Share game FM24 (PC)
Trang thứ 2 trong tổng số 2 trang Trang đầuTrang đầu 12
Hiển thị kết quả từ 11 tói 13 trong tổng số 13
  1. #11
    Ngày tham gia
    21 Dec 2012
    Số bài viết
    277

    Từ: Một con đường huyền thoại

    Sak, Takizawa Laura :fa: lót gạch hóng..................


  2. #12
    Ngày tham gia
    30 Aug 2006
    Đến từ
    TNT
    Số bài viết
    43

    Từ: Một con đường huyền thoại

    Chương 3: Bước chân đầu tiên trên con đường danh vọng

    Tôi mời Kelly về phòng uống rượu sau chiến thắng của toàn đội trước Peterborough tại vòng 44 giải hạng Nhất. Đây là một chiến thắng trên sân nhà của chúng tôi và đồng nghĩa với việc Nottingham Forrest đã dành chức vô địch trước hai vòng đấu. Có thể nói với toàn đội đây là niềm vui sướng vô hạn. Nhưng với tôi thì thử thách mới chỉ bắt đầu…
    - Mời anh, Kelly. Chúc mừng chiến thắng của chúng ta. Cánh nhà báo sẽ còn ở lại rất lâu để phỏng vấn các chàng trai của chúng ta cho kỳ tích này. Riêng tôi, tôi muốn bắt tay luôn vào định hướng cho tương lai vì với tôi Ngoại hạng Anh mới là nơi tôi muốn thử sức.
    - Anh say mê công việc quá đó Vincent. Gạt những cái đó qua một bên đi, chúng ta còn hẳn 4 tháng trước mùa giải mới cơ mà. Tôi nghĩ anh nên đi đâu đó trong vòng 1 tháng tới. Những trận đấu cuối mùa cứ giao cho tôi. Tôi muốn thử nghiệm vài cầu thủ trẻ trong đội hình dự bị tôi đang quản lý. Cũng nên để cho đội hình chính nghỉ ngơi chứ.
    Tôi nghĩ Kelly nói cũng đúng vì dù sao tôi cũng đã cống hiến cả một mùa giải cho đội bóng rồi. Tôi cũng nên về với Laura và gia đình, tưởng thưởng bản thân bằng một kỳ nghỉ ở đâu đó rồi quay lại với áp lực phía trước. Tôi mỉm cười và đưa cốc rượu lên mời Kelly như một dấu hiệu đồng ý với điều anh ta vừa nói.
    Phải nói là tôi cũng khá may mắn khi gặp gỡ Kelly. Với tôi, về chuyên môn, Kelly chỉ là một gã nghiệp dư nhưng phong cách dẫn dắt của anh ấy lại khá giống với tôi. Cả hai đều ưa lối đá tấn công và bắt người khu vực, một mấu chốt giúp chúng tôi chiến thắng ở mùa này. Tôi nhớ ngày đầu tiên Billy dẫn tôi lên tiếp nhận đội cũng đã giới thiệu với tôi về Kelly và ban huấn luyện ở đây. Nhìn chung, cũng không có nhiều điều để nói về ban huấn luyện cả, trừ một điểm, họ đều đã già với độ tuổi trung bình lên tới 56 tuổi. Nhưng bù lại họ có kinh nghiệm và suy xét sự việc rất tỉ mỉ. Điều đó rất quan trọng. Tôi không muốn thay bất cứ ai trong đội hình vì tôi không muốn làm xáo trộn nó cho tới khi Billy quay lại. Tôi không chắc về điều đó nhưng tôi vẫn tôn trọng suy nghĩ này của mình. Mọi người trong ban huấn luyện đề được giữ nguyên. Kelly hiểu đội bóng và những kinh nghiệm đó giúp tôi rất nhiều khi tiếp quản lại những gì vốn thuộc về Billy dễ dàng hơn.
    Tôi hỏi Kelly:
    - Anh có nhớ hôm đầu tiên chúng ta thảo luận chiến thuật chứ Billy. Tôi đã chỉ ra những nhân tố của từng tuyến mà tôi rất ấn tượng khi bắt đầu làm việc với toàn đội đó.
    - Nhớ chứ sao không- Kelly trả lời tôi rất nhanh- hôm đó, anh nói với tôi : Ở khu vực trung vệ chúng ta rất mạnh, gần như là mạnh nhất ở giải đấu này với Collin kinh nghiệm, Halford chắc chắn, Jara khôn ngoan và Ayala cống hiến. Ở tiền vệ thì anh nói…
    - Đúng, tôi đánh giá cao D.Cohen vì trước đây tôi đã từng biết cậu ấy một mẫu cầu thủ tỉ mỉ và để so sánh thì tôi sẽ so sánh cậu ấy với Lampard, một Lampard của Nottingham, đến bây giờ cậu đã hiểu vì sao tôi nói điều đó rồi chứ – tôi cười vang một cách khoái chí- một “box to box midfield” chuẩn nhé.Sở dĩ tôi coi trọng Cohen thế vì tôi ưa lối đá ngắn và sử dụng hai biên làm bệ phóng. Với lối chơi ít tiền vệ như vậy thì một tiền vệ cần mẫn làm công việc đánh chặn, thu hồi bóng và liên kết với tuyến trên khi cần là rất cần thiết.
    Nhấp ngụm rượu tôi nói tiếp:
    - Nhưng mình Cohen là không đủ để xây dựng lên chiến thuật đó, tôi cần một deeplying maker chuẩn mực nữa. Tôi muốn có một người vừa hỗ trợ phòng ngự vừa tỉa bóng ra cánh cho các tiền vệ cánh. Và tôi chọn Macgugan, tiền vệ đó chưa đáp ứng đủ yêu cầu của tôi nhưng với giải đấu này thì anh ấy là điển hình. Anh cũng nhớ cái lúc mà tôi quyết định mua Tibor Cica về rồi chứ. Đó là một deep lying maker thật sự đó.Nhìn những trận đấu ở vòng đấu cuối anh ấy thi đấu thật ấn tượng phải không Kelly. Anh ta cao tới 1m86 và có tư duy sáng tạo tốt, quan trọng nhất là anh ấy mới 19 tuổi thôi. Tôi còn lưu bản ghi chép đầy đủ về anh ấy và Domenico Berradi ở trong ngăn bàn của tôi mà. À mà nhân nói về Berradi, có lẽ mùa tới tôi nên cho anh ấy đi tu nghiệp thêm, anh nghĩ thế nào Kelly…
    - Berradi à… à… là cầu thủ sáng giá đấy chứ, mùa sau có lẽ cậu ấy cũng đủ để đá Ngoại hạng rồi – Kelly ê a nói giọng nghe rất chuyên nghiệp
    - Chắc là chưa đâu Kelly ạ, anh ấy chưa đủ sức chịu áp lực đề nặng để kéo một đội bóng mà năm sau chắc chắn có trong nhóm xuống hạng được. Chúng ta cần những người kinh nghiệm hoặc chí ít là đã có chút ít kinh nghiệm ở đấu trường Ngoại hạng. Berradi cũng sẽ là tương lai của chúng ta.





    Bỗng có tiếng gõ cửa, Kelly bước ra mở cửa cho tôi. Tôi khá bất ngờ vì Billy có mặt hôm nay. Tôi rót cho ông một ly rượu và mời ông như thể mời một người bạn lâu ngày mới gặp. Billy chúc mừng chúng tôi:
    - Chúc mừng hai cậu, mùa giải thành công đó chứ. Có lẽ ít ai nghĩ đầu mùa cánh báo giới và cá độ chỉ xếp chúng ta ở giữa bảng xếp hạng. Bằng đó là đủ cho họ hiểu là nên nhìn nhận vấn đề một cách chuyên môn và sâu sắc hơn là ngồi một chỗ múa bút mua vui. Tôi cũng mừng là hai cậu có thể kết hợp với nhau xuất sắc như thế.
    Tôi và Kelly nhìn nhau rồi cùng nói
    - À vâng, chuyện đó ổn mà …Anh ấy rất phù hợp với tôi…
    Billy cũng hùa theo chúng tôi:

    - Đừng nói với tôi là hai anh giờ cũng mặc sịp giống nhau đấy chứ….Hahahaha..Đùa chút thôi, thế mùa giải đầu tiên thế nào Vincent, không áp lực quá chứ

    Tôi thủng thẳng trả lời Billy:

    - Bình thường thôi ông bạn già ạ. Có lẽ thất bại sớm tại cả FA cup và Capital Cup không giúp tôi có được danh hiệu “Huấn luyện viên của năm”. Nhưng dù sao, đội bóng của tôi đã vô địch và lên hạng. Ít nhiều, chiến thuật của tôi cũng tỏ ra hiệu quả, ít nhất thì là ở giải đấu này. Chuyện mua bán cầu thủ với tôi cũng không thật sự xuất sắc. Tôi tốn tới 4 triệu để mua một cầu thủ trẻ từ Bournemouth Frazer, một cầu thủ chạy cánh trái ở mức có tiềm năng, 3.4 triệu bảng cho Berradi, nhưng thương vụ này thì tôi nghĩ là chấp nhận được. Còn lại với Papa Bouba Diop, Harry Kewell, Sergio Gomez và Ben Amos thì ổn. Hai cầu thủ trước thì là bổ sung cho kinh nghiệm và dĩ nhiên vẫn là cầu thủ quan trọng trong đội hình của tôi, còn Sergio Gomez là cầu thủ của Barca B, một hậu vệ có tiềm năng. Ben Amos thì nếu như ông xem cả giải đấu này thì sẽ hiểu, một thủ môn xuất sắc, có lẽ điều không may cho anh ấy là phải cạnh tranh với De Gea nên không thể hiện được nhiều thôi. Nhìn chung tôi thấy, mùa giải đầu tiên như thế là tạm ổn. Giờ tôi đang hướng tới mùa thứ hai đây.




    Billy nói với tôi một điều có lẽ chạm đến đúng điểm yếu của tôi lúc này:

    - Đừng quá lo lắng cậu bé. Chuyện thua hay thắng ở một trận đấu sẽ không bao giờ phản anh được cả trận đấu mà, thất bại là mẹ thành công. Năm sau tôi nghĩ mục tiêu chính của cậu nên cải thiện hàng công. Nếu như tính đúng ra, trong tay cậu sẽ chỉ có một mình Simon Cox là đủ chinh chiến ở Ngoại hạng còn lại thì phần hết hạn cho mượn, phần không đủ đẳng cấp, cậu nên bán đi để kiếm chút vốn mà chi tiêu. Mùa sau hết sức tiết kiệm để làm bàn đạp cho mùa kế tiếp.

    Tôi ngắt lời Billy:

    - Tôi vừa bỏ tiền mua đứt cậu bé Ayala với giá 8 triệu bảng đó, ông nghĩ có điên khùng không, chỉ tại cậu ta đá quá hay trong giai đoạn mà chúng ta mượn về từ Norwich thôi đấy. Hic, theo ngôn ngữ tiếng Việt thì là “một giây bốc đồng, ngàn năm bốc cứt “đấy mà. Thế nên nếu có thì năm sau may lắm tôi chỉ được 4 triệu để chi tiêu nữa thôi. Haizz, lại phải quay ra chơi hàng rẻ mà khỏe vậy. Nhưng giờ rẻ mà khỏe thì cũng cạnh tranh gay gắt lắm. May ra thì…
    - Đừng buồn, có lẽ kinh nghiệm chuyển nhượng của cậu chưa còn nhiều thôi. Cố lên con trai. Ta tin là cậu sẽ học được sau thất bại mà. Đến ngay cả Ferguson cũng có lúc mua “hớ” đó thôi, là nhà quản lý, cũng như đầu tư vậy, trong hàng trăm nghìn cái bánh xe đẹp, cậu chọn được cái bánh xe ưng ý nhưng nó lại to quá hoặc nhỏ quá so với chỗ cậu lắp vào thì cũng có vận hành được cỗ máy đâu. Mà theo ta thì chưa chắc bản hợp đồng đó đã thất bại đâu. Nó chỉ là hơi quá so với thực tế chút thôi. Thôi chuyển chủ đề nhé, tôi muốn cậu nói cho tôi dự định chiến thuật mùa sau của cậu xem như thế nào. Hôm nay tôi muốn đến đây để nói rằng có lẽ tôi sẽ nhường quyền hoàn toàn cho cậu nếu như cậu trụ hạng thành công trong mùa tới.

    Tôi trầm ngâm một lúc rồi nói:

    - Tôi không dám chắc việc sẽ tiếp quản đó đâu nhưng nếu ngài muốn nghe chiến thuật thì mời ngài ra bàn của tôi. Tôi có bảng và nam châm ở đó rồi.

    Tôi bắt đầu công việc thuyết giảng chiến thuật của mình như thể đang nói với các cầu thủ của mình vậy:

    - Ở mùa giải này tôi áp dụng 3 chiến thuật khác nhau: 4 4 3 trên sân nhà, và với những đội bóng yếu hơn. Mấu chốt của chiến thuật này là tôi có 1 tiền vệ đa năng (box to box midlefiled, một tiền vệ kiến thiết lùi (deep lying marker) và một tiền vệ trụ hoặc nếu tôi sử dụng tiền vệ kiến thiết lùi vào vị trí tiền vệ trụ thì tôi sẽ cần một cầu thủ thu hồi bóng (ball winning mid) nhằm cắt đường lên bóng của đối phương từ sớm ngay từ giữa sân. Một bên cánh tôi sẽ cho khoét sâu vào trong nhằm rối loạn đội hình của đối phương và kéo lùi tiền đạo ở trên xuống đá deeplying forward nhằm kéo hậu vệ đối phương dâng cao lộ ra điểm yếu và đâm vào đó hoặc nếu để tiền đạo dâng cao thì tiền vệ cánh khoét sâu vào có nhiệm vụ hỗ trợ tấn công cho tiền đạo. Để phục vụ lối chơi này tôi thường sử dụng Simon Cox và Billy Sharp thay phiên nhau, thỉnh thoảng tôi dùng Berradi nữa. Tiền vệ cánh có Shane Ferguson (mượn từ Newcastle) ; Juanfran (mua từ Real); Olsson mượn từ Blackburn và Harry Kewell; đôi khi bí quá thì Cox phải dạt ra cánh đá tiền vệ khoét sâu hoặc kéo hẳn một cánh vào đá hộ công cho tiền đạo, để một cánh đá dâng cao. Tiền vệ có Cohen lo càn quét khắp sân và mùa này cũng may cho chúng tôi là Cohen không gặp vấn đề về chấn thương như các cầu thủ khác, Guedidora cũng có thể đảm nhận nó khi Cohen gặp vấn đề về thể lực, McGugan và Bouba Diop thì đá lùi kiến thiết, cuối mùa vừa rồi vị trí đó tôi thường để Cica đá và khá hiệu quả. Hàng hậu vệ thì quá tuyệt vời tôi không có nhiều để nói ngoại trừ cánh trái là luân phiên sử dụng Dan Harding, Carney và Collins tùy vào trường hợp muốn tấn công hay phòng ngự vì với mỗi cầu thủ thì thế mạnh khác nhau. Mùa sau thì có lẽ việc tăng cường chất thép cho phòng ngự là điều tôi muốn làm đầu tiên, bên cạnh đó tôi sẽ không duy trì độ tự do của các cầu thủ như bây giờ, cần phải tôn trọng ý kiến chiến thuật nhiều hơn và giữ vị trí tốt hơn vì xáo trộn đội hình với đội bóng lớn là thảm họa. Hiện tại tôi cũng chỉ mới nghĩ được đến thế, phải tùy thuộc vào tình hình chuyển nhượng nữa thì tôi mới đưa ra chiến lược cụ thể. Nhưng chắc chắn sẽ không giữ bóng nhiều đâu.
    -----------DLP/AF-----------
    W/IF--------------------W/IF
    ------BBM----DLM/BWM------
    -----------DM/DLM-----------
    -FB---CD-------CD-------FB--
    ------------GK---------------

    hoặc

    ----------DLP/AF------------
    -W/IF--------AM------------
    -------BBM------BWM-------
    ---------DLM----------WB--
    -FB----DC------DC----------
    -----------GK---------------

    hoặc
    ---------DLF-----AF---------
    -----------------------------
    -------BBM---DLM---BWM----
    -WB----------------------WB
    --------DC---DC---DC--------
    ------------GK---------------
    Tôi thấy Billy vỗ tay cho đoạn diễn giải loằng ngoằng của mình tuy nhiên ông cũng nhắc tôi một điều hết sức thú vị cho buổi chiều hôm đó:
    - Tôi chưa cần biết hiệu quả nó sẽ đến đâu nhưng hãy tạo điều kiện cho các cầu thủ trẻ, đó là nền tảng để đưa cậu đến vinh quang đó. Tôn trọng triết lý bóng đá đó là tôn trọng bóng đá hiện đại. Tôi thừa biết phong cách của cậu không thể hợp với những đội bóng vung tiền được. Mà nếu có dẫn dắt những đội như thế thì cũng nên giữ phong cách của mình. Phong cách tạo nên tên tuổi. Tôi chỉ nói thế thôi, còn có lẽ giờ tôi phải về. Tôi hẹn với lũ cháu về ăn tôi. Chúc các cậu có buổi tối tốt lành

    Tôi chào Billy và cùng Kelly rời khỏi phòng làm việc. Bước theo sau bóng người đàn ông già, tôi thấy ông đã cho tôi một hướng đi mới trong việc quản lý. Cám ơn ông…

    I don't know English .What is a signature ???:?????:

  3. #13
    Ngày tham gia
    24 Jul 2011
    Số bài viết
    6,237

    Từ: Một con đường huyền thoại

    oạch, đã xong mùa rồi ah :okay:


Qui định gửi bài

  • Bạn không thể lập chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi bài phản hồi
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết
  •