Share game FM24 (PC)
Hiển thị kết quả từ 1 tói 10 trong tổng số 108

Threaded View

  1. #3
    Ngày tham gia
    28 Jan 2015
    Số bài viết
    51

    Từ: [FM Story] Southampton - Cười cho ngày cất đầu lên.

    Chap 2: Chiến thuật, ở lại và ra đi.

    Nhấc điện thoại lên, như vừa nghĩ ra điều gì đó, hắn lại đặt xuống. Hắn cần xem xét lại thật cẩn thận những vị trí đã ổn và những vị trí cần bổ sung. Vị trí thủ môn đồng đều với Fraser Borúc. Hàng hậu vệ trung tâm có cái tên Yoshida hoặc Gardos sẽ phải ra đi. Tran biết một cái tên khả thi hơn. Còn lại, đội trưởng Fonte và bản hợp đồng mượn Alderweireld đều đá từ mức ổn trở lên.

    Hai hành lang, phải có Nathan Clyne, trái có Ryan Bentrand, một bản hợp đồng mượn khác. Cả hai đều tốt. Chỉ có điều là backup hoặc rotation cho họ vẫn chưa đạt mức yêu cầu. Thậm chí hành lang cánh phải sẽ chẳng có ai nếu Clyne chấn thương hoặc đuối sức. Alderweireld có thể bù chỗ vào, nhưng đó không phải giải pháp tuyệt vời nhất. Tran biết tính khốc liệt, nhất là vào giai đoạn giáng sinh và đầu năm mới của Premier League, hắn cần thêm nhân sự ở nơi này.

    Tran sẽ sử dụng 4-2-3-1 Wide, mẫu chiến thuật tiêu biểu của bóng đá hiện đại và cũng là kiểu yêu thích của hắn. Thế nên hàng trung tâm ( CM và CAM ) sẽ phải thật dày. Hắn có Schneiderlin, Wanyama, tài năng trẻ JWard ProwseJack Cork. Tất cả đều tốt. Không có gì phải phàn nàn. Ở vị trí CAM, nhạc trưởng của đội bóng, hắn chỉ có Steven Davis, một cái tên tầm trung. Tran cần thêm người ở vị trí này.

    Hai hành lang tấn công, ở bên trái có Tadic Sadio Mané, bên phải có Shane LongOmar Rowé. Vừa đủ để xoay tua. Nhưng hắn biết một cái tên triển vọng khác đang thể hiện tốt trong World Cup. Và hắn sẽ mua bằng được anh chàng này.

    Trên hàng công, Pellé và tài năng trẻ Sam Gallagher đảm nhiệm có lẽ sẽ tròn vai. Tuy nhiên thêm một người nữa có lẽ cũng không tệ.

    Tóm lại, có những cái tên này, dù muốn hay không, Tran sẽ phải xây dựng đội bóng xung quanh họ:




    Và còn những tài năng trẻ cần để ý tới:




    "26 triệu, mình có 26 triệu eur để chuyển nhượng. Và sẽ có 70 triệu eur mỗi năm để trả lương. Phải thật cẩn thận."

    __________________________________________________ __________________________________________________ ___________________


    Trong hai ngày sau đó, không ai thấy bóng dáng của Tran đâu. Mọi người đồn lên rằng hắn thậm chí chưa thèm rời khỏi phòng làm việc. Và đúng thế thật. Hắn ngồi xem xét lại những con số thống kê, tỉ lệ chuyền, tỉ lệ cầm bóng, tỉ lệ dứt điểm, điểm đánh giá mỗi trận của từng cầu thủ mục tiêu. Hắn đã nhắm được vài người, cũng đã gọi điện tới các câu lạc bộ chủ quản để thương lượng. Điều này theo lẽ thường nên nhờ giám đốc quản lí bóng đá thực hiện, nhưng Tran tin hắn tự làm được.

    Xong xuôi, hắn tới bên cửa sổ vươn vai. Đã là 9 giờ sáng, cả đêm qua lạch cạch với những con số có vẻ đã đủ. Ngoài kia, St.Marry xanh mượt mà dưới ánh nắng hiếm hoi của xứ sở sương mù. Đội hình chính thức đang tập luyện bài tập Fitness với cường độ cực cao. Mọi thứ vẫn chưa bắt đầu mà Tran đã bắt đầu thấy áp lực rồi...

    Chạy ra đường để vơ vội lấy một bửa sáng đúng kiểu Anh, hắn vội vàng tới mức đâm vào một người đi đường làm người đó ngã xõng xoài. Vội vàng đỡ người đó dậy, Tran bất ngờ nhận ra đó, không ai khác chính là...



    - Tôi.. tôi...
    - Xin lỗi ? - Emma phủi quần áo rồi nhoẻn miệng cười tươi. - Không sao - Nói rồi vội vã bước tiếp.
    - Ơ.. Cô làm rơi.. - Tran vội vàng cúi xuống nhặt chiếc túi da trắng rơi trên đường rồi hấp tấp tiến tới đưa cho Emma.
    - Ôi. Cảm ơn anh. - Emma tỏ vẻ ngượng nghịu, cầm lấy cái túi, nhìn thẳng vào mắt hắn.

    "Trời...". Đôi mắt nâu, sâu hun hút như nuốt chửng lấy trái tim của nhà HLV trẻ..

    - Không có gì, thưa cô. Là lỗi của tôi.

    Emma gật đầu nhẹ nhàng, rồi lại toan quay lưng bước đi. Tran hiểu, bây giờ hoặc không bao giờ, hắn sẽ có cơ hội được tiếp cận thần tượng trong mộng của mình..

    - Cô có vẻ vội vàng ? - Hắn lấy hết can đảm lên tiếng.
    - À, cũng không. Tôi.. À.. Bữa sáng, anh biết đấy. - Emma cười duyên.

    "Trời..."

    - À, ừ.. Cô biết đấy.. Ơ.. Tôi.. ừm.. cũng.. ờ.. Bữa sáng. Cô biết đấy. - Tran ấp úng. Trời ạ, hơn hai chục năm ở đời, chưa bao giờ hắn phải ấp úng trước một cô gái..

    Bây giờ thì Emma cười lớn. Chắc cô hiểu hắn đang gặp vấn đề gì. Có vẻ hơi ngại, nhưng Emma lại là người mở lời trước:

    - À, tôi biết một quán rất ngon. Anh đi chứ ?

    "Trời..."

    Lần sửa bài viết gần nhất bởi xmetal : 28-01-2015 vào lúc 05:21 AM

Qui định gửi bài

  • Bạn không thể lập chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi bài phản hồi
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết
  •