Trích dẫn:
Manchester United: 8 năm, 1 ngày và… con số 0
Đêm thứ 7, London 6-3-2-1.
1. Javier Hernandez! Thêm 1 bàn thắng đến từ tiền đạo người Mexico. Đúng kiểu Van Gol trước đây: đơn giản, bén nhạy trong lựa chọn vị trí, xoay trở tinh tế trong phạm vi hẹp. Đó cũng là những phẩm chất mà Berbatov chưa bao giờ thể hiện được một cách rõ ràng. Cánh cửa rộng mở thêm nữa cho H14! Bóng đen dần sâu tối mờ mịt đón đợi B9. Về Bulgaria hay là sang Holywood?
2. 2 quả 11m cho West Ham chỉ trong vòng hơn nửa giờ đồng hồ. Nếu đóng khép đôi mắt và chỉ dùng thính giác để nắm bắt trận đấu thì chắc là Sir Alex Ferguson đã có thêm chút luận điệu về cái gọi là “âm mưu chống lại MU”. Nhưng ông đã thấy. Tất cả đều đã thấy. Cách tay của Evra và đôi chân của Vidic. Ngoài vòng cấm? Vậy những phút sau đó nên có 1 thẻ đỏ cho Vidic được không? Ồ Ngài Alex, khi trận đấu kết thúc, sao ông không giữ sự tĩnh lặng nữa mà phát biểu nhiều quá vậy?
3. 1 quả sút phạt. 1 pha sút bóng sống. 1 bàn từ chấm 11m. Rooney đã có một ngày hoàn hảo. Solo show của R10 chính là hình ảnh tiêu biểu của MU mùa này. Không rực lửa nhưng luôn phát sáng đúng thời điểm. Ngôi báu sẽ khó thoát khỏi tay MU. Nhưng vấn đề là họ cũng đã thua, thua rất nhiều. Cảm xúc đã không còn. 2/3 chẳng đường đã qua, người ta chỉ nhớ về những lần lăn xả của số 15 và những pha bay lượn của số 1. Cổ tích chỉ được kể bởi Nani. Đã không còn chỗ cho những tâm hồn mộng mơ hồn nhiên nhảy múa. Giờ đây trên sân khấu của Nhà Hát Những Ước Mơ chỉ còn là những đôi bàn chân nặng nề đầy thương tích. Lầm lũi. Im im qua phong ba.
6. 6 bàn thắng trong 90 phút có sự hiện diện của MU. Đây không còn là một sự kiện diễn ra thường xuyên nữa. Tất cả chỉ gợi khơi những hoài niệm và ký ức mùa hè thần tiên 1999 lùa về thiêu đốt tâm can da thịt. Alex vẫn còn đó. MU vẫn yên vị ở đây. Trên đỉnh cao ngai vàng. Nhưng xa thật rồi, những ngày phiêu bồng thuở nào. Manchester đã không còn là Manchester. Do vị thuyền trưởng hay là do con nước đã đổi sắc thay dòng. Chỉ còn là những tiếng thở dài, kêu than. Xa quá rồi, những ngày xưa yêu dấu! Xa quá rồi, ôi nắng chiều tháng 5! Đâu mất hết rồi, những niềm vui! Đâu mất hết rồi, những mùa nắng đẹp! Ngày ấy đâu, đâu rồi?
Đêm thứ 4, London 8-3-1-0
8. 8 năm – khoảng thời gian chỉ biết cúi đầu ngoảnh mặt rời khỏi Stamford Bridge đã chấm dứt. Từ Carrick tới Giggs và sau cùng là Rooney. Goal.com đã cho 3 con người này điểm 8. Nhưng nếu không có 2 số 8 khác dành cho Vidic và Ferdinand và 7,5 của Var der Sar thì 8 năm sẽ lại dài lâu thêm nữa. Từ lâu rồi, Manchester đã không còn đứng trên đôi chân của những nghệ sĩ. Phần lớn không gian Nhà Hát đã được chuyển đổi thành doanh trại. Nơi để những chiến binh như Vidic, như Park rèn luyện. Đâu rồi mái tóc vàng bên cánh phải, đâu rồi hai tia chớp đen huyền hoặc? 90 phút đổi lấy 2 cú sút và 1 bàn thắng. 8 năm đợi chờ chỉ để lãnh về thế này đây sao?
3. Từ khi Querioz đến, Ferguson đã thay lòng đổi dạ. Những chàng trai nói tiếng Latin xuất hiện nhiều hơn. Họ đến im hơi lặng tiếng và ra đi trong loa kèn inh ỏi. Và tiền thì cứ chảy vào. Nhiều như thác lũ. Những dòng chảy vẫn tiếp diễn. Gặp Chelsea, đội hình xuất phát có Valencia (Ecuador), có Rafael (Brazil), có Chichirato (Mexico). Cái gì đây? Copa Libertadores? MU đang trong tiến trình Latin hóa? Sexy-football? Câu trả lời là không. Không có gì. Chẳng có gì ngoài những lời miệt thị của Ferguson. Chẳng còn gì ngoài những câu văng tục của “Shrek”. Có lẽ cái mà hai bậc kỳ tài ở Old Trafford cần nhất bây giờ là một khóa học nghệ thuật ứng xử trước công chúng.
1. Thêm 1 bàn nữa cho Rooney. R10 tiếp tục đóng vai người hùng. Kịch bản năm ngoái tiếp tục lập lại. Chỉ là muộn màng hơn một chút. Nhưng anh không còn là Đấng cứu thế duy nhất. Nếu không có hệ thống phòng ngự được nhập khẩu từ tứ xứ, nếu không có nụ cười ban ơn ở trên cao thì chắc gì Sir Alex lại rộn rã mừng vui. Nếu Drogba, Essien, Torres, Lampard đồng loạt dứt điểm chuẩn xác thì sao? Có thể live show “sự im lặng của bầy cừu” sẽ lại được trình diễn?
0. 12 năm từ đêm Nou Camp huyền diệu. MU đã được gì và mất gì? Thêm 1 chiếc cúp CL, 6 lần lên ngôi PL. MU được nhiều nhưng đã mất dần. Mất dần tất cả qua bao mùa hoa lá. Sự đời thật lạ lùng. MU ngày ấy vẫn còn là một đội bóng Anh thuần chất lại có thể làm đắm say bao trái tim mến chuộng những gì lãng mạn, những gì tinh khôi. Còn giờ đây, thành Manchester đang đầy rẫy binh tướng đến từ Mỹ Latin lại trình diễn thứ bóng đá của lý trí, của não bộ, của khoa Thần kinh học nhận thức. Ôi được gì đây, MU? 8 năm đằng đẵng, 1 đêm buồn chán và con số 0.
Còn gì nữa đâu mà tìm thấy nhau? Quá khứ đã đi qua. Cuộc sống cứ tiếp diễn. Nhưng thực tại quá ê chề khiến cho người ta cứ mãi nhớ nhung, hoài vọng. Làm sao mà quên được? Ôi, nắng chiều tháng 5! Đâu mất hết rồi, những niềm vui! Đâu mất hết rồi, những mùa nắng đẹp! Ngày ấy đâu, đâu rồi?
(BongDa.com.vn)
anti =D>...........