ngăn chặn được một cú sút đầy mạnh mẽ của Eusebio để đảm bảo rằng trận đấu sẽ đi đến những phút thi đấu hiệp phụ. Nửa tiếng đá thêm đã được khai thác triệt để bởi các bàn thắng của George Best, Bobby Charlton và Brian Kidd để rốt cuộc Quỷ Đỏ giành chiến thắng với tỉ số 4-1, nhưng tầm quan trọng của pha cứu thua mang tên Stepney thì không hề kém nổi bật hơn chút nào.

    Stepney bắt đầu sự nghiệp trong vai trò là một người học việc tại Millwall, trước khi chuyển tới Chelsea với mức giá 52.000 bảng vào tháng 6 năm 1966. Nhưng chỉ sau 3 tháng gắn bó với sân Stamford Bridge, ông đã chuyển sang Old Trafford khi Sir Matt sẵn sàng trả một mức phí kỷ lục thế giới cho một thủ môn thời đó là 55.000 bảng.

    Trong trận đấu đầu tiên của mình tiếp Manchester City, ông đã giữ được sạch lưới trong chiến thắng 1-0 của Quỷ Đỏ và cùng năm đó đã giành được một huy chương League Championship để kết thúc một mùa giải đầu tiên đầy thành công đối với riêng ông. Vì những cống hiến quan trọng của ông nên Sir Matt Busby đã miêu tả việc ký hợp đồng với ông là "nhân tố quan trọng nhất đằng đằng sau chức vô địch của chúng tôi năm 1967."

    Điểm sáng trong sự nghiệp lâu dài của Stepney đến vào 1 năm sau đó, khi ông tỏa sáng trong trận chung kết European Cup. Pha cứu thua đó vẫn được đánh giá là rất quan trọng, nói không ngoa, nó chẳng kém bất kỳ bàn thắng nào trong trận đấu đó. “Không có Stepney, có lẽ chúng tôi không đoạt được chức vô địch”, HLV Matt Busby từng nói lúc sinh thời. Khi tỷ số còn là 1-1, thời gian đang cạn dần, “con báo đen” Eusebio đã thoát đi trống trải. Thay vì dùng cái chân phải nổi tiếng, ông tung cú sút bằng chân trái. Stepney đã tung người trên không và bằng một cách thần kỳ nào đó, ông đẩy quả bóng đi chỗ khác. Busby đánh giá Stepney là thủ môn số một trong lịch sử Manchester United.

    Trong hơn 1 thập kỷ, Stepney đã chứng tỏ mình là một thủ môn đáng tin cậy, vững chãi và có tài. Ông có những kỹ năng vị trí tuyệt vời và trong suốt mùa giải đầy bất hạnh của CLB 1973/74, ông thậm chí còn đảm trách nhiệm vụ sút phạt penalty. "Big Al", tên thân mật của ông, vẫn đang là thủ môn ghi bàn hàng đầu của CLB.

    Có một chuyện khá hài hước về chàng thủ môn này vào năm 1975, Alex Stepney đã tự làm trật quai hàm của mình trong lúc đang la hét chỉ huy các hậu vệ đồng đội ở trận đấu với Birmingham City

    Tất cả, ông đã giành được 1 huy chương vô địch Hạng Nhất, 1 FA Cup, 1 huy chương hạng 2 và European Cup. Sau đó, ông gia nhập giải bóng đá NASL năm 1978, một giải đấu theo thể thức mới của bóng đá Bắc Mỹ. Ông ký hợp đồng với Dallas Tornado, và sau đó làm HLV của Southampton, Exeter City và Manchester City trong một thời gian không lâu.


  3. #63
    Ngày tham gia
    10 Nov 2007
    Đến từ
    NEVERLAND
    Số bài viết
    2,089
    Tony Dunne





    Ngày sinh: 24/07/1941
    Ngày kí hợp đồng: 01/04/1960
    Trận đấu ra mắt: 15/10/1960 gặp Burnley (A) tại First Division
    Ngày rời United: 01/08/1973
    Tổng số bàn thắng: 2
    Tổng số lần ra sân: 536
    Vị trí: Hậu vệ cánh
    Quốc tịch: Cộng Hoà Ai-len



    Tuy là một anh hùng lặng lẽ không được ngợi ca trong đội hình mơ ước của Sir Matt Busby trong những năm 1960, nhưng Tony Dunne là một trong những hậu vệ cánh vĩ đại nhất trong lịch sử CLB. THi đấu ở vị trí hậu vệ cánh, Tony có khả năng tranh chấp bóng tuyệt vời, với lối chơi tốc dộ và quyết đoán. Sự chắc chắn của ông chính là nên tảng cững chắc cho hàng công MU thỏa sức vùng vẫy. Trong 13 năm cống hiến cho United từ 1960 đeens 1973, Tony Dunne giành 2 chức vô đich Anh (65,67), 1 FA CUp 63 và C1 năm 68

    Ký hợp đồng vào năm 1960 từ Shelbourne để thế chỗ cho Noel Cantwell hoặc Shay Brennan, cơ hội lớn của Dunne đến khi anh được thay thế cho Brennan ở đội hình ra quân trong trận thắng chung kết FA Cup 1963 gặp Leicester City. Là một hậu vệ đầy can đảm và tốc độ, ông đã tiếp tục khẳng định một vị trí trong đội hình 1 sau thành công đó và chỉ vắng mặt trong duy nhất 6 trận đấu ở giải ngoại hạng trong vòng 4 mùa tiếp theo.

    Và huy chương FA Cup đó chỉ mới là điểm khởi đầu. Hậu vệ cánh người Ai Len này còn giúp cho United đoạt được danh hiệu vô địch các năm 1965, 1967 và Cúp C1 châu Âu năm 1968. Ông đã có mặt ở mọi vòng đấu để vào tới trận chung kết và xứng đáng với huy chương đó như bất cứ một ngôi sao ghi bàn nào khác.

    Ông rời United vào tháng 8 năm 1973 theo dạng chuyển nhượng tự do tới Bolton. Dường như ông đã chuyển khỏi United quá sớm khi mà thời gian sau đó ông vẫn tiếp tục ra sân trong màu áo của Bolton ở hơn 200 trận đấu. Tổng cộng tất cả, ông có tới hơn 700 lần góp mặt ở giải ngoại hạng trong sự nghiệp của mình. Ông cũng từng 33 lần được khoác áo đội tuyển Cộng Hòa Ai Len trong sự nghiệp thi đấu quốc tế trải dài 14 năm. Danh hiệu cầu thủ Ai Len xuất sắc nhất năm 1969 đã thuộc về ông, đây là một giải thưởng cá nhân hiếm có dành cho một cầu thủ đầy tinh thần đồng đội như Dunne.


  4. #64
    Ngày tham gia
    10 Nov 2007
    Đến từ
    NEVERLAND
    Số bài viết
    2,089
    Joe Spence



    Ngày sinh: 15/12/1898
    Ngày kí hợp đồng: 01/03/1919
    Trận đấu ra mắt: 30/08/1919 gặp Derby County (A) tại First Division
    Ngày rời United: 01/06/1933
    Tổng số bàn thắng: 168
    Tổng số lần ra sân: 510
    Vị trí: Tiền đạo
    Quốc tịch: Anh


    Là một trong ít ỏi những ngôi sao thực sự của United giữa các cuộc chiến tranh, lối chơi cánh đầy sắc sảo của Joe Spence đã khiến cho "Give it to Joe" trở thành bài hát được cất lên thường xuyên nhất trên sân vận động trong suốt 14 năm ông gắn bó với Old Trafford.

    Cũng chính vì tầm quan trọng của ông với United cũng như thành phố Manchester nên ông còn được người dân địa phương gọi thân mật là "Mr Soccer".

    Được sinh ra tại Throckley, Northumberland, Spence trẻ tuổi chơi bóng cho Blucher Juniors và Throckley Celtic. Ở đội bóng đầu tiên, ông đã ghi được một con số đáng kinh ngạc là 42 bàn thắng trong tổng số 49 bàn của cả đội ở mùa giải đầu tiên của mình. Năm 13 tuổi, ông bắt đầu làm công việc đào khoáng và bị bắt gia nhập quân đội lúc 17 tuổi, ở đây, ông đã được giao cho vai trò bắn súng liên thanh.

    Ông đã tới đầu quân tạm thời cho Liverpool, Newburn và Scotswood trong suốt những năm phục vụ quân đội và đã giành được Army Cup cùng với tiểu đoàn của ông. Nhưng đến tháng 3 năm 1919, năm sau khi chiến tranh thế giới thứ nhất kết thúc, Spence đã ký hợp đồng với United từ đội bóng không chuyên vùng Đông bắc Scotswood.

    Ông đã không phải mất nhiều thời gian để tạo được ảnh hưởng của mình khi ghi được 4 bàn thắng trong trận thắng 5-1 trước Bury tại Old Trafford ở giải đấu Lancashire Section ngay trong lần ra sân đầu tiên. Trận đấu trình làng chính thức của ông đến vào tháng 8 khi chương trình thi đấu League trở lại và đều đặn sau đó, ông đã chiếm lĩnh được 1 vị trí cho mình để lập được thành tích 510 lần khoác áo và 168 bàn thắng.

    Đáng buồn cho Spence là ông đã để tuột mất tất cả các danh hiệu quan trọng và phải đến năm ông rời khỏi United - 1933 thì ông mới có được 1 lần đăng quang, đó là danh hiệu giải vô địch các đội bóng miền Bắc hạng 3 cùng với Chesterfield năm 1936.

    Đó chính là sự thiếu may mắn của ông tại Old Trafford trong thời kỳ chuyển tiếp của đội bóng, nhưng trong 1 giai đoạn mà các đội bóng United thường xuyên để thua trong các giải đấu thì sự xuất hiện lối chơi đầy lôi cuốn của ông thực sự là một điểm sáng không thể bỏ qua.

    Ông vẫn đứng trong Top 10 những cầu thủ khoác áo CLB nhiều nhất và kỷ lục 481 trận đấu League của ông đã đứng vững trong vòng 40 năm cho tới khi bị vượt qua bởi Bill Foulkes. Joe sau đó đã trở lại làm việc cho United trong vai trò huấn luyện và tìm kiếm tài năng.


  5. #65
    Ngày tham gia
    11 Jul 2007
    Số bài viết
    53
    Henry lại copy nữa rồi cái này từ AFCVN


  6. #66
    Ngày tham gia
    10 Sep 2006
    Số bài viết
    84
    Mọi người còn thiếu nhân vật quan trọng nhất của lịch sử Manchester:

    Sir Alex Ferguson

    Tên đầy đủ Alexander Chapman Ferguson
    Ngày sinh 31 tháng 12, 1941
    Nơi sinh Glasgow, Scotland
    Vị trí Huấn Luyện Viên

    Bộ Sưu Tập danh hiệu

    FA Premier League
    Vô địch (10): 1992/93, 1993/94, 1995/96, 1996/97, 1998/99, 1999/00, 2000/01, 2002/03, 2006/2007, 2007/2008
    Cúp FA
    Vô địch (5): 1989/90, 1993/94, 1995/96, 1998/99, 2003/04
    League Cup
    Vô địch (2): 1991/92, 2005/06
    FA Charity Shield
    Vô địch (6): 1993, 1994, 1996, 1997, 2003, 2007
    UEFA Champions League
    Vô địch (2): 1998/1999, 2007/2008
    Cúp C2 châu Âu
    Vô địch (1): 1990/91
    Siêu cúp châu Âu
    Vô địch (1): 1991/92
    Cúp Liên lục địa
    Vô địch (1): 1999


    Cuộc đời huấn luyện viên lúc thăng lúc trầm, như 1 nghề bạc bẽo trên thế gian. Cùng 1 người, mà có lúc người người tôn là thánh, rồi chỉ vì 1 sai lầm mà người người coi là tội đồ. Nhưng với Ferguson thì khác. 20 năm gắn bó cùng MU, thất bại, vinh quang đều đã nếm trải đủ. Ông là người đã làm nên Quỷ Đỏ ngày hôm nay. Không có Ferguson thì đã chẳng có những Beckham, Cole, York, Roy Keane, và thậm chí là cả Cristiano Ronaldo.

    Tháng 11 năm 1986, Alex Ferguson đã có quyết định vĩ đại nhất cuộc đời mình khi ông từ chối lời mời của Arsenal, Tottenham, Rangers, và cả người khổng lồ Barcelona để đến dẫn dắt Manchester United, kế tục chiếc ghế bỏ trống của Ron Atkinson, và tiếp tục sự nghiệp dẫn dắt con tàu MU trong cơn bĩ cực. Lương của Ferguson tại MU khi ấy chỉ bằng 1/4 lương ông nhận được tại Scotland, và bà vợ ông đã hết lời khuyên can chồng không nên nhận việc tại Manchester. Nhưng ngài đã đáp lại lời vợ mình rằng: Tôi đến MU không phải chỉ vì tiền, mà đó là sứ mạng của tôi. Phải chăng ông đã biết được 20 năm sau, mình sẽ là vua của MU?

    sứ mạng của Ferguson có thể chia làm 2 đoạn. Đầu tiên là thời cay đắng khó khăn của MU từ tháng 11 năm 1986 đến năm 1990, khi mà MU vật lộn trong khó khăn với những cầu thủ kiêu căng, túi tiền trống rỗng, cổ động viên quay lưng. Đỉnh điểm là tháng 1 năm 1990, khi MU rơi xuống đáy bảng xếp hạng, khi ấy sân Old Trafford đã hét to lên "Ferguson cút đi". Giai đoạn 2 cũng bắt đầu từ ngay mùa bóng khó khăn ấy, khi MU đem về chiếc cúp đầu tiên cho ngài huấn luyện viên của mình, chiếc cúp FA đã mở ra thời đại thành công huy hoàng nhất trong lịch sử của MU.8 chức vô địch Premier League, 4 cúp FA và đặc biệt nhất là chiếc cúp Vô địch Châu Âu đầu tiên kể từ năm 1968, đủ chứng minh Ferguson đã cách mạng đội bóng của mình, từ 1 đội chỉ chạy trốn suất xuống hạng mỗi mùa, trở thành kẻ săn tìm danh hiệu trên tất cả các mặt trận.

    Trong cuộc đời mình, Ferguson đã "lăng xê" đội hình vô địch từ chính lò đào tạo của mình. Năm ấy, Ferguson thanh lý toàn bộ đội hình chính thức, và đặt niềm tin vào lớp trẻ của anh em nhà Neville, của Beckham, và của những ngôi sao vô danh thời ấy như Roy Keane. Tất cả họ tập hợp lại để tạo nên 1 MU vô địch. Đời cầu thủ đến rồi đi, Ferguson tận mắt chứng kiến những học trò mình từ những cậu bé, trưởng thành, bay cao, rồi ra đi hoặc treo giày, để rồi ông lại tạo nên 1 thế hệ khác để tiếp nối những vinh quang cũ. Cole và York ra đi, Nistelrooy đã thay thế. Becks ra đi, C.Ronaldo đã tiếp tục lèo lái MU. Tất cả đều là những tuyệt tác của đạo diễn Sir Alex Ferguson, khiến MU thăng hoa trên nhà hát Ngoại Hạng Anh, và cả nhà hát Châu Âu

    Ferguson nổi tiếng nghiêm khắc với học trò. Ông tống cổ Paul Ince khỏi MU chỉ vì Paul đi chiếc xe có bảng số ghi L3AD3R, giống như chữ Leader, vì tại MU chỉ có ông là lãnh đạo. Kế tiếp là Jaap Stamp vì cuốn hồi ký tiết lộ nhiều chuyện trong nội bộ MU, rồi cả Roy Keane, chỉ vì nóng giận lăng mạ đồng đội cũng phải rời MU. Nhưng ông vẫn là người tình cảm. Khi King Cantona trải qua những ngày tháng đen tối trong 9 tháng bị treo giày sau cú kungfu huyền thoại, Ferguson đã đích thân bay sang Pháp để thuyết phục cậu học trò mình tiếp tục cùNG MU tiến lên

    Khi ra đi, Mourinho đã nói: “Tôi sẽ nhớ Fergie. Lão già ấy thật cừ”. Fergie cũng nói: “Tôi nhớ Mourinho, không có anh ta tôi có thắng Chelsea cũng mất sướng”. Fergie luôn là như vậy, lúc nào cũng nhiều tham vọng, đầy thách thức và không chùn bước trước khó khăn.

    Fergusion là tượng đài của MU, người ta sẽ mãi nhớ về ông như một vị thánh của MU ngày hôm nay


  7. #67
    Ngày tham gia
    08 Jun 2008
    Đến từ
    ..................
    Số bài viết
    32
    Top 10 cầu thủ xuất sắc nhất của MU dưới thời Sir Alex

    Nếu Sir Alex được ca tụng bởi lòng trung thành với sân Old Trafford, thì những học trò như Paul Scholes hay Ryan Giggs cũng xứng đáng được đứng cạnh ông, cùng với những Gary Neville, Roy Keane, Brian McClair hay Dennis Irwin.

    Tuy nhiên, để chọn ra 10 học trò xuất sắc nhất dưới thời của HLV Ferguson cũng không phải là một điều đơn giản. Những cái tên được nhắc đến dưới đây, cho dù không xa lạ gì với người hâm mộ, nhưng họ vẫn chưa phải là những người xứng đáng nhất.

    Gary Neville: Là một cầu thủ chuyên nghiệp nhưng cũng không phải là một cầu thủ xuất sắc. Anh luôn thi đấu nổi bật trong vai trò phòng ngự, nhưng lại không quá xuất sắc trong những pha tham gia tấn công.

    Ole Gunnar Solskjer: Một mẫu cầu thủ trung thành khi đã gắn bó 11 năm với MU, nhưng anh không phải là một tiền đạo đẳng cấp thế giới.

    Jaap Stam: Cho dù là một trong những trung vệ xuất sắc nhất của Premier League, nhưng anh vẫn bị Sir Alex loại khỏi đội hình của MU sau 3 năm phục vụ.

    Còn dưới đây là danh sách 10 cầu thủ xuất sắc nhất của MU dưới thời HLV Alex Ferguson.

    1. Eric Cantona

    “Vua Eric” đã tạo ra ảnh hưởng rất lớn đến các cầu thủ của MU kể từ khi anh chuyển đến Old Trafford từ Leeds United năm 1992. Eric đã làm thay đổi cách họ luyện tập, phong cách thi đấu, và thậm chí cả cách các cầu thủ MU lấy lại tinh thần trong từng trận đấu. George Best, cầu thủ xuất sắc nhất trong lịch sử của MU đã có lần nói rằng: “Tôi nguyện đánh đổi tất cả những danh hiệu mình đã đoạt được trước kia để được một lần sát cánh thi đấu bên cậu ấy trong một trận đấu lớn của Châu Âu tại Old Trafford.”


    2. Roy Keane



    Cũng giống như Eric Cantona, Keane chính là một huyền thoại đích thực của MU. Thông minh, luôn tập trung cao độ cho từng trận đấu, và anh cũng là một thủ lĩnh biết cách xốc dậy tinh thần chiến đấu cho các đồng đội. Những fan hâm mộ của MU chắc vẫn chưa quên được trận bán kết Champions League 1999 với Juventus tại Turin, chính anh đã là người mở màn cho cuộc lội ngược dòng xuất sắc của MU, để rồi năm đó Quỷ đỏ lần thứ 2 lên ngôi ở đấu trường châu lục.

    3. Peter Schmeichel


    Hiếm có thủ môn nào trước đó lại có khả năng chỉ huy trong khu vực cấm địa như thủ thành người Đan Mạch này. Năm 2001, Schmeichel đã được hãng thông tấn Reuters trao giải là Thủ môn xuất sắc nhất mọi thời đại khi nhận được phiếu bình chọn của hơn 200.000 fan hâm mộ.

    4. Bryan Robson

    Trước khi có Roy Keane, MU cũng đã có một thủ lĩnh xuất sắc - Bryan Robson. Ông đã từng là thủ quân của Quỷ đỏ trong suốt 12 năm để trở thành người đội trưởng lâu nhất trong lịch sử đội bóng. Quay trở lại những năm 80 của thế kỉ trước, mọi người thường gọi MU là “đội bóng 1 người “, và Robson chính là hiện thân của MU khi đó. Đó là một cầu thủ có khả năng tranh chấp siêu việt, luôn xuất hiện đúng lúc tại những điểm nóng. Robson luôn là điểm trọng tâm trong những kế hoạch tác chiến của Sir Alex, và luôn truyền được hưng phấn thi đấu cho các đồng đội. Có thể thấy ở Robson những tố chất của một tiền vệ đa năng ngày nay.

    5. Paul Scholes

    Có thể nói anh đã dành trọn cả sự nghiệp cầu thủ của mình tại sân Old Trafford. Sự thông minh, những đường chuyền đơn giản mà hiệu quả, những cú sút xa không thể cản phá đã tạo dựng cho Scholes một vị trí vững chắc trong đội hình của Sir Alex suốt hơn 10 năm qua.

    6. Ruud van Nistelrooy

    Tên đầy đủ của anh là Rutgerus Johannes Martinius van Nistelrooy. Nếu nói MU dưới thời Sir Alex thiếu khuyết một điều gì, thì đó chính là một trung phong đẳng cấp thế giới. Cole, Yorke, Solskjær hay Saha, đều vẫn chưa đạt đến cái “tầm” đó. Và chân sút người Hà Lan này đã khỏa lấp được sự thiếu hụt đó của MU. Sau 105 lần ra sân thi đấu cho đội bóng chủ sấn Old Trafford, Nistelrooy đã ghi được tổng cộng 95 bàn thắng. Ngay cả ở hiện tại, Ruud vẫn phát huy được bản năng săn bàn của mình trong màu áo Real Madrid.



    7. Cristiano Ronaldo


    Tiền vệ người Bồ Đào Nha dường như đang đạt đến độ chính trong sự nghiệp cầu thủ của mình. Cris Ronaldo đã có được 25 bàn thắng sau 25 trận đấu cho MU ở mọi mặt trận, và vẫn chưa thấy một dấu hiệu nào là anh sẽ ngừng ghi bàn ở mùa giải năm nay. Với lối đi bóng lắt léo đầy tốc độ và hiệu suất ghi bàn đáng nể, Ronaldo đang khiến nhiều người phải băn khoăn với câu hỏi: “MU sẽ ra sao khi không có Cris Ronaldo?”.

    8. David Beckham

    Dù trong hay ngoài sân cỏ, dù ở MU, Real Madrid hay LA Galaxy, Beckham vẫn luôn thu hút được sự chú ý của đông đảo dư luận. Không vượt trội về tốc độ hay khả năng qua người kĩ thuật, nhưng Becks cũng đã từng 2 lần là á quân cho danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất năm của FIFA bởi khả năng chuyền bóng chính xác đến từng mi-li-mét của mình.

    9. Ryan Giggs

    Có mặt trong 636 trận đấu của MU trong suốt 10 năm qua, Giggs chính là một trong những yếu tố làm nên hình ảnh đáng sợ của Quỷ đỏ trong những pha phản công thần tốc. Nhưng đáng tiếc, những bước chạy của Giggs giờ đây đã có phần nặng nề hơn.

    10. Mark Hughes

    Với sức mạnh phần thân trên đáng nể, và khả năng dứt điểm chuẩn xác, Hughes luôn là một mối đe dọa thường trực đối với các hàng phòng ngự. Trong sự nghiệp cầu thủ, Hughes đã ghi được 164 bàn thắng sau 453 trận đấu cho MU, và hiện tại cũng đang gây được ấn tượng rất tốt khi dẫn dắt Blackburn Rovers.

    Trích 24h.com.vn


  8. #68
    Ngày tham gia
    14 Sep 2008
    Đến từ
    http://huflit.edu.vn
    Số bài viết
    25
    Peter Schmeichel


    Ngày sinh: 18/11/1963
    Ngày kí hợp đồng: 06/08/1991
    Ngày ra mắt đội một: 17/8/1991 và Notts C (H) tại First Division
    Tổng số trận giữ sạch lưới: 180
    Tổng số bàn thắng: 2
    Tổng số trận thi đấu: 398
    Vị trí: Thủ môn
    Ngày rời United: 27/05/1999
    Quốc tịch: Đan Mạch

    Peter Schmeichel là người ở bên ngoài câu hỏi "Ai là thủ môn xuất sắc nhất trong lịch sử của câu lạc bộ Manchester United?" Mặc dù trong thực tế việc so sánh từ xưa đến nay hay từ lúc câu lạc bộ thành lập đến bây giờ là rất khó khăn, tuy nhiên có thể nói "người Đan Mạch khổng lồ" hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu cao quý đó.

    Sinh ra ở Gladsaxe, Đan Mạch, anh đã là một cổ động viên của United khi còn bé và thần tượng của anh là thủ môn ở thập niên 80: Gary Bailey. Anh bắt đầu chơi bóng ở một vị trí không một người hâm mộ nào có thể tin được, đó là vị trí tiền đạo, nơi của những chân sút hàng đầu hiện nay đang ngự trị. Nhưng tài năng của một thủ môn bẩm sinh thực sự đã trỗi dậy rất sớm, anh trở thành thủ môn chuyên nghiệp và chơi cho đội bóng địa phương rồi sau đó chuyển đến Brondby để được tham gia giải đấu cao nhất của Copenhagen.

    Anh là một nhà vô địch trong việc cản phá các cú sút tầm xa, đặc biệt là hiếm khi bị thua từ ngoài vòng cấm địa trong sự nghiệp ở United. Không chỉ có vậy ,với những cú sút gần anh cũng thực sự có thể khống chế tốt. Theo các nhà phân tích thể thao, chiều cao và cơ thể đồ sộ của anh là một ưu thế trời cho và điều đó đã khiến anh có được lợi thế trong các pha cản phá.

    Schmeichel mang lại sự tin tưởng không chỉ cho đồng đội mà cho cả các cổ động viên. Cũng như là trở thành một thủ môn tuyệt vời nhất, anh cũng là một người "ồn ào" nhất trên sân bóng. Anh luôn trút nỗi giận dữ lên đầu các hậu vệ, những người phối hợp với anh ở hàng phòng ngự nếu nghĩ họ mắc lỗi, giọng hét của anh có lẽ còn có thể giống như tiếng còi xuyên suốt nhắc nhở cả đội. Chính điều đó đã làm nên khả năng điều khiển hàng thủ của người khổng lồ Đan Mạch.

    Alex Ferguson đã tìm thấy tiềm năng của một thủ môn hàng đầu thế giới và mang anh về Old Trafford tháng 8 năm 1991 với một cái giá là 500.000 bảng Anh. Một cuộc đầu tư sinh lời không thể đếm xiết của câu lạc bộ. Người đàn ông cao lớn này đã giải quyết những khó khăn đó và những thành tích tuyệt vời đến rất sớm: League Cup 1992, Premier League 1993, 1994, 1996, 1997. Và tuyệt vời nhất chắc chắn là cú ăn ba lịch sử năm 1999.

    Anh quyết định rời nước Anh vào cuối mùa giải năm 1999 bởi vì với 60 trận liên tục không có nghỉ đông đã làm kiệt sức một thủ môn huyền thoại, và anh cũng đã bước sang tuổi 35, một lứa tuổi được coi là "hết hạn" với bóng đá đỉnh cao. Tuy đã rời xa sân cỏ, nhưng anh vẫn không từ bỏ bóng đá và quyết định trở thành một nhà bình luận thể thao.

    Không có một cầu thủ nào có thể mong muốn có được những thành tích tốt hơn như vậy khi rời Quỷ Đỏ. Mọi người nói rằng Peter chắc chắn đáng được hưởng 12 điểm một mùa giải ở Manchester United. Anh là người cuối cùng của hàng phòng ngự, một hòn đá tảng góp công lớn xây dựng nên một đế chế hùng mạnh. Trong 9 năm, người đàn ông này đã là một phần trong hình ảnh của Man United. Bên cạnh những tên tuổi thành danh trên thế giới như Shilton, Zoff, Banks, Jennings và Yashin, Peter Schmeichel sẽ luôn luôn và mãi mãi được coi là một thủ môn xuất sắc nhất mà bóng đá thế giới đã từng sản sinh.


  9. #69
    Ngày tham gia
    14 Sep 2008
    Đến từ
    http://huflit.edu.vn
    Số bài viết
    25
    Xavi Alonso



    Đuợc xếp ở vị trí 33 trong số 100 cầu thủ vĩ địa nhất của Liverpool
    Tên: Xabi Alonso
    Vị trí: Tiền vệ

    Thời gian thi đấu ở Liverpool: Từ năm 2004 đến nay

    Ngày sinh: 25/11/1981
    Nơi sinh: Tolosa (Tây Ban Nha)

    Chuyển đến từ: Real Sociedad (Tháng 8 năm 2004)

    Số trận thi đấu: 87
    Bàn thắng: 8

    Danh hiệu: European Cup (2005), FA Cup (2006), Super Cup (2005), Charity Shield (2006)
    Cầu thủ người Tây Ban Nha Xabi Alonso được xem như là bản hợp đồng có giá trị nhất của Rafael Benitez khi ông mới chuyển về dẫn dắt cho Liverpool và anh chính là một trong những nhân tố quan trọng chủ chốt trong sự hồi sinh của Liverpool thời gian gần đây. Trước đó, anh đã có một thời gian ngắn thi đấu trong màu áo của Real Sociedad trước khi bắt đầu mùa giải đầu tiên dưới sự chỉ dẫn của Benitez tại Anfielfd.

    Ngay từ những ngày đầu, Xabi đã ngay lập tức gây ấn tượng bằng tầm quan sát và khả năng dẫn bóng qua người tốt. Tiền vệ người Tây Ban Nha nhanh chóng tập luyện thích nghi với bóng đá Anh, trở thành một trụ cột quan trọng trong đội hình 11 người và là cầu thủ được các CĐV yêu mến.

    Đầu năm 2005, anh gặp phải chấn thương mắt cá chân do va chạm với Frank Lampard trong trận tiếp Chelsea trên sân nhà Anfield. Chấn thương đó khiến Xabi Alonso mất 3 tháng điều trị, đồng thời làm cho anh mất cơ hội thi đấu trong những trận quan trọng để chứng tỏ khả năng của mình ở CLB.

    Trước khi đến với đội bóng vùng Merseyside, Xabi Alonso đã được rèn luyện một các tỷ mỉ và anh được biết đến như một trong những tiền vệ trẻ của Châu Âu có triển vọng nhất, vì thế không có gì là khó hiểu tại sao anh lại thu hút sự chú ý của Real Madrid và một lọat các CLB khác ở châu lục đến thế.


    Điềm tĩnh và tổ chức các đợt tấn công mỗi khi có bóng, khả năng của anh là sút những cú sút sấm sét- có thể là những đường bóng dài hoặc ngắn. Anh cũng thường xuyên có những cú sút đầy sức mạnh và chính xác, đó là những bàn thắng ngoạn mục khiến người xem phải kinh ngạc như những bàn thắng anh ghi vào lưới Fulham, Arsenal, Sunderland, Luton. Đặc biệt phải kể đến bàn thắng anh ghi tại Kenilworth Road- đây được xem như một trong những bàn thắng đẹp nhất trong lịch sử FA Cup mọi thời đại.

    Tuy nhiên, trong các bàn thắng tuỵêt vời của Xabi Alonso không thể không kể đến bàn thắng anh ghi vào lưới AC Milan trong trận chung kết Champions League 2005 tại Istanbul. Sau cú đẩy bóng của Dida, anh nhanh chóng đá bồi thành công, mang lại kết quả 3-3 cho Liverpool trong 2 hiệp thi đấu chính thức.

    12 tháng sau, anh có được danh hiệu thứ hai cùng với The Reds, đó là chiếc cup FA sau khi Liverpool vượt qua West Ham. Sự có mặt của anh tại SĐV Milennium ban đầu còn là một câu hỏi bởi anh gặp phải chấn thương trong trận gặp Postmouth tuần trước đó nhưng cuối cùng anh vẫn ra sân mặc dù là ra sân từ băng ghế dự bị ở hiệp hai.

    Và cho đến bây giờ, Xabi Alonso đã có được mùa giải thứ tư ở giải ngoại hạng Anh cùng với Liverpool, anh sẽ tiếp tục cống hiến cho Liverpool và chúng ta sẽ không thể quên được những khoảnh khắc đáng nhớ của anh tại CLB.


    Dấu ấn: Ghi bàn thắng gỡ hòa cho Liverpool trong trận chung kết Champions League gặp AC Milan tại Istanbul năm 2005.

    Bạn có biết? Cha của Xabi Alonso đã từng chơi và làm HLV tại Real Sociedad và em trai của anh cũng chơi bóng ở đó.

    John Arne Riise nói về Xabi Alonso: "Một cầu thủ xuắt sắc. Cái cách mà anh ấy đến với đội bóng vào năm ngoái thật không thể tin được. Tôi còn nhớ trong trận đấu đầu tiên của anh ấy tại Liverpool, anh ấy đã mất 39 phút để bỏ lỡ một đường chuyền. Điều đó khiến anh ấy trở thành một cầu thủ thuộc lọai bậc nhất trên thế giới."


  10. #70
    Ngày tham gia
    14 Sep 2008
    Đến từ
    http://huflit.edu.vn
    Số bài viết
    25
    Kevin Keegan

    Ngày sinh: 14/02/51
    Nơi sinh: Armthorpe, Yorkshire
    Trận đầu tiên trong màu áo Liverpool : 14/08/1971 v Nottingham Forest(sân nhà) thắng 3-1
    Số trận đã đấu: 323
    Bàn thắng: 100
    Những CLB khác: Scunthorpe Utd, SV Hamburg, Southampton, Newcastle United(cầu thủ), Newcastle United, Fulham, England, Manchester City(HLV)
    Danh hiệu: Vô địch hạng nhất 1972/73, 1975/76 & 1976/77, vô địch FA 1974, vô địch C1 1977, cúp UEFA 1973 & 1976, Charity Shield 1974 & 1976, cầu thủ xuất sắc nhất năm 1976
    Kevin Keegan: Tới Anfield để trở thành siêu sao


    Trong buổi tiệc buồn sau ngày Liverpool bị thua trong trận chung kết Cúp FA năm 1971 trước Arsenal. Kevin Keegan kết thúc tuần lễ đầu tiên của mình với Liverpool bằng việc đứng lên và nói với những người ngồi cùng bàn: “Tôi tới Anfield để trở thành một siêu sao”. Sự tự tin sôi sục của tân binh mới tới từ Scunthorpe có thể làm nhiều người phải ngạc nhiên. Nhưng chỉ sau vài ngày tập luyện trước khi bước vào mùa giải mới, không ai nghi ngờ về khả năng tiến xa của Keegan.

    Keegan không chỉ thuyết phục mọi ngườI bằng kỹ thuật cá nhân và khả năng kiểm soát bóng mà còn là sự hăng hái và tận tâm. Anh không tập một mình mà luôn tập cùng hậu vệ lực lưỡng Larry Lloyd để thích nghi với môi trường bóng đá đầy căng thẳng. Nhưng sự nhiệt tình thái quá của Keegan khiến anh gặp hoạ: trong trận tranh Charity Shield năm 1974 với Leeds, anh cùng Billy Bremmer của Leeds trở thành những cầu thủ Anh đầu tiên bị đuổI của Charity Shield.

    Nhưng chỉ ba tuần sau, HLV Shankly khẳng định Keegan đã đủ khả năng để chơi cho ĐT Anh. Giấc mơ ấy đã trở thành hiện thực; Keegan đã được chơi trận đầu tiên trong 63 trận cho ĐT Anh trong năm đó.

    Keegan tới Anfield để thay thế cho lão tướng Callaghan ở hàng tiền vệ, nhưng cuổi cùng anh lại trở thành một tiền đạo xuất sắc. Biệt tài của Keegan là kiểm soát bóng rất giỏi khi đang ở tốc độ cao. Cầu thủ có mái tóc xù từ vùng Doncaster này như có trái tim lớn gấp đôi người thường, có khả năng chạy như điên cả trận không biết mệt. Mặc dù tầm vóc bình thường nhưng Keegan lại là người chơi đầu rất tốt

    Cầu thủ chơi ăn ý nhất với Keegan là John Toshack, từng là HLV của Real Madrid. Đây là một trong những cặp tấn công hay nhất trong lịch sử bóng đá Anh. Trong trận đầu tiên hau cầu thủ này chơi cùng nhau, Keegan đã ghi bàn thắng đầu tiên của mình cho Liverpool, vào lưới Nottingham Forest. Anh ghi hơn 100 bàn cho Liverpool và chia tay với đội bóng bằng việc giành chiếc Cúp C1 năm 1977. Sang Hamburg, tài năng của Keegan tiếp tục nở rộ và anh đã hai lần giành Quả bóng Vàng châu Âu năm 1978 và 1979 (cầu thủ Anh duy nhất thực hiện được điều này), thành tích chỉ có Johan Cruyff mới thực hiện được trước đó.

    Sau khi giải nghệ, Keegan bắt đầu sự nghiệp HLV tại Southampton. Anh bắt đầu được biết khi đưa Newcastle từ một đội bóng hạng Hai trở thành một đại diện hàng đầu của giảI ngoạI hạng Anh. Những năm dưới thời Keegan, Newcastle đã chơi một thứ bóng đá quyến rũ, làm mê hoặc lòng người nhưng không có may mắn giành chức VĐ. Một thành tích nữa: đưa Fulham từ hạng Hai lên hạng nhất năm 1999. Khi dẫn dắt đội tuyển Anh, Keegan không có được những thành công như vậy và vừa phải từ chức. Sự ra đi của ông để lại nhiều luyến tiếc trong lòng các cầu thủ.


Qui định gửi bài

  • Bạn không thể lập chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi bài phản hồi
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết
  •