Raul Gonzalez - Biểu tượng kiêu hãnh của người Tây Ban Nha

Raul Gonzalez Blanco
Sinh ngày: 27-6-1977 tại Madrid
Quốc tịch: Tây Ban Nha
Chiều cao: 1m80
Cân nặng: 73kg
Thành tích:
- Vô địch cúp C1 Châu Âu
- Cúp liên lục địa
- Cúp Toyota
Các CLB đã qua:
San Cristobal De Los Angeles Athletico Madrid, Real Madrid.
Ở tuổi 25, Raul Gonzalez cũng đã kịp ghi tên mình vào trang sử kiêu hùng của đội bóng hoàng gia - Real Madrid với tư cách là một trong những cầu thủ cống hiến nhiều nhất cho câu lạc bộ. Với khả năng ghi bàn bẩm sinh, kỹ thuật điêu luyện và kiến tạo những cơ hội “ngon ăn” cho đồng đội, Raul được coi là biểu tượng cho sức mạnh của “xứ sở bò tót” Tây Ban Nha.
Raul - người ta vẫn gọi anh với cái tên thân mật đầy ngưỡng mộ như vậy, gắn liền với một gương mặt thiên thần và đặc biệt là lối chơi bóng của một trong những cầu thủ tài ba nhất châu Âu. Nhưng giản dị và chân thành, Raul khiêm tốn “Tôi không nghĩ mình là một ngôi sao.”
Khi người ta ngỏ ý muốn so sánh anh với Ronaldo, với Del Piero hay người tài giỏi nào khác, câu trả lời của Raul là tôi không thích khi người ta so sánh tôi với bất kỳ ai. Danh thủ nào cũng có mặt mạnh, mặt yếu của mình. Chúng tôi chỉ có điểm chung duy nhất là tương lai bóng đá còn có thời gian để khẳng định mình. Chàng trai đang tỏa sáng rực rỡ trên sân cỏ TBN và cả nền bóng đá thế giới đã nói vậy lúc anh 21 tuổi - cái tuổi “quá hợp lý” để người ta tự kiêu và hiếu thắng về tài năng của mình. Song với Raul lại không thế. Bởi vậy bên cạnh một cầu thủ tài ba là một tính cách cực kỳ được lòng người, và Raul được cả nước TBN bủa vây bằng niềm tin, kỳ vọng và mến mộ. Anh là thần tượng của các chú bé mê bóng đá có mơ ước trở thành cầu thủ.
Raul sinh ra ở vùng ngoại ô Madrid, thưở nhỏ cậu bé cưng Raul đã mài mòn đế giầy trong các trận cầu trẻ con ở những “sân bóng” tự tạo. Điều đó đã hun đúc niềm đam mê bắt đầu bùng cháy ở Raul. Cha Raul là cổ động viên suốt đời của Aletico Madrid - CLB lớn chỉ sau Real của thủ đô TBN, Raul luôn được bám gấu áo cha đến xem tất cả các trận đấu có Aletico. Chính ông đã thổi bùng đam mê bóng đá cho cậu, khi ông “ký lệnh” cho phép cậu con cưng khởi nghiệp trái bóng tròn. Ông đã tòng phạm với Raul ăn gian tới 3 tuổi để gia nhập đội bóng thiếu niên của Aletico. Trước đó, Raul đã tạo dựng được vị trí khá vững chắc trong đội hình “tỉnh lẻ” San Cristobal De Los Angeles.
Đến với Aletico qua hợp đồng do người cha ký, Raul được đào tạo qua nhiều đội hình trẻ và cho tới khi sắp được ăn quả ngọt thì Aletico muốn giảm bớt chi phí của CLB. Hệ thống đào tạo cầu thủ trẻ của CLB này bị phá vỡ. Thế là thay vì lên thi đấu ở đội hình chuyên nghiệp, Raul được chuyển sang đối thủ đáng ghét của Aletico là CLB Real Madrid.
Nơi Raul tá túc đầu tiên, Raul đã tỏa sáng với 13 bàn ghi được vào lưới đối phương. HLV của Real Jorge Valdano bị thuyết phục đến sửng sốt, ngay lập tức đưa thiên thần này vào đội hình chính thức. Từ đó “lịch sử” của Real ghi nhận cầu thủ trẻ nhất được khoác áo của đội tuyển mang tên Raul.
Người ta bắt đầu kỳ vọng vào anh. Rằng Raul sẽ thay thế cực kì hợp lý cho thần tượng Emilio Butragueno trước đây của họ. Chắc chắn Raul không thể không biết điều này. Và anh đã không để họ thở dài lần nào. Ở mùa bóng đầu tiên của đội hình 1, Raul vào sân 28 lần và đã 9 lần buộc thủ môn đối phương phải buồn rầu vào lưới lượm bóng. Một sự khởi đầu tốt đẹp. Người ta bàn luận, có một Raul đang sáng chói trên bầu trời xanh màu sân cỏ của Real, khi ngay mùa bóng đầu tiên này, Raul đã giành được tấm huy chương vàng tại giải Liga.
Mùa bóng kế tiếp, Raul nổi bật lên sánh vai với các anh tài và vượt cả họ trong thế giới của CLB hoàng gia. Anh ghi 19 bàn thắng trong giải vô địch TBN cùng 6 bàn tại Champions League.
Tự tin, khiêm tốn và phát lộ tài năng đầy bất ngờ, Raul đã thể hiện cho toàn bộ đất nước TBN thấy một điều tân binh vẫn có tài lập công như thường, đâu cứ phải dốc hầu bao chi hàng triệu USD để lôi kéo về một anh chàng có tài nhưng đỏng đảnh từ ngoại quốc nào đó. HLV Valdano, người dẫn dắt Raul vào thế giới bóng đá chuyên nghiệp, người mà sự ra đi khỏi Real đã là sự kiện đáng buồn nhất trong cuộc đời cầu thủ của Raul, đã đánh giá học trò của mình: “Trong số những mặt mạnh của Raul, điều đáng kể nhất là biệt tài ghi bàn thắng và khả năng tận dụng cơ hội, dù là nhỏ nhất của anh. Đồng thời, trong cuộc đời tôi, tôi chưa từng gặp một cầu thủ trung thành với bóng đá và tin tưởng vào sức mình như vậy”. Nếu so sánh giữa các mức giá chuyển nhượng cầu thủ đã qua tay CLB hoàng gia Real thì với số tiền chỉ 33.000 USD trả cho CLB địch thủ Aletico để giữ được trong tay Raul thì quả thật Real có con mắt quá tinh đời hay nói Real trúng số độc đắc cũng chẳng ngoa.

Hoàng tử thành Mandrid
Sau 7 bàn thắng ghi ngay mùa giải đầu tiên, Raul đã tiến dần chắc chắn vào đội tuyển quốc gia TBN và chiếm cho mình một vị trí vững vàng và không thể thay thế.
Điểm mốc quan trọng đưa Raul vào đội tuyển quốc gia là hồi tháng 10-1996. Nhưng thành công chưa lập tức mỉm cười với anh chàng trẻ tuổi. TBN bị loại ngay vòng đầu World Cup 98 trong khi khán giả cực kỳ kì vọng trước thành tích nổi bật của họ tại vòng loại để kiếm được suất dự vòng chung kết. Tại vòng đấu loại của giải này, Raul cũng chỉ được đá trọn vẹn 90 phút trong một trận, thành tích ghi được vẻn vẹn là một bàn.
Cuộc cải tổ hùng hậu sau thất bại này là việc các cầu thủ lớn tuổi không còn chỗ trong đội tuyển quốc gia. Raul trở thành vị trí trụ cột trong đội hình trẻ trung, tài năng và khát khao chiến thắng. Raul đã phát huy cao độ khả năng săn bàn với 11 pha sút tung lưới đối phương. Tuy nhiên vinh quang lại không đến với anh khi TBN phải xách valy về nước sau vòng tứ kết mà nguyên nhân chính bị dư luận đặt lên vai Raul chính là quả phạt đền bay qua xà ngang của anh đã kết thúc mọi tham vọng tiến gần đến chiếc Cúp vô địch.
Song trong mắt người dân TBN và cả những người mê trái bóng khắp thế giới vẫn là hình ảnh một Raul của những đường dắt bóng lắt léo điệu nghệ, chơi rất hiệu quả ở vị trí mũi nhọn, tấn công ghi bàn với kỹ thuật siêu đẳng.
Raul cũng không hề kém cạnh nếu được xếp đá cánh, lúc ấy đồng đội sẽ nhận được nhiều đường chuyền như “dọn cỗ” của anh và chàng cầu thủ tài ba này còn làm mưa làm gió trên sân cỏ trong các đợt triển khai tấn công cực kỳ nhanh nhạy, sắc bén. Trong bóng đá, Raul là người sáng suốt, vừa sôi sục tấn công, vừa chế ngự phán đoán từng tình huống chắc ăn lợi hại. Tầm quan sát rộng và “con mắt diều hâu” săn bàn luôn lóe sáng kịp thời không bỏ sót cơ hội ghi bàn. Những bàn thắng đóng dấu Raul làm rung chuyển cầu trường, làm nức lòng người hâm mộ và làm những cổ động viên nữ thẫn thờ. Những tiếng reo hò, cổ vũ vang dội đến khản giọng của khán giả, hụt hơi bình luận viên truyền hình là những “Raul, Raul, sút… vào…”.
“Hiện tượng mới của bóng đá TBN” lại vụt sáng với danh hiệu Pichichi (vua phá lưới) 1999 với 25 bàn thắng, bàn nào cũng đẹp lóng lánh. Và điều này làm hài lòng các cổ động viên, bằng chứng là giờ đây chiếc áo thi đấu màu trắng số 7 của Raul ở Madrid được bán cực kỳ đắt hàng tại quầy lưu niệm CLB.
“Tôi là người của Raul, là người Madrid và người TBN”, Raul đã tự hào, sung sướng thốt lên như vậy trên ban công tòa thị chính quê hương. Bên dưới là đám đông cổ động viên, những người TBN ở Madrid rạo rực với chiếc cúp Toyota (Cúp liên lục địa) mà Raul và đồng đội đoạt được trước đối thủ Vasco da Gama của Brazil tại Nhật Bản.
Là cầu thủ đa năng trên hàng tấn công, tất cả mọi giác quan, sức mạnh của Raul đều tập trung cao độ và sáng tạo khi thi đấu, những bàn thắng của anh không lần nào giống lần nào. Người hùng sân cỏ TBN vẫn khao khát “Tôi muốn có lúc sẽ trở thành như Pele”, nhưng với bản tính kín đáo, dè dặt, dường như hoài bão trong Raul rừng rực hơn nhiều so với những gì là quá ít ỏi anh nói với các phương tiện thông tin đại chúng.
Bảng thành tích của Raul hiện đã dài hơn số tuổi của anh, với cả trăm bàn thắng ghi được ở Liga, anh đã trở thành bất tử ở Real bằng việc Raul được đúc tượng bằng sáp để trưng bày trong Viện bảo tàng của CLB sau trận thắng diệu kỳ trước đối thủ Aletico. Với hơn 10 triệu phiếu bầu, Raul Gonzalez đườc chọn là nhà thể thao nổi tiếng nhất Tây Ban Nha. Phần thưởng là bức điêu khắc cánh tay cầm vòng hoa hình trái tim.
Raul, tay săn bàn bốc lửa tầm cỡ thế giới của châu Âu, trong 5 năm khoác áo tuyển quốc gia ghi 17 bàn thắng. Nhưng cũng có lần bi kịch từ chấm phạt đền đã gần như hạ gục anh. “Tôi đã khóc ngay trên sân, trong phòng thay đồ và tại khách sạn. Khi tôi thấy bóng bay qua xà ngang, cả thế giới như tan vỡ quanh mình.” Đó là bàn thua từ chấm phạt đền trong lần đá luân lưu - vòng tứ kết Euro 2000, sau khi thiên thần có thân hình mảnh khảnh hoạt động không biết mệt mỏi suốt 360 phút trên sân cỏ. Nhưng Raul với gánh nặng tâm lý trên vai nặng nề quá đỗi ấy mới thực sự là người dũng cảm cần được chia sẻ.
Chuyện buồn rồi cũng qua đi. Kể cả câu chuyện ầm ĩ - Raul ghi bàn bằng tay trong trận R. Madrid gặp Leed trong khuôn khổ Champions League. Điều còn lại trong lòng đất nước TBN, xứ sở của thể thao với lòng dũng cảm và tràn đầy kiêu hãnh thì biểu tượng Raul vẫn là một chàng hoàng tử trẻ tuổi của những buồn vui, tột đỉnh sung sướng hay đau khổ bên trái bóng tròn.
Hẳn nhiều người vẫn còn nhớ pha ghi bàn đẹp mắt của Raul tại vòng bán kết Champions League 2002 trong trận đấu kinh điển với đối thủ Barcelona và bàn mở tỷ số trong trận chung kết với Bayer Leverkusen. Một bàn thể hiện sức mạnh, độ chuẩn xác cao và cái chân trái điệu nghệ với cú sút xa găm thẳng vào lưới của thủ môn Bolano, Barca; một bàn thể hiện sự tinh tế, khả năng bứt phá và khéo léo lắc cổ chân đẩy bóng lăn từ từ qua mặt thủ môn H.J Butt của Leverkusen. Hai bàn thắng quyết định làm xoay chuyển cả một mùa giải của đội bóng hoàng gia Tây Ban Nha.
Khi để cho Valencia qua mặt tại Primera Liga, điều đó có nghĩa R. Madrid sẽ hoàn toàn trắng tay tại mùa giải kỷ niệm 100 năm thành lập CLB. Tiền bạc cũng sẽ chẳng có nghĩa lý gì khi trong đội hình sở hữu đến hai cầu thủ đắt giá nhất hành tinh Figo, Zidane và hàng loạt các tên tuổi mà hễ cứ để bất kỳ ai trong số họ ra đi, Real cũng thu lại được một món tiền “kha khá” cho ngân quỹ của CLB.
Riêng với Raul, được thi đấu trong màu áo của Real là một niềm vinh dự to lớn và đó còn là trách nhiệm nặng nề của chàng tiền đạo trụ cột của đội tuyển Tây Ban Nha.
Người ta kỳ vọng quá nhiều vào anh, người ta vui khi anh ghi bàn, người ta buồn khi anh thi đấu mờ nhạt, người ta phẫn nộ, lo lắng mỗi khi anh bị đối phương vào bóng thô bạo… nói chung mỗi một hành động, mỗi một ứng xử của Raul cả ngoài đời lẫn trên sân cỏ đều được trở thành đề tài hấp dẫn trong mỗi một câu chuyện vào các buổi sáng tại những quán bar, trước những tách café nóng của người Tây Ban Nha tại thành phố Madrid tươi đẹp.
Bản hợp đồng có thời hạn kéo dài tới năm 2005 với R. Madrid dường như đã nói lên được sự trung thành của Raul với CLB hoàng gia. Anh gần như đã gắn bó vĩnh viễn sự nghiệp đỉnh cao vinh quang với CLB quê hương. Đáp lại, Real Marid cũng ra điều kiện cho bất kỳ CLB nào muốn nổi máu yên hùng muốn có thiên thần hộ mệnh của họ cái giá cắt cổ là 117 triệu bảng Anh để mua đứt hợp đồng. Thu nhập của Raul hiện nay là 300.000 bảng Anh/ tháng, là một trong những cầu thủ lĩnh lương cao bậc nhất thế giới. Tuy nhiên, bóng đá hiện đại là như vậy, những tài năng thực thụ trên sân cỏ luôn xứng đáng được hưởng những thành quả mà họ đã miệt mài tạo dựng nên.
Gánh nặng của kỳ vọng, những niềm vui hay nước mắt của các cổ động viên của xứ sở bò tót luôn đè nặng lên vai tài năng trẻ Raul Gonzalez Blanco. Sức ép thực sự lớn nhưng nó không thể thay đổi được một con người đã thực sự trưởng thành và tích lũy được quá nhiều kinh nghiệm trong cuộc sống, cũng như trên sân cỏ.
Hiện nay, bên ngoài những vòng đấu nảy lửa, Raul là chàng trai mê tennis, bóng rổ, thích nghe nhạc, đọc sách và là một người cha hạnh phúc với đứa con đầu lòng hai tuổi.
The man who practices virtue never has intention to injure another
And if the harmony can be ontained with retreat, he withdraws