Printable View
tưởng ông kia tình cơ đi mua Kotex nên gặp chứ nhỉ :wy:
Vãi đọc tiêu đề tưởng là Itto ra mới :fa:
Chương 1: Rượu Whiskey Scott
Một ngày đấu tháng 7 năm 2012…
Tại văn phòng của mình ở TP Southampton, ngài chủ tịch người Ý Nicola Cortese lim dim mắt tận hưởng vị ngọt ngào của chai Whiskey Scott trên bàn. Vừa thầm mong muốn có người chia sẻ cái thu vui tao nhã này với mình lúc này thì hay biết mấy…
Tiếng gõ cửa làm ngài chủ tịch hơi giật mình, hơn một tháng nay kể từ sau lễ ăn mừng đội bóng được lên chơi ở giải NH, mọi thứ vẫn êm đềm trôi qua và cánh cửa của ông hiếm khi đón một vị khách nào. Nhưng hôm nay là 1 ngoại lệ, thậm chị còn chẳng có 1 cuộc gọi hay email hẹn trước nào, ông thầm nghĩ..
Tay nắm cửa xoay vòng, trước mặt Cortese là viên trợ lí người Scott, không phải vì rượu Whiskey mà vì sự khôn ngoan và ranh mãnh trong giao tiếp nên bao lâu nay gắn với ông như hình với bóng..
- Anh đấy hả, John. Anh có tin gì vui mừng cho tôi chăng?
- Đúng 1 nửa thưa sếp, tôi có tin cho sếp nhưng còn vui mừng hay không thì còn phụ thuộc vào việc sếp đã uống đến cốc thứ mấy của chai Scott trên bàn.
- Oh, vậy thì hãy uống một ly trước khi thông báo, John thân mến. Và tôi hy vọng ko phải là FA đã quyết định đưa chúng ta quay trở lại Championship .
- Không đâu thưa sếp.. Rượu tuyệt ngon.. Thực ra tôi định nói.. Ông Adkins đã nộp đơn từ chức sáng nay..
Vị chủ tịch đáng mến cảm thấy rượu vang trong miệng có vị đắng..
- Ồ không.. Không.. John yêu quý, thế thì còn tệ hơn.. Cứ để FA cho chúng ta xuống hạng, còn Adkins thì ở lại..
- Thật tiếc thưa sếp, lí do gia đình. Tôi cũng rất bối rối, nhưng Adkins cho thấy ông ấy đã suy nghĩ rất kĩ. Tôi thấy khó mà thay đổi được..
Sau vài phút im lặng, ngài chủ tịch buồn bã ngước mắt lên hỏi John Fleming:
- Vậy thì.. Biết nói thế nào, chúng ta ra thông báo chính thức và nhận đơn apply job thôi.. Tôi không nghĩ ra đc thứ gì khác, John ạ, tôi đã khá già... Và nghiện Scott nữa...
- Thực ra.. John ngập ngừng – Adkins đã có sự chuẩn bị, đúng ra là 1 lời giới thiệu.. Một gã người Việt Nam, hắn ta…
- Việt Nam ư - Cortese ngắt lời – Anh muốn nói một nước Châu Á nào đó phải không?
- Vâng thưa sếp, nhưng tin tôi đi. Bố tôi là cựu chiến binh Mĩ tại VN. Ông ấy cho biết người việt nam có cái đầu ko thể coi thường đc. Năm 1972 họ đã khiến cho..
- Ôi thôi thôi, John! Mặc kệ người VN với cái chiến công của họ. Thu xếp cho tôi 1 cuộc gặp với gã ấy càng sớm càng tốt nhé. Tôi phải nghỉ một chút rồi về với vợ và các con. Họ cũng là những CĐV trung thành và xứng đáng biết những chuyện vừa xảy ra với tư cách là những người đầu tiên…
Southampton - Đại gia mới nổi :))
chưa có mùi vị j cả, hóng chap tiếp :mocmui1:
Ngày đẹp update vài chap luôn :mocmui1:
Chương 2: Ở đâu đó tại Việt Nam
Cùng thời gian đó , trong một căn nhà nhỏ ở phố Thụy Khuê , Hà Nội.. Anh chàng vừa mới được nhắc đến ở một nơi cách xa tới hàng ngàn cây số vẫn đang say mềm trên đống quần áo kiêm tấm đệm sau cuộc vui tối qua. Mặc dù uống rượu không tồi nhưng hôm qua người bạn mới từ nước ngoài về đã mời anh toàn rượu ngoại, Whiskey Scot, thứ rượu anh không hề quen uống..
Chiếc Iphone 4 phát sáng và đổ tiếng chuông quen thuộc , màn hình hiện lên một cô gái có vẻ đẹp dịu dàng.X - cách mà người ta gọi anh, trong tình trạng vẫn chưa thể mở nổi mắt, cố gắng quờ quạng tìm chiếc điện thoại và trả lời:
- Xin chào..
- X, là cậu phải không?- Một giọng tiếng Anh kiểu Mĩ nặng nghe rất quen thuộc ở đầu dây bên kia.
- X ấy à? À vâng! Là tôi, X đây? Nhưng anh là ai nhỉ?
- Có phải đêm qua cậu lại uống rượu không X? Tôi nghĩ, ờ, ở VN bây giờ đang là gần giữa trưa đấy chứ…
- Đấy là do tay bạn tốt của tôi cứ khăng khăng khẳng định rượu Scot mà hắn mang về được chảy qua ngực các thiếu nữ trước khi đóng vỏ..
Đã rõ tính hay đùa của X, nhưng hôm nay John không dám đùa lâu, còn có việc quan trọng hơn cần làm:
- Nghe này X, tôi biết cậu chưa tỉnh hẳn, nhưng tôi lại đang có việc gấp.. Tôi là John Fleming, bạn của Adkins, cậu nhớ ra chưa. Chúng ta đã gặp nhau vài lần, năm ngoái, khi cậu còn ở Anh.. Và cậu đã khiến tôi say mèm suốt 1 tuần lễ, cả vì khả năng nốc rượu lẫn những câu chuyện về thứ rượu trong suốt và mấy cô gái VN tóc đen của cậu..
- Ồ ồ.. Là ông đấy à, ông bạn già vui tính..
- Tôi vui tính nhưng chưa già lắm, anh bạn trẻ thích đùa ạ. Cậu đang thất nghiệp đấy chứ?
X phun cả ngụm nước vừa mới ngậm vào điện thoại:
- Ông nói cứ như thể đấy tin vui ấy .. Mặc dù vậy, thực tế là điều đó đúng..
- Vậy thì, đó là tin vui, anh bạn ạ.. Chắc chắn là thế, cậu có muốn mơ ước của mình được thực hiện không? Thế này nhá, Adkins vừa từ chức sáng nay, và ông ấy đã giới thiệu cậu với ngày chủ tịch.. Thế nên…
Còn hơn cả bàng hoàng, X đứng chết lặng. Chuyện thay HLV là bình thường trong bóng đá, và thậm chí có những trường hợp còn đang ở đỉnh cao vinh quang. Nhưng anh biết Adkins là một người yêu bóng đá đến mức nào, và đặc biệt là tình yêu với Soton, đội bóng mà ông coi như ngôi nhà thứ hai. Không thể chờ thêm, anh ngắt lời John:
- Nhưng lý do là gì, John. Anh có..
- Nếu cái cậu định hỏi là thời gian để giải thích thì tôi không có đâu, anh bạn trẻ. Tốt nhất là anh bay sang đây ngay. Mang theo những thứ thật cần thiết. Anh sẽ gặp ông chủ, và rồi ông ấy sẽ quết định. Nếu cậu thuyết phục được ông ấy. Thế nhá, tôi đã đặt vé cho cậu, và sẽ gửi thông tin vào email cậu sớm thôi.. Mọi chuyện ổn cả chứ..
- Vâng, tôi nghĩ là..
- Vậy thì hẹn gặp lại cậu sớm. Cậu bạn tóc đen vui vẻ của tôi ạ.. Nhớ là đi một mình thôi nhá .. – John cười lớn trong điện thoại…
Chương 3: Ngài chủ tịch đáng kính
X đặt chân xuống sân bay vào lúc 2 giờ chiều, chuyến bay kéo dài 21 giờ khiến a mệt mỏi . Bắt một chiếc taxi đến SVD St Mary, mặc dù vẫn còn cảm thấy mệt mỏi, nhưng X cảm nhận rõ sự phấn khích đang lan tỏa trong cơ thể. Không biết rõ là cái gì, nhưng có vẻ như là một sự thay đổi lớn, một giấc mơ nào đó chuẩn bị thành hiện thực..
X được gặp ngài chủ tịch Cortese sau đó 45 phút, một người đàn ông có dáng người gầy gò và làn da lúc nào cũng hồng hào. Cortese bắt tay và chăm chú quan sát tay người Việt nhỏ bé và có vẻ kì quặc trước mặt, hắn cũng gầy gò như ông nhưng dáng vẻ nhanh nhẹn và đôi mắt rất sáng. Ông chưa từng gặp người nào có đôi mắt sáng như vậy, thật khác lạ..
Màn làm quen giữa hai người, với sự trợ giúp của John, diễn ra khá nhanh chóng và thoải mái. Cuộc trò chuyện dần trở nên thân mật. Cortese rót rượu vào ly của X, ông nói:
- Anh bạn trẻ, anh biết đấy, Adkins rất có ý nghĩa với chúng tôi.. Nhưng ông ấy cũng có những điều ý nghĩa khác phải chịu trách nhiệm đến.. Anh là bạn của ông ấy, tôi hy vọng chúng ta sẽ cùng nhau làm được điều gì đó để giúp cho những điều ông ấy đã làm ở đây được duy trì trong trạng thái tốt đẹp nhất . Ý tôi là, ít nhất hãy giúp chúng tôi trụ hạng mùa này, anh hiểu chứ, anh bạn. Tất nhiên là chúng ta sẽ cần tìm hiểu về nhau thêm, nhưng như tôi đã nói đấy, tôi tin Adkins cũng như tin vào chính bản thân mình. Harry Redknapp, Rafael Benitez cũng đang rảnh rỗi. Nhưng Adkins chỉ giới thiệu anh. Anh nói xem, anh hẳn phải là một tay kì lạ và có nhiều thứ thú vị. Phải không?
X đáp lại bằng một nụ cười, anh hơi bối rối. Anh chưa từng làm điều gì tương tự như dẫn dắt một đội bóng ở giải NH. Và mặc dù là người lạc quan, rõ ràng đây không phải là nơi nói những điều thiếu thận trọng.
- Thành thực mà nói, tôi cho rằng chúng ta nên đặt một mục tiêu cao hơn. Một vị trí ở nửa trên bảng xếp hạng chẳng hạn. Tôi sẽ gửi cho ông các giấy tờ về kế hoạch phát triển và mọi thứ cần thiết. Tôi hy vọng chúng ta sẽ hiểu nhau..
Cortese rất bất ngờ và thích thú trước sự tự tin của gã người VN nhỏ bé , ông cảm thấy như mình đang cuốn theo bộ phim hành động hấp dẫn của tay đạo diễn trẻ và nhiệt huyết này. VÀ thậm chí, ông còn muốn có một vai chính ở trong đó.
- Tôi sẽ nhờ John báo lại cho anh sau. Hãy về khách sạn để nghỉ ngơi và tham quan thành phố Southampton xinh đẹp. Hình như khá lâu rồi anh mới trở lại đây
- Vâng. Chính xác là hơn một năm. Và tôi sẽ đi xem lại rất nhiều thứ. Nhưng chỉ sau khi đã đi ngủ một giấc no nê. Vì quả thực hai mắt tôi đang trĩu xuống đây..
Chương 4:Nơi tình yêu bắt đầu
Trong một quán bar ở Britannia, thành phố Southampton.. X đang ngồi thưởng thức 1 chai Brandy.. Thói quen uống rượu, thứ nhất thật là khó bỏ, và thứ hai, nhất là ở những nơi xa lạ và những thứ rượu lạ, thật là kích thích. Cho dù X chẳng có bao nhiêu tiền. Cho đến khi sang Anh, anh vẫn đang thất nghiệp và thậm chí vé là do John đã gửi cho anh. X nhanh chóng quên đi hoàn cảnh của mình để dành sự chú ý cho một cô gái người Ý từ đầu đến giờ chăm chú theo dõi anh. Có lẽ những cô nàng ở Southampton bị hấp dẫn bởi vẻ đặc biệt của những chàng trai Châu Á. Anh lại gần và bắt chuyện, hai người có 15’ nói chuyện khá thoải mái trước khi..
- X, là tôi đây – giọng của John vang lên – Cậu đang nghe điện thoại ở giữa thác nước Angel hay sao thế, tiếng ồn khiếp quá..
- Chào John, không phải thác Angel. Tôi đang ở thiên đường đây, có rượu Brandy và 1 thiên thần rất xinh đẹp vừa đến chào tôi.. – X nháy mắt với cô gái mới quen. Cô nàng mỉm cười với anh, phác 1 cử chỉ ra hiệu rằng cô muốn để anh nói chuyện đt, và cô có chút việc. Trước khi đi khong quên đưa anh một tấm danh thiếp. Nó khá dày và bắt mắt..
- Vậy thì tuyệt quá- John tiếp – Anh quả thực đang ở chốn thiên đường, X ạ. Nghe này, ông chủ vừa chính thức chọn anh làm HLV mới cho The Saint đấy. Anh thấy thế nào , X. Ông ấy nói rằng ông bị thuyết phục bởi tư tưởng tấn công phóng khoáng và kế hoạch đào tạo trẻ chuyên nghiệp của anh. Ngày mai hãy có mặt lúc 9h, chúng ra sẽ kí hợp đồng và có 1 vài cuộc họp báo, được chứ?
X cảm thấy sung sướng phát điên. Cho dù đã ở Southampton được vài ngày. Anh vẫn không tin là sáng mai mình sẽ trở thành HLV của đội bóng này. Anh cũng nghĩ tới ông bạn Adkins. Anh đã gọi điện cho bạn mình, và với việc mọi thứ diễn ra chóng vánh thế này, có lẽ anh nên tìm gặp Adkins để nói chuyện, càng nhanh càng tốt..
Buổi chiều hôm sau. Sau lễ kí hợp đồng ngắn gọn. X có cuộc tiếp xúc với báo chí của thành phố Southampton. Anh cảm thấy hơi lúng túng, nhưng không thể hiện ra ngoài. Anh nói với họ anh sẽ mang lại thành công cho đội bóng như Adkins đã làm. Anh cũng nói về chuyện sữ giữ nguyên cấu trúc HLV của đội, chỉ bổ xung 1 vài vị trí, về chính sách chuyển nhượng ưu tiên cầu thủ trẻ. Và cả việc sẽ chọn lối đá tấn công, với ưu tiên giành thứ hạng cao tại EPL. Tuy hơi mệt sau buổi phóng vấn, X vẫn muốn gặp cầu thủ của mình ngay lập tức sau đó. Mọi người đã có mặt gần như đông đủ để đón chào HLV mới của mình..
Chương 5: Tôi và Mourinho..
X chỉnh lại cà vạt trước khi bước vào phòng họp của CLB, người yêu cũ của anh mỗi khi nhìn động tác này thường phì cười. Cô nói vẻ mặt anh lúc ấy nghiêm trọng một các hài hước..
Anh mỉm cười chào mọi người, chỉ có đội hình chính thức và một vài cầu thủ đội dự bị, nhưng anh vẫn thấy căn phòng dường như hơi chật so với 30 người:
- Xin chào tất cả các bạn .. Tôi là một người VN, là bạn của Adkins, và là HLV mới của các bạn. Cha của tôi là một cựu binh. Ông ấy là một người đầy lòng tự hào về những ngày tháng chiến đấu của mình, và thêm vào đó, ông cũng rất yêu bóng đá. Ông chỉ biết đến Thể Công hay Cảng SG, những CLB của VN. Còn ở Anh, ông ấy chỉ nghe đến Man Utd, và hoàn toàn không biết đến Southampton… Trước khi sang đây, tôi đã nhận lời chúc từ cha tôi. Và sẽ thật tuyệt vời, nếu chúng ta có thể khiến Southampton được biết đến ở VN cũng như tại bất cứ nơi đâu có truyền hình hay internet. Ý tôi là, để cha tôi có thể tự hào về tôi, về chúng ta…
Tiếng vỗ tay vang lên khắp căn phòng. “Ồ , mình đã làm tốt đấy chứ - X thầm nghĩ – Cũng không khó khăn như mình tưởng…”
Nhưng điều đó chỉ đúng một nửa. Anh đã làm tốt, nhưng khó khăn có vẻ như chưa hết. Một cánh tay giơ lên, Fonte, với một giọng tiếng Anh pha lẫn tiếng Bồ, hỏi ông thầy mới với một dáng vẻ uy quyền. Anh ta là đội trưởng hiện tại, và dĩ nhiên, rất có ảnh hưởng tới phần còn lại. X nhận ra điều này rất nhanh, và anh thoáng nhăn mặt. Anh cũng đồng thời cảm thấy Fonte nhận ra điều ấy. “Cậu ta có thể hơi khó chịu, nhưng chắc chắn sẽ là 1 trung vệ thông minh, giỏi phán đoán”…
- Nhưng thưa ngài – Fonte hỏi X – chúng tôi vừa phải chia tay Adkins, không phải là tôi đang nhìn lại những gì đã qua, nhưng quả thực thành tích mà chúng ta đạt được mùa trước là một điều kì diệu. Tôi muốn nói là, đó là những điều tuyệt vời nhất mà chúng tôi có thể làm được. Và ngài cho rằng mùa này chúng ta có thể đặt mục tiêu thay chân Man City thống trị EPL, với ngân sách chỉ 10 triệu bảng và một đội hình chưa có đến 5 tuyển thủ quốc gia hay sao?
X lặng yên một lúc, anh biết ấn tượng ban đầu là cực kì quan trọng, không chỉ trong những lúc trai gái tán tỉnh nhau. Vài phút sau, với gương mặt lạnh lùng hơn, anh nhìn vào mắt Fonte, chậm rãi trả lời:
- Nghe này… Sự thực là, tôi rất giỏi… Chẳng bao lâu nữa các CLB hàng đầu sẽ đến mời tôi. Tôi sẽ giúp các anh trở nên nổi tiếng và thành công… Nhưng trước hết, hãy cùng tôi làm những việc cần phải làm. Hãy luyện tập chăm chỉ, đừng phá sức sau mỗi trận thắng và không được nản lòng nếu một lúc nào đó thất bại… Tôi là người chuyên nghiệp và tôi hy vọng rằng các bạn cũng vậy… Nếu tin tưởng tôi, tôi có thể giúp các bạn thành công hơn cả những gì Mourinho làm được ở Chelsea…
hóng tiếp chap sau :mocmui1: câu chuyện có vẻ tỉ mỉ :bn:
sóng gió cầu trường, có cảnh nóng với mấy e ở bar ko chủ thớt :))
Chương 6: Vị thuyền phó đáng mến
X được nữ quản lí của CLB đưa đến phòng HLV trưởng. Một căn phòng nhỏ ngăn nắp. Bà quản lí có nụ cười thân thiện hỏi anh có cần thêm gì không, rồi để anh lại một mình. Anh ngắm nhìn mọi thứ, tranh ảnh, giấy tờ… Trong thùng rác đầy giấy lộn, chắc là sản phẩm của Adkins, sau khi ông đi cũng chưa ai động vào đống rác ấy thì phải- anh thầm nghĩ. Một vài lá thư nhàu nát, địa chỉ nơi gửi tận Ý, xem ra Adkins muốn tìm mua một vài cầu thủ đến từ Seria A?
Có tiếng gõ nhẹ, mặc dù cửa không đóng. X ngoảnh lại và anh không mất nhiều thời gian để nhận ra Andy Crosby, vị trợ lí HLV cũ của Adkins, người anh đã được giới thiệu qua điện thoại.
Sau khi đã làm quen với nhau, X mời Crosby một ly Scott. Dường như nơi này rượu Scott có mặt khắp mọi nơi…
- Anh đã có một buổi gặp mặt thú vị chứ? – Crosby hỏi.
- Ồ, rất thú vị. Tôi nói rằng năm sau chúng ta sẽ có mặt ở vòng bảng cúp Châu Âu. Không ai phản đối ngoại trừ Fonte. Anh ấy đã cược với tôi 10 ngàn bảng…
- Fonte là thủ lĩnh tinh thần của đội. Lời của anh ta rất có trọng lượng, ngoài ra anh ấy cũng khá thông minh. Nhưng để lọt vào cúp Châu Âu có lẽ chúng ta phải dựa vào tam tuyệt Clyne- Ramirez- Lallana . Đó là 3 cầu thủ rất đặc biệt, trải đều 3 tuyến cũng như 2 cánh và trung lộ. Người Châu Á các anh thích nói chuyện lịch sử phải không. Tôi cho rằng bộ 3 này phải so sánh với tam tuyệt của vua Đường Văn Tông ngày xưa … Lallana kĩ thuật và uyển chuyển như thư pháp của Trương Húc, Ramirez tinh tế và lãng mạn như thi ca Lý Bạch, còn Clyne thì mạnh mẽ và dứt khoát như kiếm pháp Bùi Mân vậy… Anh đã gặp họ phải không?
- Tôi đã gặp. Lallana có dáng người thanh thoát, Ramirez có đôi mắt sáng còn Clyne, cơ đùi anh ấy rất phát triển, một chuyên gia đua tốc độ chính hiệu…
Crosby khâm phục:
- Anh quả là không đơn giản…
- Đúng vậy. Nhưng hình như anh bỏ quên mất Jack Cork, cá nhân tôi thấy cái tên này mới mang ý nghĩa sống còn với chúng ta . Tôi đã xem hắn thi đấu từ khi còn ở đội trẻ Chelsea và dưới màu áo Soton. Một tay hoàn hảo, kĩ thuật căn bản, tâm lí vững vàng và thể lực không chê vào đâu được…
- Xem ra anh đã nắm về các cầu thủ khá rõ rồi. Anh định sẽ cho chúng ta thi đấu như thế nào? Tôi nghĩ 4-2-3-1 là một lựa chọn không tồi. Chúng ta có những hậu vệ tốt, tiền vệ trung tâm giỏi và các cầu thủ chạy cánh chất lượng…
- Chúng ta sẽ dùng 4-2-3-1 vào mùa sau khi chúng ta có thể chơi tấn công – X cắt lời Crosby – Mùa này chúng ta chỉ có thể đá phản công thôi, Cros.. Tôi và anh sẽ quyết định vào đầu mùa giải. Anh cứ cho đội thi đấu giao hữu bằng những đội hình quen thuộc đi…
- Nhưng chúng ta có những bản hợp đồng chất lượng trên hàng công mà – Crosby ngoan cố - Lambert, Sharp hay Rodiguez… Chưa kể Ramirez cũng có thể đá tiền đạo khi cần, cả Mayuka nữa..
- Tất cả họ đều có thể đá tiền vệ, Cros à… Và tin tôi đi, ngay cả Rooney năm sau cũng sẽ trở thành một tiền vệ chính hiệu…
Crosby cảm thấy rất bất ngờ:
- Có lẽ tôi phải tin anh, X ạ. Anh cứ như Vanga ấy, làm tôi cảm thấy nổi cả da gà. Thế còn chuyển nhượng và các thứ khác , anh có muốn tính ngay bây giờ không?
- Hãy lo hết cho tôi. Hmm, còn về chuyển nhượng, tôi có 1 cái tên đến từ các giải Châu Á, tên hắn là Simao thì phải, một “cây búa” chính hạng … Và 2 cái tên Brazil, hai tay Wonder Kid của nền bóng đá lúc nào cũng thừa mứa nhân tài giá rẻ. Chúng ta sẽ trao đổi sau…
- Trước khi tôi về, anh có thể chia sẻ thói quen mua sắm của anh không X – Crosby tinh nghịch hỏi.
- Để xem nào, trung vệ Ý, HV biên Đức, TV phòng ngự Châu Phi, và các cầu thủ tấn công Brazil.. Nhưng quan trọng nhất là tất cả phải rẻ……… - X và Crosby cười vang…
Chương 7: Những ngày đầu tiên
Công việc mới đã khởi đầu không tệ với X. Với sự trợ giúp tối đa từ ban HL, ban lãnh đạo và sự đồng thuận từ các cầu thủ, mọi thứ diễn ra trôi chảy. Kế hoạch luyện tập, phát triển của X được BLĐ Southampton triển khai chính xác như thể anh vẫn là Adkins của ngày nào. X cũng có mối quan hệ tốt với các cầu thủ. Anh thường quan tâm đến các vấn đề của họ, lắng nghe họ chia sẻ, và cả sự giúp đỡ từ Crosby nữa. Với họ, X ko hẳn là 1 HLV, anh là 1 người bạn, với độ tuổi gần nhau, mọi thứ đều dễ dàng chia sẻ…
CLB có một chuyến du đấu mùa hè tại Mĩ, nhưng X giao cho Crosby dẫn dắt đội, anh chỉ lặng lẽ theo dõi. Với anh lúc này, cùng với việc hiểu về cầu thủ của mình, thì mang lại cho đội bóng những mảnh ghép mới để hoàn thiện là việc vô cùng quan trọng. Với một đội bóng hạng yếu như Soton, việc chưa có 1 cầu thủ đánh chặn là thiếu sót nguy hiểm, nhất là ở môi trường EPL khắc nghiệt và giàu tính chiến đấu. Anh muốn mang về sân St Mary cái tên Wanyama, ngôi sao mới nổi người Kenya, nhưng anh hiểu rõ việc cầu thủ này đồng thời cũng nhận được sự quan tâm từ những cái tên lớn như Manchester Utd. Anh cần một phương án khả quan hơn. Và Simao, cầu thủ của Shandong được mang về với cái giá 2,6 triệu bảng. Chúng ta cần điều đó, anh thường nói với các cộng sự, rẻ và chất lượng. Cùng với đó, Wellington Nem cũng đến với Soton với bản HĐ chỉ tốn của anh 3,5 triệu bảng. Anh cần đánh cược vào những cầu thủ trẻ, nếu không, anh không biết đặt niềm tin của mình vào đâu. Vô số cái tên có số má hơn đã từ chối khi nghe đến Southampton, với họ một CLB chỉ vật lộn với mục tiêu trụ hạng không có gì hấp dẫn. Thêm vào đó là 3 cầu thủ trẻ nhằm tăng cường chiều sâu cho hàng thủ của đội bóng, Seamus Coleman cánh phải, Jores Okore trung vệ và Ostrzolek cánh trái, mỗi cái trên không quá 3 triệu bảng, và mức lương vừa phải. Họ là phương án dự phòng, nhưng đồng thời cũng là tương lai của đội bóng, X thầm nghĩ. Anh cũng tạo cơ hội cho một số cầu thủ không có hy vọng cạnh trạnh suất đá chính được ra đi. Đến giữa tháng 8, khi mùa giải mới chuẩn bị bắt đầu, mọi thứ gần như đã ổn… Một buổi chiều, đang thưởng thức cà phê nóng với bánh pudding, X nhận được điện thoại, một đại diện từ Newcastle xin gặp…
Một lúc sau, trước mặt anh xuất hiện một người đàn ông to béo. Ông ta đeo kính đen và mặc dù, thời tiết rất ấm áp , vẫn mặc một chiếc áo khoác đen dài. Như thể mấy tay trong phim xã hội đen, X nghĩ, nhưng anh nở nụ cười rất ngoại giao chào ông ta:
- Tôi nghe nói ngài đến từ vùng Đông Bắc, rất hân hạnh nếu được giúp gì đó cho ngài.
- Anh X – ông ta vào đề ngay, cứ như thể nếu không thì sẽ không kịp trước tận thế - Anh biết đấy, tôi đến đây với một đề nghị.
- Ồ, vậy là 1 đề nghị. Sao ngài không gửi nó qua đường bưu điện mà phải đích thân mang đến đây…
- Anh thật đáng yêu , X ạ - Hắn ta nói mà không cần cảm xúc – Nhưng đây là một đề nghị hấp dẫn mà không phải ai cũng có cơ hội nhận được… Anh rất thông minh, anh nghĩ đó là cái gì, X thân mến?
- Tôi chỉ hy vọng sau nghi nghe xong sẽ không bị ngã khỏi ghế hay rơi quai hàm ra mất thôi.
- Ồ tất nhiên không – Gã áo đen cười lớn – Thôi ta nghiêm túc nhé . Các anh có Clyne, Cork – những cầu thủ đủ giỏi cho bất kì đội bóng nào nhưng không giúp gì cho việc trụ hạng. Còn chúng tôi, 15 triệu bảng cho 2 cầu thủ này, có thể thêm 1,2 cầu thủ trẻ chất lượng và nếu cần, một vài điểm trong các cuộc đối đầu. Anh thấy thế nào?
- Đáng tiếc, thưa ngài…
- Ngài Smith… - Ông ta nhắc.
- Vâng thưa Mr Smith, tiếc là tôi không có quyền hành gì trong chuyện này. Hãy liên hệ với ông chủ Cortese…
Tay cáo già mau chóng nhận ra thái độ thoái thác của X, mỉm cười :
- Hãy suy nghĩ kĩ , X ạ, mùa giải mới sắp đến rồi. Và rồi Giáng sinh với những vòng đấu chỉ cách nhau 3 ngày, sau đó là cuộc đua giành từng chút hy vọng một để tồn tại. Nếu không phải là hôm nay thì ngày mai có thể sẽ chỉ còn lại sự tiếc nuối…
- Tôi sẽ suy nghĩ…
- Chào anh!
- Chào ông!
truyện này lai rai sang fm14 cũng dc đó :kk: rất tỉ mỉ và chi tiết :kk: :melike:
Chương 8: Khi người ta trẻ
Khi người ta trẻ, các quyết định thường đến dễ dàng. Nhưng đó không phải là trường hợp của X. Vốn hâm mộ những đội hình mang tính thống nhất, anh luôn tưởng tượng một ngày nào đó được nắm trong tay những đội bóng như thế hệ vàng đậm chất Anh của Sir Alex Ferguson, đội hình bất bại với khung là các cầu thủ pháp của Wenger, hay lối chơi Tây Ban Nha mà Benitez từng giúp Liverpool có chức vô địch C1 huyền thoại. Xa hơn nữa, bộ ba Hà Lan bay giúp Milan thống trị cả Châu Âu những năm cuối 80 đầu 90, hay những đứa trẻ của Busby làm mưa làm gió trước và sau thảm họa Munich. Anh hồi tưởng chiến công của các bậc tiền bối, và bối rối khi nhận ra mình bị quyến rũ bởi sức mạnh của những đồn bảng sẽ chảy về khi “bán máu” CLB để đổi lại, mang về những ngôi sao, những đội hình all stars mà người ta chỉ gặp trong các trò chơi điện tử. Như thế có thể CLB sẽ chật vật 1-2 năm, các CVĐ sẽ có những lúc bất bình, các chuyên gia tha hồ chê bai lối chơi của đội. Mặc kệ, đổi lấy tất cả những khó khăn đó, chỉ 1 vài năm sau, Soton sẽ trở thành Chelsea, thành the Citizen mới của bóng đá Anh. Anh sẽ hứng chịu tất cả chỉ trích, và sau đó thu gom tất cả các ngôi sao lại, hành hạ các đối thủ từng phê phán mình và cười lại vào mặt họ là những kẻ thất bại.
X gặp Crosby, và kể cho ông nghe những điều mà anh nghĩ. Giờ đây họ còn hơn cả đồng nghiệp, họ là bạn bè, hay đúng hơn Crosby là một người anh khả kính, một nơi mà X luôn tìm đến khi cần lời khuyên.
Crosby lắng nghe câu chuyện của X, một câu chuyện làm ông trầm tư hơn mọi ngày. Không biết nói gì với anh, ông chỉ khuyên người cộng sự trẻ hãy suy nghĩ kĩ, không nên vội vàng. Ông nhận ra có một người có thể làm tốt hơn ông trong việc này. Và ông đi tìm ngài chủ tịch…
Chương 9 : Cuộc gặp của 2 người đàn ông
Càng sống lâu ở Southampton, X càng nhận ra Whiskey Scott đúng là thứ thức uống kì diệu. Người ta uống nó mỗi khi vui, khi buồn, hay thậm chí cả khi chẳng có việc gì để làm… Sáng nay X đã uống tới nữa chai, và trong khi vẫn còn định uống tiếp phần còn lại thì chuông điện thoại reo. Hình ảnh của vị chủ tịch đáng kính hiện ra trên màn hình… “X này, tôi muốn gặp anh!”
Khi đến nơi, X nhận ra tiếc nuối nửa chai rượu chưa uống là thừa thãi, trên bàn ngài chủ tịch Cortese là không chỉ một mà tới 2 chai Scott đứng nghiêm chỉnh. Quả là sắp có điều đặc biệt đây, X thầm nghĩ. Cortese mời anh ngồi và rót rượu cho anh. Thay vì những cuộc vấn đáp về hiệu quả hoạt động của CLB hay tinh thần luyện tập của các cầu thủ, ngày hôm nay, ngài chủ tịch chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ. Liệu có phải ông ấy mới biết mình mắc 1 bệnh nghiêm trọng không? – X cảm thấy mình đang lo lắng, cùng với cảm giác lâng lâng vốn kéo dài từ sáng…
- X này, anh có người yêu chưa? Ngài Cortese nở nụ cười hiền hậu, thân mật vỗ vai anh hỏi. Tuy nhiên câu vào đề này có vẻ như đã lạc đề thì phải…
- Ồ thưa ngài, tôi cũng từng có… Ờ… Một số… Ý tôi là, tôi cao số lắm … - Anh cười.
- Vậy sao, tôi không muốn biết là nhiều hay ít. Tôi chỉ muốn biết là anh đã thật lòng yêu bao giờ chưa? Hết mình ấy, và không thứ gì khác quan trọng hơn.
X lặng yên, thật bất ngờ, anh chưa tình nghĩ có lúc mình không tìm ra được một câu trả lời dành cho ngài chủ tịch. Nếu có nhiều thời gian hơn, có lẽ anh sẽ trả lời là anh đã từng yêu như thế. Nhưng ngài chủ tịch không đợi anh, ông tiếp :
- Tôi thì có. Tôi gặp vợ mình cách đây gần 40 năm, cô ấy là người con gái xinh đẹp nhất trong số các cô gái ở trường đại học của chúng tôi, và cô ấy cũng gần như thông minh nhất. Lần đầu tiên gặp mặt, trong khi gã trai trẻ là tôi muốn thể hiện hiểu biết nông cạn của mình để gây ấn tượng với đôi mắt nên thơ ấy, thì cô ấy, ngược lại, chỉ cho tôi thấy sự kém cỏi, sự thiếu khiêm tốn của bản thân. Nhưng điều ấn tượng hơn là, cô ấy đã không hề làm tôi phải bẽ mặt, kể từ lúc ấy tôi luôn được cô ấy động viên, và giúp đỡ, khiến cho tôi từ một kẻ lắm tật xấu trở nên hữu dụng hơn lúc nào hết trong cuộc đời. Tôi từ bỏ các thói quen phù phiếm, không còn ăn chơi tụ tập, không bỏ phí thời gian la cà uống rượu hay đánh bạc. Tôi hoàn thành công việc học ngành kinh tế ở trường và giành gần như toàn bộ thời gian sau đó của cuộc đời để kiếm tiền, và để làm những điều có ý nghĩa. Và tôi tự thấy từ lúc đó tôi xứng đáng với hạnh phúc mà tôi đang được hưởng bây giờ, đo là người vợ xinh đẹp và 2 đứa con gái đáng yêu. Và đương nhiên rồi, cả CLB này nữa. Cô ấy không hiểu về bóng đá nhiều lắm, nhưng luôn là một cổ động viên trung thành của đội bóng. Cô ấy mới chính là người giúp tôi lấy lại cân bằng sau mỗi trận đấu, mỗi mùa giải không được như ý của đội bóng. Cô ấy luôn sắp xếp thời gian cùng tôi đến sân và cổ vũ đội bóng. Và anh biết đấy, tôi yêu cô ấy rất nhiều, và cũng yêu đội bóng này như thế. CLB này là ngôi nhà thứ hai của tôi. Và dù cho có phá sản, tôi cũng sẽ không bao giờ bán đi thậm chí là một chiếc đồng hồ hay một cái bếp sưởi trong ngôi nhà của mình, không bao giờ bán đi những thứ đã gắn bó với tôi trong bao năm. Tôi yêu chúng với một tình yêu mà tôi tin là cũng giống như chúng có thể giành cho tôi. Vì thế, con trai à, cậu có yêu CLB này không? Có lẽ là chưa hẳn, vì cậu nói cậu hâm mộ Manchester United cơ mà. Cậu kí hợp đồng với điều khoản sẽ ra đi khi ManUtd chọn cậu. Tôi không hề buồn vì lựa chọn ấy của cậu. Cậu đã thành thực, con trai ạ, và ta tin con cũng biết yêu. Con là bạn của Adkins, và vì ông ấy yêu CLB như ta, nên khi ông ấy chọn con, là ông muốn con cũng yêu CLB này theo một cách nào đó. Và không chỉ chúng ta đâu, Clyne và Cork cũng yêu nó, mặc dù họ không sinh ra ở đây và cũng không được đào tạo từ nhỏ. Họ đã giúp ta thỏa ước mơ EPL, và cũng là mơ ước của họ. Hãy giữ họ lại, giúp họ tỏa sáng, con trai của ta. Hãy coi họ như anh em của con. Hãy coi CLB này như gia đình mà con chính là trụ cột, hãy giúp gia đình này đoàn kết, đứng vững trước mọi sóng gió và khiến cho những người đã đóng góp vào lịch sử chung của CLB được tự hào. Ta tin ở con đấy con trai…
X không trả lời, đúng hơn, anh không trả lời được nữa. Anh cảm thấy nước mắt mình đang lăn. Anh nắm chặt lấy bàn tay Cortese. Từ khoảng khắc ấy, đó là bàn tay một người cha khác của anh…
truyện :notbad: đúng là writter of the year :notbad:
Chương 10 : Vạn sự khởi đầu nan
Ngày 18-8. Báo chí thể thao Anh ghi nhận bất ngờ đầu tiên của mùa giải, Soton với đội hình không tiền đạo và tỉ lệ kiểm soát bóng chỉ 37% đã đánh bại đội quân hùng hậu Spurs của HLV trẻ Villas Boas. Nhận thấy lối chơi 4-5-1 của đối thủ cực kì nguy hiểm với tốc độ và sức công phá từ 2 cánh cùng với khả năng càn lướt và không chiến của target man Adebayor, tuy nhiên lại có phần đơn giản và thiếu đột biến, X chỉ đạo các học trò đá thấp, nhanh và chủ yếu bóng dài. Kiểm soát bóng vượt trội nhưng các cầu thủ của “gà trống” có một ngày thi đấu tồi tệ, chỉ sút được hai quả không trúng khung thành . Cuối cùng họ bị kết liễu bởi Lambert bằng cú sút cận thành sau một pha phản công chớp nhoáng của Soton…
X ngồi bên Crosby trên băng ghế chỉ đạo . Đội trưởng Fonte vừa bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng sau khi cú sút ở tình huống đối mặt Joe Hart không thể thắng nổi thủ môn tuyển Anh. Không ai có thể tin Soton đang thi đấu ngang ngửa với đội đương kim vô địch. Các cầu thủ, được khích lệ bởi Crosby, đang thi đấu như thể ngày tận thế sắp đến gần. Họ tấn công với Clyne và Fonte và phòng ngự với cả Lambert và Ramirez. X nhớ, cách đây chưa đầy nửa tiếng, anh nghe thấy bên trong phòng thay đồ của đội bóng: “Các cậu đã mơ đến giờ phút này mấy năm rồi phải không? Ra sân ở giải NH và thi đấu với những nhà vô địch. Họ là niềm tự hào của rất nhiều người hâm mộ, họ nắm giữ lịch sử và các danh hiệu, họ cũng giàu có và nổi tiếng. Nhưng các cậu còn hơn thế, các cậu đang làm nên những giấc mơ cho người dân Southampton. Đừng để ý đến trang nhất tờ Time, hãy đá vì niềm tin của ngài chủ tịch… ”
Điều khiến Mancini của Mc phải bất ngờ chính là việc Soton, đối thủ của họ thay đổi hoàn toàn sang lối chơi bóng ngắn và chậm trong trận đấu mà họ lẽ ra phải mong chờ vào các tình huống bóng dài, phản công hoặc là tạt bóng cầu may. Các cầu thủ The St tự tin đan bóng như thể họ mới chính là đương kim vô địch ở trên sân. Bốn cầu thủ đá cao hơn trên hàng tiền vệ tạo thành một bức màn chia cắt hàng hậu vệ và tuyến tiền vệ vốn cực mạnh của đội vô địch. Họ chủ động áp sát và lấy công làm thủ…
Crosby liên tục hét hò chỉ đạo hàng hậu vệ dân cao áp sát đối phương. Trong khi đó, X trầm ngâm bên cạnh. Anh thấy D Fox, hậu vệ trái thường cầm bóng dân lên hơi cao, cặp đôi trung vệ của anh không quá nhanh, nếu…
Nasri lấy được bóng trong chân Fox, bóng nhanh chóng được đưa tới chân Tevez, bằng vài nhịp bứt tốc, cầu thủ người Arghentina vượt qua Fonte. Bóng nằm gọn trong lưới sau pha cứa lòng của Tevez…
Crosby vẫn nhiệt tình hò hét ở đường pitch. X thầm cảm ơn con người nhiệt tình này. Chỉ cần câu nói “Cố lên các con trai, bóng vẫn nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta”, ông đã khiến cho khung thành của Hart luôn trong tình trạng báo động. Fonte dường như là người nhiệt tình nhất, pha đánh đầu của anh bóng trúng xà ngang. CĐV Soton ồ lên tiếc nuối…
Phút 90, Mayuka có bóng, cầu thủ đến từ Young Boys mùa hè này đẩy bóng vào giữa 2 trung vệ của MC và băng lên. Kĩ năng của các chuyện gia phòng ngự hàng đầu không thể thắng được sức trẻ và sự khao khát. Và cho dù Joe Hart đã cản được cú sút của TĐ trẻ người Zambia, Lambert vẫn có mặt kịp thời để ghi bàn thắng đền bù cho nỗ lực không mệt mỏi của đội bóng áo trắng đỏ…
Chương 11: Vạn sự khởi đầu nan (2)
Giữa X và Crosby có một thỏa thuận vui, X sẽ dẫn dắt đội đá EPL, đúng ra là cả hai. Còn ở các Cup, không cần biết là loại gì, Crosby sẽ là HLV trưởng và X sẽ làm “trợ lí”… Sớm đặt mục tiêu tập trung cho giải NH nên việc Soton mau chóng bị loại sau trận đầu tiên ở League Cup không gây quá nhiều bất ngờ. Crosby và X tiếp tục giúp Soton giành chiến thắng với cách biệt tối thiểu 1-0 trước The Toon ở vòng 3. Nhưng đến vòng 4, đội hình 4-6-0 đầy bất ngờ của họ nhận thất bại cũng khá bất ngờ trước Norwich, đối thủ không quá mạnh. Báo chí cho rằng X đã không đưa ra những thay đổi cần thiết, và lối chơi của Soton đã bị bắt bài. Còn X nói với Crosby rằng thất bại này là cần thiết để giữ cho các cầu thủ luôn luôn lạnh lùng và “hấp dẫn”.
Ngay sau đó, với 1 chút thay đổi trong lối chơi khi đưa 2 AM lên thành ST thực thụ và 2 CM đá cao hơn để có được một đội hình rộng, X cùng các học trò giành chiến thắng 3-0 trước Stoke, đội bóng có hàng phòng ngự tốt hàng đầu giải NH. Đây cũng là chiến thắng đậm nhất kể từ đầu giải của Soton.
Ba trận đấu tiếp theo với Swansea, West Ham và West Brom, những đối thủ trực tiếp tranh vé trụ hạng – những người cùng khổ, X không có mặt cùng các học trò. Crosby là người chỉ đạo, nhưng mục tiêu của Soton không phải là trụ hạng, Soton bị ghi 1 bàn mỗi trận và chỉ ghi lại duy nhất một bàn trong trận gặp WH. Những điểm số lúc này có thể được tìm thấy vào lúc khác, vấn đề là chúng ta đã có bạn, như cách nói của X và Crosby. Xen giữa là trận đấu với Fulham, 1 CLB được đánh giá trung bình, và The St đánh bại họ với tỉ số 2-1…
Ba trận đấu tiếp theo nữa là thử thách thực sự với đoàn quân của X. Họ lần lượt phải tiếp Liverpool, Arsenal và ManUtd, các ứng cử viên vô địch. Ngài chủ tịch đánh cược với X rằng chỉ cần 1 điểm có được trong 3 trận này, anh sẽ có 3 chai rượu vang đỏ hảo hạng. X làm tốt hơn với 2 điểm trước Liver và ManUtd, anh được tặng tới 6 chai vang…
Điều bất ngờ là Ostrzolek, cầu thủ được đưa về để hỗ trợ cho D Fox bên phía cánh trái hàng phòng ngự, lại thi đấu quá xuất sắc. Không dài dòng như Fox, Ostr có lối chơi điềm đạm và hiệu quả. Anh đá chính gần như từ đầu giải và hiếm khi sai lầm. Các cầu thủ mới cũng hòa nhập rất nhanh cùng đội. Nem trở thành quả tên lửa bên cánh phải của Soton, anh đá IF và chơi bóng tập thể rất khá. Simao làm tốt vai trò Ball winning và Coleman trong một vài lần thay Clyne, anh thậm chí còn kiến tạo…
Nhưng không có gì bất ngờ khi Clyne, Cork và Lallana là những người đá hay nhất trong đội. Bộ ba này được hát vang tên mỗi lần Soton xuất quân trên sân nhà. Cork là một Deep lying đích thực, anh đã từng là Wònder Kid của bóng đá Anh và nếu không ở Chelsea, đội bóng không có thói quen dùng các cầu thủ trẻ, có lẽ tài năng của anh đã được biết đến hơn nhiều. Người đồng đội Lallana gần tuổi anh có lối chơi thanh thoát, anh có thể cầm bóng đột phá, kiến tạo những đường bóng dài hay cầm nhịp trận đấu, anh đánh đầu giỏi và dứt điểm tốt cả hai chân, anh đưa bóng sang cánh đối diện rồi tự mình tìm chỗ trống trong vòng cấm… Anh làm thơ với bóng. Và ngay cả ngoài đời, X biết cầu thủ này thuộc rất nhiều thơ của Shakespeare. Anh kể với X rằng Shakespeare chỉ là cái tên mà bá tước Edward De Vere, tác giả thật sự, lựa chọn để che giấu thân phận thật của mình. Khi lắng nghe tất cả những điều đó , Clyne, với túi đá chườm, chỉ ngồi lặng yên và cười hưởng ứng. Cậu thi đấu nhiệt tình và đôi khi máu lửa thái quá, nên chẳng bao giờ thiếu vết bầm tím sau mỗi trận đấu. Và họ coi nhau như bạn. X và các chàng lính ngự lâm…
truyện hay chủ thớt, kiến thức của chủ thớt cũng uyên bác nhỡ :D
HLV X toàn trao quyền cho Crosby vậy :pf:
Chương 12: Khi mặt trời lên
Là một HLV từng không có đối thủ tại giải Scotland với 3 chức vô địch cùng một lần lọt vào CK cúp Châu Âu với Celtic, nổi tiếng với lối chơi cực kì khó chịu gây dựng được tại Aston Villa. Martin O’neill khi còn là cầu thủ của Nottingham Forrest cũng có 1 cup Champions League vào năm 1980. Với Sunderland đó là chuỗi trận bất bại liên tiếp nổi danh ngay sau khi lên nắm quyền, O’Neill rõ rang không phải là đối thủ dễ chịu. Trong một ngày hàng tiền vệ của Soton đã phải hoạt động cực kỳ vất vả, chỉ có phút giây lóe sáng của Ramirez – bản HĐ kỉ lục của CLB – mới giúp X và các học trò có được bàn thắng duy nhất để mang về 3 điểm trên sân Ánh sáng…
Buổi tập hôm nay, X cho các học trò tập nhẹ nhàng. Ngày mai Soton sẽ đón tiếp Reading trên sân nhà. Buổi tập kết thúc sớm hơn thường lệ, các cầu thủ vây quanh Rickie Lambert và đang cá cược gì đó. Tiền đạo số 7 của Soton, một cầu thủ có lối chơi đa dạng, tự tin đặt bóng cách xa khung thành khoảng 35m. Các cầu thủ còn lại đi lắp hàng rào. Vô ích. Bốn cú sút của Lambert đưa bóng đi tới bốn góc chết của khung thành. Cả đội vỗ tay tán thưởng. Lambert quả là một tiền đạo có kĩ năng dứt điểm và đá phạt cừ khôi. Họ vui vẻ rủ nhau đi ăn uống gì đó. Crosby nhắc họ không được uống nhiều bia và ăn nhiều chất khó tiêu, nếu không muốn buổi tập hôm sau sẽ phải nhảy lò cò cả buổi…
Ba mươi phút sau, trên sân tập còn lại một người. Đó là Cork, cầu thủ gần đây thường được sắp xếp đá Ball winning của đội. Đứng trước góc tường, Cork đều đặn sút bóng vào hai bức tường trước mặt, và gương mặt đẫm mồ hôi hăng say không biết chán…
- Giáo án luyện tập của tôi quá chán rồi hả Jack? – X vui vẻ hỏi.
- Sếp – Cork quay lại và nhận ra vị thuyền trưởng, anh lễ phép đáp lại – Không phải đâu ạ. Tôi chỉ muốn được như Lambert, anh ấy dường như chẳng cần luyện tập nhiều để trở nên giỏi giang.
- Ai bảo cậu thế hả anh chàng Carshalton, Lambert có một dàn máy tập gym ở nhà, tôi vẫn đến đó để có một thân hình hấp dẫn hơn mà. Và điều nữa là cậu cũng giỏi đâu có kém hả Jack…
- Ôi thưa sếp, tôi mà làm được như cậu ấy ư. Tôi chỉ ước mình có thể tấn công tốt như Ramirez, cậu ấy có thể một mình xoay chuyển tình thế cả trận đấu.
X cảm thấy mình đang nắm lấy cơ hội để đánh thức sức mạnh bí ẩn trong con người cậu học trò. Anh mỉm cười và khoác vai Cork:
- Cậu có thể, Jack ạ. Cậu vẫn luôn tấn công tốt mà. Lỗi là do tôi, tôi đã không làm tròn nhiệm vụ chiến thuật của mình. Chúng ta sẽ cần tạo cho cậu nhiều khoảng trống hơn, và tách cậu ra khỏi những vị trí ràng buộc cậu với cái nhiệm vụ phòng ngự chết tiệt. Cậu còn chưa quên prefer move Dicated Tempo đấy chứ. Ngày mai, chúng ta sẽ thử, với Reading…
Và X đưa cho cậu học trò xem tấm hình anh đã chuẩn bị trong điện thoại. Một đội hình kì dị…
Chương 13: Ngày của Lambert
Trên sân nhà St Mary…
Số ít các CĐV Reading tỏ rõ lo lắng cho dù mới chỉ là phút thứ 7 của trận đấu…
Còn các fan của The Saint hát vang tên của Cork, Lallana và Clyne…
Tình huống hãm thành của Southampton, các cầu thủ của họ đã tràn sang phần sân của đội khách, và 7 trong số đó có mặt trước vòng cấm địa. Từ bên cánh phải, Coleman và Clyne đưa bóng vào trong cho Simao, cầu thủ người Mozambique chuyền bóng cho Ramirez và tiền vệ công của Soton lập tức trả ngược lại cho Jack Cork. Tuyển thủ U21 Anh chạm bóng nhẹ nhàng, hàng thủ Reading như bị điểm huyệt, và Lambert phá bẫy việt vị băng xuống hoàn tất bàn thắng…
Phút 25, bóng đến chân Cork, lần này không những 7 mà là 8 cầu thủ đội chủ nhà vây kín khung thành đối phương. Họ chơi bóng ma với hàng hậu vệ của Reading trước khi Lambert lại một lần nữa băng xuống dứt điểm nhân đôi cách biệt…
Phút 43, Ramirez có bóng, anh nhận thấy Jack Cork đang băng xuống khoảng trống giữa các hậu vệ đội khách. Không quá khó khăn, Ramirez chọc khe tinh tế cho Cork, nhưng cầu thủ người Anh bật tường cho Lambert đang ở bên cạnh anh. HATTRICK !!!
Phút 58, các cầu thủ Reading được hưởng pha đá phạt, nhưng họ không còn đủ tinh thần để giữ bóng, Hooiveld cản phá thành công và đẩy bóng cho Jack Cork đang ở trước vòng cấm đội chủ nhà. Không hiểu bằng cách nào, với chỉ một pha chạm bóng cầu thủ này đã khiến cho Lambert đối mặt với thủ môn Federici . Kết quả không khác những lần trước. Lambert lần thứ tư có tên trên bảng điện tử. HLV của Reading ngỡ ngàng, HLV của Soton cũng ngỡ ngàng. Còn khán giả như muốn làm võ tung cả SVĐ ST Mary đỏ rực…
phọt phát 2 chap liền :melike:
Chương 14: Trái tim và lý trí
Đêm 20-12-2012, X trở về nhà trọ sau buổi party Giáng Sinh sớm của đội bóng. Mặc dù đã tông cả xe vào cửa garage và gọi nhầm bà chủ nhà thành cô láng giềng phòng bên, anh vẫn đủ tỉnh táo để nhận ra: thứ nhất là các cầu thủ còn say hơn cả anh và thứ hai, chẳng có ngày tận thế chết tiệt nào. Anh lên giường với ý nghĩ ngày mai vẫn phải đến sân tập đúng giờ…
Sáng hôm sau, anh đến rất đúng giờ. Nhưng ngoại trừ Maya Yoshida và Tadarani Lee-hai cầu thủ người Nhật, phần còn lại đều đến muộn. X không phạt ai, họ phải thi đấu tới 6 trận trong tháng này. Và mặc dù vui chơi tới bến, hậu quả là trận đấu với Everton ko ai còn sức mà chạy nổi và để thua 1-2, các cầu thủ của anh đều đã chơi tốt các trận còn lại. Lần lượt QPR, Aston Villa, Wigan và Spur đều bị đánh bại, chỉ có trận đấu với đương kim vô địch Champion League Chelsea kết thúc với tỉ số hòa…
Khởi đầu năm mới bằng thất bại 1-4 trước đương kin vô địch MC, Soton biết cách nhanh chóng làm hài lòng khán giả với trận thắng phục thù 5-1 ngay lập tức ở Cup FA. Phong độ toàn đội được nâng cao, không khí năm mới đầy hứng khởi trên sân tập, trong phòng thay đồ và cộng hưởng với sự reo hồ cổ vũ của hàng vạn khán giả trên sân St Mary. Một vài gương mặt mới đến với CLB trong kì CNMĐ, trong đó có thủ thành Fraser Forster, một cầu thủ có chiều cao lí tưởng cùng phản xạ tuyệt vời. Cùng với các đồng đội mới, anh đã giành được 7 chiến thắng, 3 trận hòa và chỉ để thua 1 trận trong 11 trận tiếp theo. Soton leo lên top 3, và các CĐV đã mơ về các trận đấu Champion League…
Giữa tháng 3, thời tiết ở Anh vẫn chẳng có gì thay đổi nhiều : giá lạnh và sương mù. X nghĩ đến quê nhà mình, vào thời điểm này đang là đầu hè, mùa thi đang đến gần. “Hòe hoa hoàng, cử tử mang”… Ở VN đang là mùa hoa phượng, cả hoa lựu nữa, 2 thứ hoa ấy đỏ rực như màu sân St Mary , cực kì hợp với thời tiết nóng ở quê nhà anh lúc này…
Ngày hôm nay,17-3, đội bóng của anh sẽ tiếp 1 CLB có màu áo truyền thống cũng có màu đỏ rực, Arsenal của Asene Wenger…
Khi X còn trẻ, anh thường mê mẩn những trấn đấu rực lửa giữa Man Utd và Arsenal, những cuộc đối đầu không khoan nhượng giữa Roy Keane và Viera, những cuộc đấu trí thượng đẳng giữa Sir Alex với GS Wenger. Mặc dù dành tình cảm cho CLB chủ sân Old Trafford, nhưng đội bóng sân High Bury thời đó là đối thủ đáng kính trọng nhất đối với X. Và hôm nay, vẫn là GS với chiếc áo khoác dài mà cánh nhà báo hay vui đùa so sánh giống con sâu, đứng bên X trong khu kĩ thuật bên cạnh, mặc dù mái tóc đã trắng hơn nhiều. Anh cảm thấy tự hào được làm đối thủ của con người vĩ đại ấy…
Chịu nhiều áp lực từ thành tích thi đấu không thuyết phục của đội bóng, cùng với việc đội hình cứ thiếu vắng dần các trụ cột, vầng trán GS Wenger ngày càng có thêm nhiều vết nhăn. Ông thúc giục các học trò tràn lên tấn công, áp đảo đội bóng mới lên hạng Southampton, và ghi càng nhiều bàn thắng càng tốt. Vẫn lối chơi hoa mĩ và nghệ thuật ngày ấy, cho dù thời gian và con người mới đã tạo nên đôi chút biến đổi. Nhưng GS và các học trò đã không có một ngày may mắn, và HLV của The Saint thì cực kì tinh quái. Anh để hàng tiền vệ của mình chơi dàn trải theo tuyến nghiêng, và đá rất thấp. Áp đảo về thời lượng kiểm soát bóng, Walcott liên tục có cơ hội đột phá bên cánh phải, nhưng việc hạn chế về khả năng xoay xở và phối hợp mỗi khi bị kèm chặt khiến phong độ của anh trở nên tệ hại. Hậu quả tất yếu là Arsenal phải chuyển hướng tấn công sang cánh trái cho Podolski, nơi cầu thủ người Đức bị phong tỏa và vô hiệu hóa bởi HV biên và các TV phòng ngự của Soton. Bóng được cản phá và đưa trực tiếp lên phía trên, nơi Wellington Nem với kĩ thuật siêu hạng và khả năng đi bóng đã thành thương hiệu của người Brazil có dịp thể hiện không thể tốt hơn. Vượt qua 4 cầu thủ của đội khách, quả căng ngang của Nem sau đó giúp Ramirez dễ dàng đệm bóng mở tỉ số. Tâm lý của các cầu thủ Arsenal bị ảnh hưởng sau bàn thua, Koscielni xử lí lóng ngóng trong vòng cấm giúp Lambert nhân đôi cách biệt. Sự thay đổi sau đó của Wenger chưa kịp phát huy tác dụng thì họ nhận thêm một gáo nước lạnh từ Lambert với một cú sút sát vòng cấm. Và kịch bản của bàn thua thứ 2 lặp lại khi Vermalen đá như mơ ngủ trước tiền đạo vào thay người Rodiguez, bốn bàn thua trong một trận đấu mà người Arsenal nắm lợi thế về thế trận. Arsenal ngày càng xa rời chức vô địch, còn Soton gần cup Châu Âu hơn bao giờ hết…
X giành chiến thắng, và anh thấy hơi bất ngờ khi Asêne Wenger xử lí tình huống có phần cứng nhắc như vậy..
Chương 15: Trái tim và lý trí (tiếp)
Trả lời sau trận đấu với Arsenal, một phóng viên đến từ tờ The Daily Mirror hỏi X :
- Là một fan trung thành của Man Utd, điều đó ảnh hưởng thế nào đến trận đấu sắp tới của anh với Quỷ Đỏ. Anh sẽ đặt trái tim mình ở đâu, Manchester hay Southampton?
X mỉm cười với họ, đôi lúc thật khó mà biết được cánh báo chí thật sự muốn gì. Họ đưa ra những cái bẫy ranh ma, chỉ cần anh bị sập vào, ngày mai hình ảnh anh sẽ ngập trên các mặt báo, CĐV của đội bóng sẽ đòi xử tội anh. Nhưng công bằng mà nói, chính anh giờ đây cũng khó mà biết lựa chọn của mình cho câu hỏi ấy:
- Tôi đang yêu hai cô gái, một yêu bằng trái im, và một, bằng lí trí…
17h30 chiều thứ 7 ngày 30 tháng 3. Gần 76000 khán giả đã có mặt chật cứng trên khán đài sân Old Trafford. Các cầu thủ của X đã ra sân, chấn thương của Lambert giúp cho tiền đạo trẻ Jay Rodiguez có cơ hội dẫn dắt hàng công của Soton. Bên phía Man Utd, Nicola Gaitan, cầu thủ có xu hướng đá bó vào trong xuất hiện bên cánh trái…
X hy vọng chiến thuật đã từng giúp anh khắc chế Arsenal trong trận đấu trước sẽ tiếp tục thành công trong trận đấu này, khi mà Man Utd cũng đá 4-2-3-1 với width rộng và focus hai cánh. Anh còn cẩn thận chỉ thị Ball Winning của mình chăm sóc ngòi nổ Wayne Rooney thật cẩn thận. Với việc tạo nhiều hơn khoảng trống bên phía cánh phải, anh hy vọng Clyne-Cork-Nem sẽ là chìa khóa giúp anh có được bàn thắng trước đối thủ. Và những phút đầu tiên đã chứng minh hiệu quả, trong một tình huống phản công chớp nhoáng, Jack Cork có pha chọc khe tinh tế cho Rodiguez băng lên hạ gục Lindegaard…
Tuy nhiên CĐV và các cầu thủ Soton chưa kịp vui mừng, Sir Alex đã dạy cho người đồng nghiệp trẻ những bài học căn bản về chiến thuật. Ông chỉ đạo Gaitan bó sâu vào trung lộ, bị mất kiểm soát trong chốc lát, các cầu thủ phòng ngự của Soton tỏ ra mất phương hướng. Shinji Kawaga vượt qua cầu thủ trẻ Ostrzolek bên phía cánh trái và thực hiện một đường căng ngang. Gaitan, vốn không bị ai kèm, không gặp khó khăn gì đưa bóng vào lưới của Forster.
Cánh phải tiếp tục là bệ phóng của các học trò của X, từ một pha ném biên, Clyne đưa bóng cho Nem. Cầu thủ người Brazil chứng tỏ anh không thua kém các đồng nghiệp bên phía Man Utd về khoản dẫn bóng đột phá và căng ngang. Rodiguez tái lập lợi thế cho đội khách.
Cánh phải cũng là sàn diễn của các cầu thủ chủ nhà, từ quả phạt góc bên phía này, Vidic dùng đầu trả bóng cho Darren Fletcher trong tư thế thuận lợi trước khung thành. Tiền vệ người Scotland nhanh chóng gỡ hòa cho Man Utd. Thế trận bắt đầu nghiêng hẳn về đội chủ nhà, họ kiểm soát trung tuyến nhờ số lượng vượt trội ở hàng tiền vệ khi Gaitan đá như 1 TV trung tâm. X bối rối khi tìm biện pháp xử lý, và trước khi anh tìm ra, thì điều gì đến cũng phải đến. Trước sức ép từ phía các cầu thủ tấn công bên phía Man Utd, HV Soton phạm lỗi và van Persie lần đầu đưa Quỷ Đỏ vượt lên dẫn trước bằng bàn thắng trên chấm phạt đền. Chưa hết, HLV lão làng người Scotland đảo Kagawa sang đá cánh trái, và ngay trước khi hiệp một kết thúc, cầu thủ người Nhật vượt qua HV biên còn lại của Soton để giúp cho van Persie ghi được một bàn thắng còn dễ hơn trên chấm phạt đền…
Kịch bản trận đấu trong hiệp thứ 2 thậm chí còn điên rồ hơn. Man Utd có thêm một bàn thắng do công của Rooney từ quả tạt bên phía cánh phải, và rồi lại thêm một bàn thắng nữa do Kagawa đưa bóng vào từ cánh trái. X không thể nào kiểm soát được sự linh hoạt của hàng tấn công của đội chủ sân Old Trafford. Trong những nỗ lực cuối cùng còn lại, anh thay 3 cầu thủ tấn công tốt vào sân và thúc giục các học tràn lên. Thi đấu hứng khởi hơn, Rodiguez giúp Soton rút ngắn khoảng cách xuống còn 3 bàn. Nhưng tiền đạo vào thay người Javier Hernandez khiến cho lưới của Forster rung lên lần thứ 7, và Rooney nâng con số này lên thành 8 sau một pha đánh đầu lái bóng đẹp mắt. Tập trung đông cầu thủ ở trung lộ, nhưng các pha bóng kết thúc đều xuất phát từ bên cánh, các học trò của Sir Alex khiến cho đội khách có trận đấu vất vả nhất kể từ đầu giải. Điểm sáng duy nhất bên phía Soton là Rodiguez, trong những phút cuối trận đấu anh vẫn giữ được tốc độ của một chiếc Ferrari và ghi bàn thắng thứ tư của riêng mình…
Trọng tài Bell nổi còi kết thúc trận đấu, X bắt tay Ferguson, thần tượng của mình. Nụ cười của ông lão 70 tuổi đẹp như nụ cười của ông bụt trong những câu chuyện cổ tích thời thơ ấu của anh. Một trận thua xứng đáng, kết quả của nó đã được X dự báo trước và chấp nhận. Nhưng anh có cảm giác bất an khó hiểu. Sau trận đấu, X để Crosby trả lời phỏng vấn, anh lái xe về nhà…
0-4 8-3 HLV X giữ mãi phong cách này à :phun:
Chương 16: Mùa giải kết thúc, và sóng gió bắt đầu
Trận thua Man Utd khiến cho khoảng cách giữa Soton và chính đội bóng này trên BXH bị nới rộng lên thành 5 điểm. Trong 7 trận đấu cuối mùa giải, đội bóng của X hòa 1, để thua 2 trước 2 đối thủ khó chơi là Chelsea và Everton, và thắng 3 trận còn lại. Soton kết thúc mùa giải với vị trí thứ 5, và mùa sau các CVĐ của đội sẽ được theo dõi CLB của mình thi đấu trên kênh 5 vào mỗi thứ 5…
Một buổi chiều, trong khi đang cùng Crosby nhâm nhi Scott và xem lại báo cáo mùa giải từ các Coach, X nhận được điện thoại, một số máy lạ, nhưng giọng nữ pha tiếng Ý thì quen thuộc:
- X này, anh còn nhớ tôi chứ?
- Không một chút nào, đã lâu lắm rồi tôi không đi chơi cùng một cô gái Ý nào đấy.
- Ồ, anh đúng là con người hết mình vì công việc, X ạ. Tôi là Camilla Benini, chúng ta gặp nhau một lần ở Brittania, anh nhớ không? Thác nước Angel của anh…
- Tôi nhớ ra rồi, chào người đẹp, cô khỏe không? Tôi hy vọng cô chưa có bồ và gọi cho tôi để thay đổi điều đó… - X tinh nghịch trả lời, anh nhìn lại cái tên này trên tấm danh thiếp trên mặt bàn.
- Tôi đã đọc về những chiến công của anh, chàng trai vui tính ạ. Anh quả là William Người Chinh Phục của thành Southampton . Tôi sẽ không ca ngợi anh nhiều đâu, anh thường tránh trả lời báo chí mà. Hôm nay tôi gọi đến là để giới thiệu với anh một người, điều này chắc chắn sẽ có ích cho công việc của anh đấy… Thomas Rossi, anh đã nghe đến cái tên này bao giờ chưa?
- Chắc chắn là chưa, cái tên này chẳng gợi cho tôi nhớ đến điều gì cả…
Nhưng không hẳn thế, trong giây phút nghe cái tên tiếng Ý kia, X đã biết chắc chắn mình đã từng nhìn thấy nó ở đâu đó, rất gần quanh đây. Camilla xin X một cuộc hẹn, và anh đồng ý gặp Thomas.
X cũng xin một cuộc hẹn với Camilla bằng một giọng ranh ma, và cô nàng khéo léo từ chối. Crosby ở lại uống cùng X và nói chuyện thêm một lát, rồi ông tạm biệt anh và về nhà. Chỉ còn X một mình trong văn phòng, anh bắt đầu liên kết các sự kiện. Cái tên tiếng Ý kia, văn phòng này, văn phòng của X và từng thuộc về Adkins. Adkins và Rossi – anh kinh ngạc nhận ra, mình đã biết chắc chắn nó đang nằm ở đâu. Trong thùng rác. Anh tiến lại gần và nhấc lên 1 vài bức thư tín đã nhàu nát…
Một bộ hồ sơ về Thomas Rossi, một tay môi giới cầu thủ cỡ bự. Danh sách khách hàng của Rossi gồm cả những cái tên nổi tiếng làng bóng đá Ý. Nhưng điều đó không làm X sững sờ hơn so với khi anh tìm đến trang cuối cùng, danh sách liên hệ của Rossi có tên Conte, người góp mặt trong scandal Scomessopli và đặc biệt là cả người tiền nhiệm Adkins của anh. X rất tò mò muốn tìm hiểu về con người này, anh rút điện thoại và gọi cho viên trinh sát trưởng của CLB…
season 1 ended
Đợi tiếp season 2 nào :ngoan:
SEASON 2
Chương 17: Thomas Rossi
Sáng chủ nhật ngày 21-12-2013, tại một quán cà phê bên sông Venice, một người đàn ông có mái tóc dài đen và gương mặt lạnh tanh nổi bật với đôi mắt vô hồn, gọi một ly cappuchino cùng một tờ báo số mới nhất. “Cà phê ở đây là ngon nhất thế giới” – Rossi , tên của ông ta, thầm nghĩ khi uống ngụm đầu tiên – “Nhưng báo chí thì dở tệ, đúng một năm trước mấy tay khoác lác này còn cho rằng tận thế sẽ xảy ra. Ồ, không đâu các bạn trẻ! Nếu biết một ngày nào đó trái đất ngừng quay thì mấy gã Ả Rập đã chẳng đơì naò thanh toán những khoản lót tay kếch xù cho ta đâu… Bọn khốn đó chỉ việc đào dầu lên để đổi lấy hàng tỷ bảng, lẽ nào ta lại không đáng được hưởng vài triệu nhờ vào mối quan hệ với các cầu thủ.” …
Thực tế công việc làm ăn hiện tại của Rossi không thật sự tốt. Kể từ sau Scomessopli, chính quyền Ý đã mạnh tay hơn. Và các mối quan hệ của Rossi không còn phát huy hiệu quả như trước. Nói cách khác giới Mafia ở Ý, kẻ thì trốn ra nước ngoài, người thì hoảng sợ, một số trường hợp nữa tê liệt thực sự. Đẩy thế giới ngầm ở Ý nói chung và giới môi giới nói riêng vào một cuộc khủng hoảng mini. Đã hơn nửa năm rồi, Rossi không nhận được vụ làm ăn nào. Gần đây nhất, hắn còn nhớ, cuộc gặp với tay HLV người Việt của Southampton. Trong cuộc gặp đó có cả ông chủ tịch đồng hương Licola Cortese. Và hắn ra về với gần một triệu bảng tiền lót tay, trong thương vụ tổng trị giá chỉ 5,5 triệu. Người ta gọi hắn là cáo già, cũng chả sao, cáo già thì khác hẳn chó nhà, cần phải có thức ăn ngon cho chúng, nếu không sẽ có nhiều kẻ đổ máu…
Là dân gốc Sicily, Rossi kể từ khi sinh ra đã rất ít khi sợ hãi. Nhưng gần một năm nay mọi chuyện đã khác, Rossi đã biết hoảng sợ thật sự. Hắn luôn cảm thấy, rất mơ hồ, một cảm giác không an toàn. Và cũng từ gần một năm nay, hắn luôn đi cùng 2 tay vệ sĩ mỗi khi ra đường. Hôm nay không phải là ngoại lệ, việc có 2 chiếc bia đỡ đạn sống này khiến hắn yên tâm tập trung vào thưởng thức cốc cà phê thơm lừng. Thứ cà phê chỉ ở Ý mới có. Rossi đưa đôi mắt vô cảm nhìn về phía mấy cô gái ăn mặc hở hang bên đường, bọn này chỉ đáng tuổi cháu y là cùng, nhưng là đối tượng cặp kè thường xuyên nhất của lão. Đường phố đang đông đúc, chỉ cân đỗ xe lại vài giây bên lề, cảnh sát sẽ đến ghi vé phạt ngay lập tức. Thế nhưng chiếc xe BMW mới đi tới khiến lão bất ngờ, nó vừa dừng lại trước mặt Rossi và không có vẻ gì là sẽ vội vàng rời đi…
Hai người đàn ông mặc vest đen và đeo kính râm bước xuống. Họ có vẻ muốn đến gọi cà phê, chỉ có điều chắc chắn sẽ không gọi báo. Vì cả 2 vừa rút ra hai tờ từ trong ngực áo. Và vì đang chăm chú quan sát, Rossi cảm thấy 2 tờ báo này hình như không phải để đọc, nó phản xạ ánh nắng giữa trưa của Venice. Rossi hốt hoảng nhìn quanh, hắn tìm 2 tên vệ sĩ. Nhưng vô vọng. Không thấy bóng dáng chúng đâu cả. Rossi biết thời gian của mình không còn nhiều nữa. Hắn lẩm bẩm gọi tên Chúa…
Từ bên trong 2 tờ báo cuộn tròn, 10 viên đạn chỉ mất 1 giây để tìm đến Rossi. Và với 200 viên, ngực của lão thành 1 đống thịt bầy nhầy giữa phố Venice…
Thành phố Venice xinh đẹp và nổi tiếng…
TO BE CONTINUES
Story có vẻ đi vào yếu tố tiểu thuyết , trong khi đó phần chuyên môn chính lại quá mờ nhạt :mocmui1:
Oh, mình phân tích FM chuẩn như báo vậy :notbad:
http://soccernet.espn.go.com/blog/_/...id/632?cc=4716
Trích dẫn:
There was more space at St Mary's, partly of Southampton's choosing. To negate the pace of the former Saint, Theo Walcott, they defended very deep. It was something that worked but it increased the responsibility on the midfield trio, giving them more ground to cover by opening the game up for Cazorla, Arteta and Wilshere.
In theory, it illustrated a benefit of Walcott's pace for his team-mates: if defenders are sufficiently worried about him that they retreat to the edge of the penalty box, it offers an opportunity for Arsenal's creators. In practice, however, Southampton shut off the supply line to Walcott. One illustration of how marginal a presence he was came in the fact he only attempted 12 passes all afternoon. Along with the shortage of Arsenal shots, it was testament to the work rate of Southampton's central midfield three as well as the organisation of the back four.
The success of Southampton's initial approach against Walcott brought a change of emphasis from Wenger. While an allegation long levelled at Arsenal has been that they lack a Plan B, they have very different striking options. When Olivier Giroud came on for Lukas Podolski, Arsenal, like Southampton, had a tall central striker, with pace on the flanks.
Up :fa:
Chương 18: Gã trộm trứng gà người Ý
Ngày 19/09/2013, một buổi chiều nắng đẹp trên sân San Paolo, Naples. X cùng các học trò đang bắt đầu chuyến hành trình chinh phục Cúp Europa, lần đầu tiên trong lịch sử CLB. Kể từ ngày 2 cúp C2 và C3 hợp nhất để tạo thành cúp Europa League, Soton vẫn còn đang chơi ở League One..
Chủ nhà Napoli nhập cuộc với khí thế hừng hực. Trên khán đài, ở khu vực danh dự là sự có mặt của huyền thoại bất tử Maradona. CĐV hò reo, chửi thể và đốt pháo sáng rực cả SVĐ. Còn trên sân, Cavani cùng các đồng đội lấy vạch giữa sân làm ranh giới để dồn ép đội khách lạ hoắc đến với thảm bại. Mái tóc vàng dài như bờm sư tử của Cavani khiến Maradona thấy nhớ đến người đàn em Batistuta tung hoành Seria A ngày nào. Và, như hiểu được cảm giác của thiên tài vĩ đại trên khán đài, Cavani chỉ mất 17 phút để có bàn thắng sau đường chuyền xé toang hàng phòng ngự Soton của Guardado. Mái tóc vàng lại tung bay, nụ cười huyền thoại trên khuôn mặt có râu quai nón và tiếng reo hò lại vang dội trên sân Sao Paolo..
Hơn ba tháng trước, X biết đến Thomas Rossi, một con cáo già xảo quyệt trong lốt quý ông theo cảm nhận của anh. Nhưng anh không thể phủ nhận, tài năng của hắn trong lĩnh vực môi giới cầu thủ quả thực là xuất chúng. Có nằm mơ, X cũng không nghĩ rằng anh lại chiêu mộ được Giuseppe Bellusci, tài năng sáng giá của Catania với giá chỉ 5 triệu bảng. Anh cảm thấy gã Rossi ấy đúng là kẻ đáng ghét đối với bóng đá, nhưng với anh lại là người mà anh cần mang ơn. Cả cô ả người Italia anh quen ở quán rượu nữa, thật là kì lạ, cứ như thể cô ta biết tất cả mọi thứ về anh, và sẵn sàng xuất hiện khi cần. Chỉ có điều cô ta chắc chắn không phải là thiên thần hộ mệnh của anh, anh cảm thấy mình sắp phải trả giá cho điều gì đó. Chưa cần quan tâm lắm, vì anh là kẻ ưa mạo hiểm..
Và X thậm chí còn bất ngờ hơn về sự thông thái của Rossi, anh nhớ một ngày cuối mùa giải trước, anh nhận được lời khuyên từ Adkins về hợp đồng sắp hết hạn của Paloschi, một tài năng đầy hứa hẹn của Milan và bóng đá Ý. Chúng ta sẽ tranh miếng bánh này cùng với một đống những sư tử và hổ dữ, X nói với Crosby. Buổi chiều đó, X nhận được cuộc gọi thứ 2, lần này là từ Rossi: “Cậu có điên không X? Cậu định chờ Paloschi hết hạn HĐ rồi mới nhảy vào ư? Cậu nghĩ Soton quê mùa của cậu hấp dẫn hơn Lazio hay Parma chắc? Hãy mua ngay bây giờ, cậu còn 3 ngày để liên hệ với Milan đấy. Cậu có thể nghĩ rằng mình tiết kiệm được 3-4 triệu trong 3 ngày, nhưng thực ra cậu sẽ mất một món lời hàng chục triệu về sau đấy con trai ạ…”
X đã tin lời Rossi. Và bây giờ đây, trên chính đất Ý. Ostrzolek dốc bóng xuống cánh trái và thực hiện đường căng ngang, Nem nhận bóng bên cánh phải, đệm bóng nhẹ nhàng. 2 HV của Napoli ngỡ ngàng khi thấy Paloschi, vốn đang bị kèm ở giữa, nhẹ nhàng xoay người thoát xuống đưa bóng vào lưới. Nhóm CĐV ít ỏi của Soton reo mừng khôn xiết..
Napoli bối rối, đó mới là tình huống tấn công đầu tiên của đội khách, và cũng là pha chạm bóng đầu tiên của TĐ đồng hương. Soton dần lấy lại thế trận. Cuối hiệp một, họ nhận được một quả phạt góc. Bellusci nhanh chóng di chuyển về phía khoảng trống ở cột xa, các HV Napoli vội theo kèm anh, nhưng Nem đã treo bóng vào cột gần, Paloschi có mặt ngăn cản hợp lệ thủ môn đội chủ nhà, và Hoiveld thoải mái đánh đầu vào lưới..
Ngày hôm sau, người dân Southampton mừng như có hội. Chủ tịch Cortese rót rượu cho X và Crosby, ông nói với họ:
- Chiến công này của chúng ta quả là tuyệt diệu, tôi chưa từng mơ đến một chiến thắng tại đấu trường Châu Âu, mà lại là trước Napoli hùng mạnh..
- Thưa chủ tịch – X chậm rãi trả lời – Mục tiêu của chúng ta mùa này là vô địch Europa League..
Ngài chủ tịch thoáng ngỡ ngàng, còn ở ghế còn lại, Crosby lặng lẽ mỉm cười..
Hay quá, cứ như thật ấy :fmvn:
típ đi bạn gì ơi, đọc truyện của bạn có cảm giác như đang đọc hồi kí xxx như bên liên xô chống mỹ =]]