Share game FM24 (PC)
Trang thứ 1 trong tổng số 3 trang 123 Trang cuốiTrang cuối
Hiển thị kết quả từ 1 tói 10 trong tổng số 25

Chủ đề: Dòng đời

  1. #1
    Ngày tham gia
    08 Jun 2009
    Đến từ
    Đáy xã hội
    Số bài viết
    412

    Dòng đời

    Các Fmers thân yêu.
    Tớ tham gia 4rum cũng 1 thời gian kha khá lâu rồi, nhưng ngoài chém gió, post mấy bài linh tinh ra mình chưa bao giờ viết 1 story về fm nào cả dạo này ngồi làm hành chính chán chẳng có việc gì làm,rảnh rỗi post story chơi……… mình sẽ dựa vào 1 nhân vật có thật ngoài đời vì khi chơi mình lấy tên nhân vật này, các Fmers đoán xem luôn là ai ở chương 1 nhé

    PHẦN 1: QUẦN ĐÙI ÁO SỐ

    Tôi là Daniel, khi tôi viết những dòng này tôi đã 38 tuổi, và đã ngừng chơi bóng được 1 thời gian khá lâu, tôi từng là một cầu thủ rất thành công, từng được xem là tài năng lớn và là ngôi sao của ĐTQG Nigeria, góp công lớn trong việc Nigeria đoạt HCV tại Olympic Atlanta 1996. Người Nigeria nhớ đến tôi như 1 trong những cầu thủ lớn nhất mọi thời đại của đất nước, nhưng ở đấu trường các CLB, tôi gần như là 1 con số 0.
    18 tuổi, tôi lần đầu được gọi vào ĐTQG dự CAN 1990, cảm xúc thật đặc biệt làm sao, được đứng trên 1 sân khấu cỡ châu lục, sau khi đã chứng tỏ được mình ở các giải đấu trong nước. Tự hào làm sao khi được khoác trên người chiếc áo màu xanh lá cây mà các huyền thoại đã tạo nên tên tuổi “Đại bàng xanh”, hồi còn bé tí tôi đã từng say mê trước những bước chạy của Siasia, Odegbami hay Yekini, những con người tuyệt vời, những tiền đạo mạnh mẽ mà đất nước Nigeria đã sản sinh ra. Và năm đó, tôi đã được đứng chung hàng ngũ với 1 trong những thần tượng lớn nhất đời của tôi, Rashidi Yekini, được xem anh thi đấu, ghi bàn và tỏa sáng. Tự hào làm sao khi tôi sinh ra cùng thành phố với anh, và dù tôi chỉ dự bị cho Yekini nhưng ở tuổi 18 đó đã là 1 điều rất tuyệt vời rồi, chứ không bao giờ nghĩ sau này chính anh sẽ lại dự bị cho tôi, nhưng đó là chuyện của 8 năm sau đó, khi anh đã 35 tuổi và đang nghĩ đến chuyện rời khỏi ĐTQG……
    Những cầu thủ cùng trang lứa với tôi, may mắn sao đó lại là những người tuyệt vời nhất, tạo ra 1 thế hệ vàng son của bóng đá Nigeria, đó là Finidi, là West, Okocha, đội trưởng Oliseh hay đặc biệt là người bạn thân của tôi, Victor Ikpeba. Sau này tại tôi còn được làm quen với cậu nhóc có cái tên khá khó đánh vần, Nwankwo Kanu, khi ấy mới 16 tuổi (1994) nhưng sớm trưởng thành và được nhiều CLB lớn để ý. Và WC 1998 chúng tôi đã sát cánh bên nhau trên hàng công đấy, thật tuyệt vời.
    Nhưng sự nghiệp của tôi có lẽ hơi lận đận, theo đúng ý nghĩa của nó. Như đã nói, 18 tuổi tôi được gọi vào ĐTQG, 20 tuổi đến 28 tuổi tôi là 1 phần quan trọng trong ĐT, là chân sút chủ lực của Club Brugge, được Everton trải thảm đỏ đưa về, mặc dù ở Anh không thành công lắm, và lại chuyển sang Besiktas, nhưng năm 29 tuổi, tôi bị chấn thương và từ đó đến mãi khi tôi giải nghệ không CLB nào dám đưa tôi về, khi thì ko vượt qua được bài kiểm tra y tế, khi thì sức khỏe không đảm bảo và hàng chục lý do về sức khỏe khác được đưa ra. Đời thật bất công…….


    THANH NIÊN TAM THẤT: THẤT NGHIỆP, THẤT TÌNH VÀ THẤT VỌNG

  2. #2
    Ngày tham gia
    28 Jan 2008
    Đến từ
    HCM
    Số bài viết
    468
    Nếu mình ko nhầm là Daniel Amokachi.


  3. #3
    Ngày tham gia
    15 Jul 2010
    Số bài viết
    439
    Trích dẫn Trích dẫn bài viết của MrKool Bài viết
    Nếu mình ko nhầm là Daniel Amokachi.
    Yeah. Hồi đá Winning Eleven 98 anh này chay nhanh gần = Ronaldo ( Dù cùng chạy 9 với nhau cả


  4. #4
    Ngày tham gia
    08 Jun 2009
    Đến từ
    Đáy xã hội
    Số bài viết
    412
    Phần 2: NHỮNG BƯỚC ĐẦU TIÊN
    Sau khi bị hàng loạt các CLB từ chối, tôi quyết định về lại Nigeria, về lại đất nước nơi tôi sinh ra, tại đây mọi người biết đến tôi, vẫn coi tôi như một người anh hùng dân tộc, vẫn có người tôn trọng tài năng của tôi. Điều này khiến cho tôi có cơ hội được xỏ giày ra sân 1 lần nữa, và trên sân cỏ của quê hương, tôi đã có năm cuối cùng thi đấu chuyên nghiệp. Đó là năm 2005, tôi mới 32 tuổi nhưng chấn thương dai dẳng thực sự đã khiến tôi mỏi mệt trên con đường sự nghiệp trở thành cầu thủ. 1 năm ở quê nhà trôi qua yên bình, tôi giải nghệ vào cuối năm đó và nhìn lại sự nghiệp cầu thủ của mình. Liệu có ít ỏi quá với tôi ? Với 1 người được đánh giá xuất sắc từ thời niên thiếu mà sự nghiệp trên sân cỏ lại ngắn ngủi như vậy ? Tôi không cam lòng và quyết ý trở thành 1 HLV, để gây dựng lại 1 lần nữa sự nghiệp của mình và gắn tên tuổi mình với trái bóng tròn, dù không được xỏ giày ra sân nữa…..
    Nasarawa là CLB đầu tiên tôi dẫn dắt, đó là năm 2006, đó là 1 CLB mới được thành lập và tôi là HLV đầu tiên khi họ chơi giải chuyên nghiệp, mùa giải 2006 thật sự mờ nhạt và tôi chẳng để lại được dấu ấn gì. Làm HLV khó đến thế sao ? Tôi không thể có 1 khởi đầu “như mơ” như khi tôi là cầu thủ, các cầu thủ của tôi hầu hết là bán chuyên nghiệp và họ - dù đã cố gắng hết sức nhưng chẳng chứng tỏ được gì nhiều. Năm 2007, mọi thứ khấm khá hơn, tôi học tập thêm bằng cách làm trợ lý cho HLV ĐTQG (Khi ấy là Berti Vogts), tại đây tôi học được rất nhiều từ ông, 1 HLV người Đức thành công và là 1 chiến lược gia xuất chúng. Cả đời ông chỉ gắn bó với 1 CLB và có lẽ điều này cũng ảnh hưởng ít nhiều đến suy nghĩ huấn luyện của tôi sau này. Đến năm 2008, tôi lại dẫn dắt 1 CLB địa phương là Enyimba, kết quả khả quan khi CLB của tôi vào đến bán kết CAF Competition và 1 lần nữa tôi lại được gọi làm trợ lý ĐTQG, lần này là dưới quyền HLV Amodu…..
    Và giờ đây, khi tôi đã 38 tuổi, sau 3 năm làm trợ lý HLV, tôi buồn chán, tôi vẫn đang xây dựng cái gọi là sự nghiệp HLV nhưng vẫn chưa có gì trong suốt 6 năm qua. Và tôi quyết tâm thay đổi vận mệnh. Nghỉ việc ở vai trò trợ lý ĐTQG, tôi đến Đức, thăm người thầy cũ của tôi là Berti Vogts, lúc này ông đang dẫn dắt ĐTQG Azerbaijan và đang nghỉ hè. Tôi đến thăm ông và xin lời khuyên, ông bảo rằng hãy đến Ý, nơi mà chưa có 1 HLV da đen nào, chưa có HLV người Đức nào thành công và chưa xuất hiện 1 phong cách đá Đức-Châu Phi. Tại đó có thể tôi sẽ học được nhiều thứ, và thành công, biết đâu, để tạo nên 1 dấu ấn mới cho các HLV da đen. Tôi lao vào tìm hiểu bóng đá Ý, qua sách vở, tài liệu, báo chí và qua những cầu thủ Nigeria từng hoặc đang thi đấu ở Ý như Obafemi Martins, Issah Eliakwu, Victor Obinna và đặc biệt là đồng đội cũ của tôi, Nwankwo Kanu. Và khi tôi thấy 1 CLB đang khủng hoảng trầm trọng khi các ông chủ đang muốn bán cổ phần, tôi nộp đơn xin làm HLV, và với sự bảo trợ của Vogts, tôi được chọn làm HLV tạm quyền từ đầu năm, chấp nhận thử thách khi chỉ cần không làm tốt là tôi sẽ bị ban lãnh đạo mới, có lẽ chỉ khoảng cuối năm 2011 sẽ chính thức lên- sa thải ngay lập tức để thiết lập 1 chế độ mới. Và như vậy, tôi xách hành lý đến Turin, thành phố công nghiệp lớn nhất Italy.
    Từ sân bay bước xuống, tôi thấy 1 thành phố xám xịt những ống khói, nhà cao tầng, tôi – 1 người da đen mới chân ướt chân ráo đến Italy, miệng nói bập bẹ vài câu tiếng Ý đủ dùng để hỏi đường và giao tiếp xã hội cơ bản. Mặc dù tôi đã xuất hiện ở 2 kỳ WC nhưng dường như chẳng ai để ý đến tôi. Họ đã quen với những người nổi tiếng quá chăng ? Hay họ không thèm để tâm đến những người mới đến bởi cái bóng đen bao phủ lên nền chính trị, kinh tế và thể thao ngày càng lớn ? Một không khí nặng nề, và tôi, sau 1 hồi lân la hỏi đường đã bắt 1 chiếc taxi. Người tài xế tên là Emiliano, ông là 1 CĐV của Juventus, ông hỏi tôi đi đâu ? Và tôi lại quên khuấy mất địa chỉ, và chúng tôi đã có vài phút dùng ngôn ngữ cử chỉ mà vẫn chẳng ai hiểu được ai, đến khi tôi lắp bắp lên “O..ooven…tud” thì ông mừng ra mặt và xổ ra 1 tràng tiếng Ý, ngoắc tôi lên xe và thao thao bất tuyệt bóng đá và những gì trời hiểu được. Tôi chỉ hiểu rằng ông có vẻ tiếc thương thời của Moggi và Giraudo, và ông mong cái ngày hoàng kim của Juventus sẽ trở lại. Tôi nói rằng tôi đến làm HLV, ông hỏi ngay đội nào, “Torino đáng khinh” (nguyên văn lời của ông) hay 1 CLB bé tí nào đó, vì ông trông tôi không quen mặt chút nào, hơn nữa lại là người da đen. Và khi tôi nói rằng tôi đến làm HLV của Juventus, ông cười và không tin. Trước khi đến trụ sở của CLB Juventus, ông cho tôi vòng qua SVĐ Juventus Stadium, ông bảo rằng ông thích cái tên Delle Alpi xưa cũ hơn, và hy vọng khi xây dựng lại tại nền móng của Delle Alpi sẽ là 1 đế chế Juventus mới. Mất gần 40 phút trên taxi chúng tôi mới đến đường Galileo Ferraris – tên 1 kỹ sư vật lý (ôi đúng là thành phố công nghiệp) và Emiliano bảo rằng sẽ sẵn sàng đợi tôi tham quan 1 vòng nếu được. Nhưng ông ngừng nói, lắp bắp cái gì tôi không rõ khi ông thấy HLV phó Angelo Alessio ra đón tiếp và bắt tay tôi, có lẽ đến giờ ông mới tin những điều tôi nói. Tôi cười và hỏi tiền taxi hết bao nhiêu, Emiliano thần mặt ra 1 lúc rồi phá lên cười, ông bảo rằng sẽ miễn phí cho tôi tiền taxi lần này và nếu được tôi chỉ cần gọi, ông sẽ đến và chở tôi đi đâu tùy thích, nhưng nếu Juventus không thành công ông sẽ đến và đòi gấp đôi số tiền taxi cho hôm nay. Tôi cười, cảm ơn ông và đi vào trong trụ sở, một cuộc phiêu lưu mới bắt đầu trên mảnh đất hình chiếc ủng………


    THANH NIÊN TAM THẤT: THẤT NGHIỆP, THẤT TÌNH VÀ THẤT VỌNG

  5. #5
    Ngày tham gia
    08 Jun 2009
    Đến từ
    Đáy xã hội
    Số bài viết
    412
    PHẦN 3: TƯƠNG LAI BẤT ĐỊNH
    Choáng ngợp….. 1 cảm giác thật lạ kỳ khi tôi đứng tại phòng truyền thống của 1 trong những CLB lớn nhất thế giới. Biết bao nhiêu cái cúp, biết bao nhiêu ảnh lưu niệm trong hơn 100 năm lịch sử của Juventus. Angelo (Alessio) chỉ cho tôi xem bức ảnh chụp năm 1990, là năm đầu tiên sân Delle Alpi được sử dụng, bức ảnh đen trắng mờ mờ nhưng tôi vẫn nhận ra được “Đuôi ngựa thần thánh” Roberto Baggio, vua phá lưới WC 1990 “Totò” Schilacchi và…. chính Alessio (phải công nhận hồi này nhìn ông khá đẹp trai). Ông dẫn tôi vào phòng chủ tịch, và tôi gặp Andrea Agnelli, Jean-Claude Blanc và Pavel Nedved đang ở đó, chúng tôi bắt tay nhau và ngồi nói vài câu làm quen qua loa, tôi thấy thích Andrea và Pavel, 2 người đều rất dễ chịu, tuy nhiên lại không có thiện cảm với tay cựu CEO người Pháp cho lắm, có lẽ vì đều từng là cầu thủ nên tôi thấy có thiện cảm với Pavel nhất, anh ấy gần gũi và sau khi tôi rời khỏi phòng chủ tịch, anh ấy đi cùng tôi, và chúng tôi trao đổi vắn tắt về tương lai của tôi khi chúng tôi cùng ra sân tập để tôi ra mắt các cầu thủ.
    - Phải công nhận Juventus là 1 CLB tuyệt vời – tôi mở lời – tuy nhiên tôi không hiểu tại sao các HLV lại không có nhiều người xin vào trong giai đoạn này ? Chẳng phải Juventus luôn là CLB đáng mơ ước cho bất kỳ 1 bản CV nào của HLV sao ?
    - Tùy từng lúc thôi anh bạn – Anh đáp – Có thể năm ngoái vẫn là như thế, hay ngay cả trong thời kỳ chúng tôi bị phạt xuống Serie B, đây vẫn là 1 nơi đáng mơ ước cho bất kỳ 1 HLV hay 1 cầu thủ nào. Nhưng tôi nghĩ anh cũng biết rồi chứ, hội đồng cổ đông đang ở thời kỳ chuyển giao, và sẽ sớm thôi, 1 ban Điều hành mới sẽ thay thế cho ban Điều hành hiện tại, và Andrea sẽ không còn ở chiếc ghế Chủ tịch CLB lâu nữa đâu.
    - Chuyện đó tôi biết, nhưng như thế đâu có nghĩa là không có cơ hội cho những HLV mới đến.
    - À chuyện này thì chắc vì anh mới đến Ý nên không rõ, người sắp sửa lên làm Chủ tịch là ông Mattia Girardi, ông này có vẻ có thiện cảm với HLV Lippi lắm, ông ta nói thẳng 99% Lippi sẽ là HLV mới của Juventus, điều này nhận được sự đồng thuận của đa số các fan, vì thế không ai muốn làm 1 bản hợp đồng 2,3 tháng rồi bị sa thải cả (cười).

    - Vậy là 99% tôi sẽ chỉ ở Juve trong vài tháng dù làm tốt hay không tốt ư ?
    - Ồ lý thuyết là thế, thực tế tôi cũng chỉ có tên trong ban Điều hành của Juve trong vài tháng nữa thôi. Anh cũng biết ở Ý người ta hơi kỳ thị người da đen, và có lẽ sẽ có nhiều kẻ khó chịu khi 1 người da đen thành công ngay trên mảnh đất này (trong trường hợp anh thành công).
    - Tôi hiểu rồi, vậy anh sẽ đi đâu ? Tôi vừa đến và thực lòng mà nói tôi rất cần sự giúp đỡ của mọi người ở đây.
    - Ồ tôi định sẽ về Czech, tôi nhớ quên hương lắm rồi. Tất nhiên tôi vẫn yêu Turin, yêu nước Ý, nhưng giờ tôi đã treo giày và cũng sắp sửa thất nghiệp, đây sẽ là dịp tuyệt vời để tôi nghỉ ngơi. – Pavel nói tiếp – À mà tốt nhất anh nên làm quen với Blanc, ông ấy sẽ vẫn ở lại đây lâu đấy.
    - Tôi tưởng Ban Điều hành sẽ bị thay thế chứ ?
    - Hầu hết, trừ Blanc và 1 số người khác không bao gồm tôi. Để tôi nói nhỏ cho anh việc này, coi như 1 bí mật làm quà ra mắt cho anh. Thực ra Girardi cũng chỉ là bù nhìn thôi, việc chuyển giao này đều do Blanc giật dây, anh cũng biết đấy, từ hồi Gigli làm Chủ tịch đã là như thế rồi, cái ghế Chủ tịch chỉ là danh hão mà thôi, mọi quyền hành ở ban Giám đốc đều do 1 tay gã người Pháp ấy thao túng. Từ kinh doanh vé, áo đấu đến kế hoạch chuyển nhượng…. chắc thiếu mỗi nước hắn chỉ đạo huấn luyện cho các cầu thủ thôi. Nhưng hắn không làm thế được vì hắn có biết cái quái gì về bóng đá đâu. Nhưng nói đi cũng nên nói lại, tôi phải thừa nhận hắn rất giỏi kiếm tiền.
    - Anh có vẻ không ưa gì tay đó nhỉ ? – Tôi cười.
    - Anh sẽ thấy rằng không phải cá nhân tôi mà ít nhất 2/3 người ở đây không ưa hắn. – Anh đáp và cười rõ tươi nụ cười “Tiệp Khắc” – Anh có thể đi hỏi Alessio, Andrea hay thậm chí hỏi Alex hay Gigi cũng được, anh sẽ thấy tôi nhận được sự đồng thuận gần như tuyệt đối. Nhưng chúng tôi không thể gạt hắn ra được, vì dù ghét hắn nhưng lại không ai ở đây giỏi về kinh tế hơn hắn, chúng tôi xây dựng lại SVĐ cũng là do 1 tay hắn chủ trì đấy.
    - Thôi gạt chuyện này sang 1 bên đi, anh đang dẫn tôi đi đâu đấy ?
    - Ồ trước khi gặp các cầu thủ, tôi muốn dẫn anh đến phòng kỹ thuật, anh sẽ gặp các HLV phó và trợ lý, các bác sỹ và đội ngũ săn tìm tài năng, theo thường lệ là Alessio sẽ dẫn anh đi, nhưng tôi chủ động muốn đi cùng anh, phần vì muốn chúng ta nói chuyện thêm với nhau, phần vì… tiện đường tôi cũng muốn ghé phòng gym 1 chút, giờ này các cầu thủ đang tập thể lực mà.

    Chúng tôi bước đi trên hành lang tràn ngập ánh hoàng hôn, 1 bên nhìn ra khuôn viên sân tập, bây giờ là 4h chiều và nói thật tôi thấy hơi mệt mỏi, vì chuyến bay dài và sau đó phải làm việc ngay. Ồ tôi mong cuộc gặp gỡ sắp tới sẽ ngắn gọn thôi, tôi thực sự mong thế…..



    Đang miên man trong suy nghĩ buổi tối mình sẽ ăn gì và ngủ ở đâu thì chúng tôi gặp 1 người, Pavel bắt tay ông và giới thiệu tôi là tân HLV. Tôi bắt tay ông và nhìn tổng thể con người này. Có lẽ ông khoảng gần 50 tuổi, gương mặt cương nghị và dáng người rất “chuẩn”, có lẽ từng là cầu thủ, nhưng tệ quá tôi lại không biết ông là ai.

    Pavel thấy vẻ lúng túng của tôi, anh hỏi ngay “Anh có biết đây là ai không nhỉ ?”

    Tôi lắc đầu. Và anh niềm nở giới thiệu:
    - Vậy thì xin giới thiệu với anh, đây là Roberto Bettega, cựu tiền đạo, cựu Giám đốc Thể thao của chúng tôi, một con người xuất chúng đấy.
    - Anh lại tâng bốc tôi quá đáng rồi. – Roberto huých vai Pavel và nở nụ cười.
    - Ồ và tôi quên mất, đây là anh Daniel Amokachi, ngoài việc là tân HLV của chúng ta, anh ấy cũng là 1 cựu tiền đạo xuất chúng, và tôi thấy mình có trách nhiệm phải phục vụ khi đứng trước 2 người, vì tôi là 1 tiền vệ, mà 1 tiền vệ thì nên kiến tạo cho các tiền đạo ghi bàn (cười).
    - Ồ với ai thì tôi đồng ý, nhưng Pavel ạ, tôi lại thấy anh có hứng thú với việc ghi bàn hơn đấy – Roberto nói.
    Chúng tôi cùng cười lớn, không khí vui vẻ đã đánh tan mọi lo âu hiện ra khi tôi vừa bước chân vào đây. Họ thật tuyệt vời. Một lúc sau Roberto nói:
    - Thực lòng tôi rất muốn đứng đây để nói chuyện, nhưng tôi đang có chút việc 2 anh bạn trẻ ạ. Tôi cũng có chút lời muốn nói với tân HLV của chúng ta – Ông quay sang tôi – Anh bạn là người nước ngoài, mà Juventus lại là CLB nổi tiếng giàu truyền thống và tôn trọng các truyền thống, vì thế tốt hơn hết anh nên tìm hiểu thật kỹ càng lịch sử của CLB. Những năm gần đây mọi chuyện rối như tơ vò, vì thế nếu biết lịch sử 1 cách chung chung thì tôi chắc chắn anh sẽ không thể làm việc tốt ở Juve được, anh hiểu không ? Nếu được hãy gọi cho tôi, tôi sẽ cung cấp cho anh những tư liệu có ích đấy, vì tôi từng đảm nhiệm vai trò săn tìm tài năng trẻ ở đây, và… ồ phải rồi, anh nên gặp 1 số người, có lẽ anh Pavel đây sẽ đồng ý với tôi thôi, là quan chức trước khi Calciopoli xảy ra. Phải rồi, ý tôi là anh hãy gặp Moggi và Giraudo, tôi sẽ cho anh địa chỉ chính xác của những người này, ngoài ra anh hãy gặp cựu bác sĩ trưởng Riccardo Agricola, ông ấy sẽ cho anh phương pháp rèn luyện thể lực và nếu khéo nịnh, biết đâu ông ấy sẽ cho anh cách sử dụng doping 1 cách hợp lý mà không hại đến sinh lý (cười). Ngoài ra anh nên gặp Rampulla, anh ấy là HLV thủ môn 1 thời gian dài và có thừa kinh nghiệm, chính tay anh ấy đào tạo Gigi đấy. ngoài ra có thắc mắc gì anh cứ hỏi chàng trai tóc vàng này là được, cố gắng khai thác anh ấy nhé vì anh ấy không còn ở đây lâu đâu. Thôi tôi phải đi đây, hẹn gặp lại 2 người.

    Chúng tôi bắt tay tạm biệt và nhìn theo dáng ông bước đi nhỏ dần theo hành lang dài hun hút……..



    (Hết phần 3, đón chờ phần 4 : Gặp gỡ)


    THANH NIÊN TAM THẤT: THẤT NGHIỆP, THẤT TÌNH VÀ THẤT VỌNG

  6. #6
    Ngày tham gia
    08 Jun 2009
    Đến từ
    Đáy xã hội
    Số bài viết
    412
    GẶP GỠ
    8h tối…..
    Tôi nằm vật ra giường sau khi nhâm nhi bữa tối với 1 ly Martini, cảm giác mệt mỏi xâm chiếm vì bay 1 mạch và làm việc mà không được nghỉ ngơi gì, trong lúc lơ mơ ngủ, tôi hồi tưởng về buổi chiều tại trụ sở của CLB…..
    Cuộc gặp gỡ các trợ lý có vẻ không được hào hứng như tôi vẫn mong chờ, có lẽ vì họ thấy tôi là người da đen, nhất là Pavel đã “bỏ rơi” tôi khi đến cửa phòng họp. 1 buổi giới thiệu ngắn, 1 vài cái bắt tay và 1 đống tài liệu để tìm hiểu về Juventus. Tôi lật giở tư liệu những cầu thủ nằm trong danh sách chuyển nhượng trước khi tôi đến. Reto Ziegler, Javi Martinez đã đem cho mượn….. “Ồ chúng ta sẽ không cần họ !” Martinez chỉ còn 1 năm hợp đồng và tôi định tâm sẽ không gia hạn thêm, anh ta sẽ về lại Catania thôi. Ziegler mới mua, nhưng thật lòng mà nói tôi không có ý định sử dụng anh ta. Libertazzi, đánh giá của các HLV về anh chàng này khá tốt, nhưng còn trẻ, có lẽ mình sẽ nên lưu tâm đến chàng trai này…., Ekdal, Yago Falqué, những cái tên nước ngoài……. Pessotto và Scirea đánh giá 2 anh chàng này rất tốt, bản thân tôi cũng đã từng xem 2 chàng trai này thi đấu, Ekdal thì đồng sở hữu, Yago cho mượn. “Cứ để họ đấy, chúng ta sẽ theo dõi thêm”. Tôi lật giở từng cái tên đem cho mượn hoặc đồng sở hữu, chẳng có gì đáng để ý cả, đột nhiên 1 cái tên đập vào mắt tôi “SEBASTIAN GIOVINCO”, trưởng thành ở Juventus, hiện đang đồng sở hữu với Parma. Và sau đó là Marco Costantino, rồi Carlo Pinsoglio. Đột nhiên 1 dòng điện xẹt qua đầu tôi hình thành ý tưởng về 1 Juventus của tôi, Juve của chất Ý, của người Ý. Tuyệt vời đấy chứ. Tôi suýt nữa đã thốt lên như vậy với các trợ lý mới của mình, nhưng đột nhiên kìm lại, có lẽ cứ đợi 1 chút, suýt nữa mình quên mất rằng mình chỉ có vài tháng thì làm sao có thể thực hiện lý tưởng đó được. Tôi liếc qua danh sách rao bán, không có gì đặc biệt. Iaquinta, Amauri. Họ sẵn ko có trong đầu tôi rồi………
    Tôi nhấn mạnh rằng mình sẽ sử dụng sơ đồ 4-5-1, Alessio và tôi đã có chút tranh luận, ông thích 4-1-2-1-2 hơn, và cho rằng đội hình này phù hợp hơn với đội bóng, nhất là khi có Pirlo. Tôi không đồng ý và kiên quyết muốn sử dụng lối tấn công từ 2 biên, “chẳng phải chúng ta có Milos hay sao”. Mất gần nửa giờ, cuối cùng Alessio cũng miễn cưỡng đồng ý với quan điểm của tôi. Và chúng tôi định hình đội hình chính thức luôn để ngay ngày hôm sau Alessio lên kế hoạch tập luyện phù hợp với đội.
    GK: Gianluigi Buffon
    DR: Marco Motta (tôi chọn, nhưng Alessio khăng khăng Lichsteiner tốt hơn)
    DRC: Leonardo Bonucci
    DLC: Giorgio Chiellini
    DL: Paolo De Ceglie (chúng tôi lại cãi nhau, các tuyển trạch viên và các trợ lý đều muốn đưa Balzaretti trở lại, nhưng tôi không muốn thế)
    DMC: Andrea Pirlo (Và anh ấy sẽ đảm nhiệm vai trò kiến tạo, deep lying playmaker)
    MRC: Claudio Marchisio
    MLC: Aturo Vidal
    AMR: Milos Krasic (lại cãi nhau, có vẻ chúng tôi chỉ cãi nhau ở 2 bên cánh thì phải, mọi người muốn Krasic bám biên, nhưng tôi lại muốn anh ấy bó vào trong
    AML: Simone Pepe hoặc Del Piero
    ST: chúng tôi cãi nhau nhiều nhất và thú thật rằng tôi rất băn khoăn khi chọn Toni, Quagliarella hay Matri. Matri thì phù hợp với vai trò Poacher, Toni có thể chơi Target man trong khi Quagliarella có thể chơi bất kỳ vai trò nào, nhưng ko thực sự xuất sắc và nếu có cái nhất là Trequatrista.
    Khi chúng tôi tạm thời thống nhất được những việc cơ bản nhất thì đã hơn 7h tối, Alessio đưa tôi về căn hộ dành cho HLV trưởng, cách sân tập khoảng 5km và cách SVĐ Juventus gần 15km. Đó là 1 căn phòng nhỏ nhắn nhưng hết sức tiện nghi, và rõ ràng dành cho người có gia đình. Tôi gọi điện cho vợ, kể lại ngày làm việc đầu tiên của tôi và hứa sẽ đưa cô ấy sang đây sớm nhất có thể, chúng tôi có lẽ sẽ phải xa nhau vài tháng, để tôi có thể chắc chắn về tương lai ở Turin này, hoặc ở lại lâu dài hoặc lại trở về quê hương Nigeria. Ngay khi cúp máy, tôi liền ngủ say như chết……..


    THANH NIÊN TAM THẤT: THẤT NGHIỆP, THẤT TÌNH VÀ THẤT VỌNG

  7. #7
    Ngày tham gia
    28 Jan 2008
    Đến từ
    HCM
    Số bài viết
    468
    Bài bác này viết rất sâu. Phát huy nhé bác


  8. #8
    Ngày tham gia
    30 Nov 2009
    Đến từ
    Nhà hát của những giấc mơ!
    Số bài viết
    2,107
    Vậy ra bác cầm Juventus,đội mình hâm mộ,cầm Juve có cái khó là đội hình xáo trộn qua mấy mùa giải,bây giờ cầu thủ đá chưa ăn khớp lắm,phải kiên trì

    Lichsteiner mình thấy tốt hơn,nhưng Motta cũng chả kém mấy,được cái Lichsteiner thi đấu ổn định hơn
    Chắc bác định chơi Tac 4-1-4-1 à,Krasic đá hơi lởm,Pepe,Elia đá rất tốt,còn ông già Pirlo,xây dựng lối chơi quanh cũng được,nhưng già rồi chấn thương một cái hơi mệt,lấy ai thay

    Tiền vệ bác nhớ quan tâm 2 măng non này,cực kỳ triển vọng đấy

    Bài viết rất hay,mong bác tiếp tục


    Trang Web tìm mộ liệt sĩ:NHANTIMDONGDOI.ORG
    LATHUANTINH.NGUOITHAIBINH.VN
    CUONNHATKY.VICONGDONG.VN

  9. #9
    Ngày tham gia
    25 Sep 2010
    Đến từ
    Emirates
    Số bài viết
    2,858
    Nhiệt liệt cổ vũ bro.1 story rất khác .Ủng hộ bạn hết mình .
    Juve hơi thiếu tv trung tâm mà thừa td với tv cánh .Bạn giải quyết bài toán này thế nào


  10. #10
    Ngày tham gia
    30 Nov 2009
    Đến từ
    Nhà hát của những giấc mơ!
    Số bài viết
    2,107
    Trích dẫn Trích dẫn bài viết của Wilshere Bài viết
    Nhiệt liệt cổ vũ bro.1 story rất khác .Ủng hộ bạn hết mình .
    Juve hơi thiếu tv trung tâm mà thừa td với tv cánh .Bạn giải quyết bài toán này thế nào
    Ko thiếu đâu,2ku măng non mình mới nói trên đấy,Juve thừa mứa cơ mà lắm hàng lởm

    Trang Web tìm mộ liệt sĩ:NHANTIMDONGDOI.ORG
    LATHUANTINH.NGUOITHAIBINH.VN
    CUONNHATKY.VICONGDONG.VN

Qui định gửi bài

  • Bạn không thể lập chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi bài phản hồi
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết
  •