Hôm bữa tui có đọc qua bài viết của 1 người, anh/cô ta nói rằng rất chán FM 2012. Theo quan điểm của tui thì FM là 1 game rất hay và rất thực. Tui chơi FM từ bản 08, tui thấy trò ni giống chất gây nghiện á, dính vô 1 cái là chơi quên ăn quên ngủ lun (nói quá tí ). Từ lúc mới biết chơi cho tới nay , tui hay lên forum tìm đọc các bài viết về các vấn đề trong game, nhưng trình độ có hạn nên ko thể tạo cho mình được 1 tac hoàn chỉnh , do đó tui down các tac của người khác về để học hỏi cái mới, cái hay, cái lạ của người ta, để từ đó phát triển và hoàn thiện tac dựa trên tac nền game cho sẵn. Đúng là chơi game thì cũng cần có 1 sự đam mê nhất định, tui coi FM như đứa con tinh thần của mình (chưa có vợ mà đã có con), mỗi lần chơi là trải qua các cảm xúc thật như xem đá banh trực tiếp trên sân vẫn động hay trên tivi, lúc thắng đc mấy đội mạnh thì vui sướng như lụm đc tiền, lúc thua hay sút mãi mà ko vô thì tức lồng lộn, có lẽ là do tính cách của tui ngoài đời ra răng thì khi vô game cũng sẽ áp dụng giống rứa. Lúc mới biết chơi (do chưa có kinh nghiệm) nên thường mua toàn sao, lên mạng search xem có cầu thủ mô đang nổi tiếng thì mua , chỉ thích thắng chứ ko thích thua,tui nhớ có lần thua xiển liễn, lúc nớ tức quá xóa game lun mới ghê chứ =.=, xóa đc mấy hôm thì nhớ quá lại down về cài lại (thiệt tình T_T). Tui còn mang từ điển ra tra từ nữa kìa , mấy đứa bạn hay nói : “Mài thiệt là rãnh quá đi”, nhưng với tui chơi game là thú vui, nhớ lại lúc làm khóa luận tốt nghiệp mà vẫn ko bỏ FM thân yêu đc.