Đôi hình xuất phát của 2 đội

Jose Mourinho khiến nhiều người ngạc nhiên với đội hình xuất phát, nhưng Pep Guardiola đã có những thay đổi chiến thuật phù hợp để mang về chiến thắng cho Barcelona.
Mesut Ozil, cầu thủ hầu hết mọi người đều nghĩ sẽ ngồi dự bị để tăng chất thép cho tuyến giữa đã bất ngờ được sử dụng trong đội hình 4231 quen thuộc của Real. Lassana Diarra xuất phát từ đầu, nhưng thế chỗ Khedira, trong khi Fabio Coentrao chơi ở vị trí hậu vệ cánh phải.
Guardiola đặt niềm tin vào thể lực của Pique và Puyol, và để Mascherano trên ghế dự bị. Ông cũng sử dụng Cesc Fabregas và Alexis Sanchez trên hàng công.
Câu hỏi đầu tiên trong bài preview “Liệu Real có đẩy cao đội hình và áp sát các cầu thủ Barca?” đã được trả lời một cách rất rõ ràng trong 30s đầu tiên của trận đấu. Valdes chuyền hỏng và Benzema có bàn thắng nhanh nhất trong lịch sử các trận siêu kinh điển.

Pressing và Ozil
Đó là cách bắt đầu trận đấu tốt nhất cho đội chủ nhà, và lối chơi pressing của Real, như được dự đoán từ trước, rõ ràng nhất trong khoảng 20-30’ đầu tiên của trận đấu. Họ ngăn chặn Barca lên bóng ngay từ phần sân đối phương, cho dù hàng phòng ngự Barca vẫn kiểm soát bóng rất tốt trong suốt cả trận.
Tuy nhiên, điều đáng chú ý là 3 mũi nhọn của Real không thể hiện được gì nhiều, ngay cả khi giành quyền kiểm soát bóng. Ronaldo thường xuyên bám biên, Ozil gần như vô hại và bị thay ra sớm ở hiệp 2, Di Maria vẫn lắt léo nhưng không hiệu quả. Khi yêu cầu các cầu thủ tấn công hoạt động nhiều hơn khi ko có bóng, có thể Mourinho đã gián tiếp làm hao mòn năng lượng cần thiết để tấn công.
Quyết định lớn nhất của Mourinho, sử dụng Ozil, đã không thành công. Cho dù được cung cấp khá nhiều bóng trong hiệp 1, anh hầu như không tạo được một tình huống nguy hiểm nào. Khi không có bóng, Ozil thường xuyên tỏ ra thiếu một chút tốc độ để tranh cướp bóng, và đáng lẽ ra Real phải có một cầu thủ tranh chấp bóng nữa ở giữa sân, nơi Mess lùi sâu và có nhiều khoảng trống.

Đội hình xuất phát của Barca
Ngay cả với sự linh hoạt quen thuộc, đội hình ra sân của Barca vẫn khó đoán. Họ vẫn ra sân với đội hình 433 quen thuộc, nhưng Iniesta chơi rộng hơn, và Messi chơi giống như một số 10 hơn một số 9 ảo. Cesc không góp mặt trên hàng công như nhiều trận đấu đã qua mà bị “nhét” vào hàng tiền vệ và dường như tỏ ra không biết nhiệm vụ của mình là gì, trong khi Sanchez xuất phát bên cánh trái, nhưng đã bó vào trong để đóng vai trò mũi nhọn.
Cách sắp xếp này gợi nhớ lại đội hình Guardiola đã sử dụng trong trận thắng 2-0 tại Bernabeu vào tháng Tư, khi Messi chơi thấp và Pedro chơi bên cánh trái. Sanchez đã gây áp lực tốt lên cặp trung vệ Real, đôi khi là cả Coentrao, và Iniesta thường xuyên dâng và gây khó dễ cho hậu vệ BĐN.


đội hình của Barca sau 20' đầu tiên

Barcelona
Guardiola đã chỉ đạo Alves dâng cao như một cầu thủ chạy cánh, Puyol dạt sang cánh phải, Pique trám chỗ và Busquets lùi xuống chơi trung vệ. Cesc chơi thấp hơn hỗ trợ cho hàng tiền vệ, và Barcelona chơi với đội hình 4411 dàn ngang.
Lý do chính xác Guardiola thay đổi đội hình vẫn còn bỏ ngỏ, nhưng nó có một số lợi ích:
1. Busquets, chìa khóa của trận đấu bởi khả năng phát động tấn công, đã thoát khỏi sự đeo bám của Ozil và có thể tiếp tục phân phối bóng lên phía trên. Anh này cũng thường xuyên dâng cao khi Barca tấn công – đeo bám Ozil tạo điều kiện cho Xavi áp sát vòng cấm Real.
2. Ronaldo là một mối nguy hiểm ở đầu trận với một vài tình huống nguy hiểm, nhưng với việc cho Puyol theo kèm cùng với sự hỗ trợ của Pique (Alves cũng có một vài tình huống hỗ trợ), Guardiola hầu như đã vô hiệu hóa Ronaldo. Ronaldo hoàn toàn im hơi lặng tiếng, và việc Mourinho cố gắng phát huy khả năng của Ronaldo bằng cách đẩy anh sang cánh phải vào hiệp 2 càng chứng tỏ sự hiệu quả của những sự thay đổi này.
3. Barca chơi dàn trải hơn với sự xuất hiện của Alves, điều họ còn thiếu trong những trận đấu trước. Alves tận dụng khoảng trống mênh mông giữa Marcelo và Ronaldo, thường xuyên thoải mái dẫn bóng mỗi khi Barca phản công, rõ ràng nhất là quả tạt dẫn đến bàn thắng của Cesc.
4. Ít quan trọng nhất, nhưng vẫn phải nhắc đến, đó là Cesc khi anh lùi sâu và biết nhiệm vụ của mình là gì, đặc biệt là ở hiệp 2.
Sau sự điều chỉnh này của Guardiola, Ozil đáng ra đã phải làm được nhiều hơn, khi theo lý thuyết anh sẽ có nhiều khoảng trống hơn, nhưng Busquets vẫn tiếp tục theo sát Ozil và ngăn chặn khả năng kiến tạo của cầu thủ này. Theo biểu đồ ở dưới, trong hiệp 2, Busquets thường xuyên dâng cao hơn so với 3 hậu vệ còn lại, như là một thành phần của chiến thuật phòng ngự 3 người.

vị trí trung bình của các cầu thủ Barca trong mỗi hiệp

Messi
Không giống với trận tranh siêu cúp khi Mourinho chỉ đạo Carvalho theo sát Messi, trận này anh được tự do. Messi chơi như một số 10 (thậm chí còn thấp hơn) và đó là lý do để cặp trung vệ Real không theo sát anh. Nhưng khi Diarra và Alonso còn mải mê với Fabregas và Xavi ở trung lộ, Messi đã có rất nhiều thời gian cũng như khoảng trống, bất chấp sự tranh chấp hiệu quả của Diarra.
Ở bàn thắng đầu tiên, Messi đã có thời gian và khoảng trống thoát khỏi sự đeo bám của Alonso và Diarra trước khi chuyền bóng cho Sanchez, trong khi ở bàn thắng thứ ba, anh cũng là người chuyền bóng cho Alves ở một vị trí trống trải. Còn lại anh không đóng góp quá nhiều vào những quyết định chiến thuật khác của Guardiola. Đơn giản là anh đã có quá nhiều khoảng trống.
Thời gian còn lại và những sự thay đổi
Real đã quá thiếu may mắn ở bàn thua thứ 2, nhưng bàn thua thứ 3 có vẻ như đã định đoạt trận đấu, mặc dù đồng hồ mới chỉ phút thứ 66. Đội bóng của Mourinho chơi dàn trải hơn, và Barca chỉ còn tập trung vào việc giữ bóng. Kaka thay thế Ozil, Khedira thế chỗ Diarra sau khi cầu thủ người Pháp nhận thẻ vàng, và Di Maria nhường chỗ cho Higuain. Higuain đá cắm trong khi Benzema dạt sang cánh trái, có một lần áp sát khung thành Valdes sau khi vượt qua Puyol. Những sự thay đổi này không thực sự hiệu quả, nhưng phần nào cũng mang lại chút sinh khí cho Real.
Barca chủ động giảm nhịp độ trận đấu, và cũng đã có thể ghi thêm bàn thắng. Những sự thay đổi của Guardiola đều diễn ra sau phút 80, và đều là những sự thay đổi đơn thuần về nhân sự với Seydou Keita, David Villa và Pedro.
Kết luận
Mourinho thường xuyên bị chỉ trích vì không đủ dũng cảm khi đối đầu với Barca, nhưng ở trận đấu này ông đã sử dụng 4 cầu thủ tấn công cũng như áp sát đối thủ ngay từ đầu trận. Chiến thuật pressing phát huy hiệu quả, nhưng Ozil thì không.
Việc chơi với 1 một cầu thủ kiến tạo ở trung tâm của Real đồng nghĩa với khoảng trống mà họ tạo ra cho Messi, khoảng trống mà chắc hẳn Messi sẽ không thể tận dụng nếu Real chơi với thêm một tiền vệ phòng ngự. Chúng ta không thể biết nếu một đội hình khác có phát huy hiệu quả hay ko – và nó cũng có thể tạo khoảng trống cho một cầu thủ khác, nhưng cho ai khoảng trống cũng được, trừ Messi.
Mourinho sẽ lại đổ lỗi cho sự thiếu may mắn, và thực tế là Guardiola cũng đã phải thay đổi. Nhưng Guardiola đã thành công, còn Real thì đã không thể thích nghi với sự thay đổi của đối thủ. Những cầu thủ Barcelona phải thay đổi vị trí đều đã chơi xuất sắc – Busquets đá tốt ở vị trí trung vệ, chỉ vài cầu thủ làm được như anh, Puyol hầu như ko bị Ronaldo đánh bại, và một Alves lên xuống dọc hành lang cánh phải là nhân tố quan trọng trong hiệp 2. Một chiến thắng mang tính chiến thuật dành cho Guardiola.

nguồn: http://www.zonalmarking.net/2011/12/...elona-tactics/

Chủ đề tương tự: