chúc mừng chiến thắng cho đội tuyể VN , băo lớn SAI GON rồi
Printable View
chúc mừng chiến thắng cho đội tuyể VN , băo lớn SAI GON rồi
VN đá 1 trận wa tuyệt vời ! Trận thắng làm hả lòng hả dạ người hâm mộ. Hy vọng tinh thần này và 1 chút may mắn sẽ giúp VN đăng quang :am::am::am:
VIỆT NAM VÔ ĐỊCH !!! :am::am::am:
28/12/08 VN NÂNG CUP VÀ ĂN LẨU THÁI MIỄN PHÍ....:haha:
Vui sướng.Nhưng quả thật đến với chức vô địch còn cả 90 phút trên sân Mỹ Đình nữa.Nơi mà đội tuyển Thái Lan cũng đá khá hay trên sân này. Kho^ng biết thế nào chứ em cực kỳ mê tín.Tại cái trận mở màn khai trương sân này Việt Nam ta thua 2-3 cái thằng nào đó của Trung Quốc.>"<.Và thực sự xem lại Clip trên Zing mình cùng thấy rằng hôm nay Thái Lan cũng không gặp may mắn cho lắm.Việt Nam ta ngoài chiến thuật,tinh thần tốt nhưng may mắn không bị thủng lưới trước cũng là nguyên nhân dẫn đến Thái Lan thua mình.Nếu nó mà giải toả được cái tâm lý thua trận hôm nay thì mình gặp nó trên sân Mỹ Đình cũng là điều rất khó khăn.... Rot cuộc theo mình vẫn phải nhìn vào thực tế Thái vẫn mạnh hơn mình rất nhiều.Hy vọng với niềm tự hào dân tộc tuyển Việt Nam sẽ chiến đầu hết mình để có được chiến thắng trong ngày 28 sắp đây.....
Đây thực sự là một trận đấu hoàn hảo với chúng ta. Không chỉ bởi đã chiến thắng mà còn bởi cách chơi dám ăn miếng trả miếng, không cóng trước TL như xưa nay vẫn thế. Đặc biệt Hồng Sơn bắt trận này phê thật :D
Vote 1 phiếu vô địch cho VN dù còn ít nhất 90 phút ở Mỹ Đình nữa :nhaovo:
Hồng Sơn bắt quả sút phạt của thằng số 16 hay thật đấy
Xem lại trận hôm qua thì quả là tiếc bàn thua của Vn và tình huống Tài Em đối mặt thủ môn. Mặc dù vui nhưng tớ vẫn thấy chưa yên tâm chút nào, tụi Thái vẫn rất đáng gờm, nhất là khi bị dồn vào chân tường như thế này, hy vọng các cần thủ Vn ko chủ quan mà đánh mất lợi thế
cẩn trọng là chắc rồi chỉ mong VN tiếp tục thủ tốt như trận tối qua chứ cứ lo nghĩ đến cái cup sớm quá thằng Thái nó cho mấy quả thì đó khóc :lose:.Cứ thấy thằng Thái nó sút phạt là ớn rõ kinh :(
Vấn đề là hi vọng VN giữ được ổn định. Tự nhiên tớ thấy tự tin năm nay VN vô địch hẳn.
Mọi năm mong chờ thế mà chỉ về nhì, năm nay bết bát, trước giải tưởng trắng tay, hóa ra lại làm nên động đất :D
Nên vành hoa đỏ nên thiên sử vàng...
Nếu ngày hôm nay là sự tiếp nối ngọt ngào của hôm qua và để tương lai thêm vững bước, thì cảm xúc bùng cháy trong những ngày cuối năm 2008 này sẽ khiến cho tất cả những người Việt Nam không thể nào quên được.
1. Đêm Noel 24/12, đất nước đỏ rực một màu cờ và những ánh vàng chói lọi. Người ta ôm nhau, hát cùng nhau và nhảy múa với nhau thay vì những phút giây hạnh phúc yên bình. Làm sao có thể kìm hãm niềm vui tột cùng ấy khi chứng kiến cờ Tổ Quốc phấp phới bay ở Rajamangala?
Đó đây, có những CĐV đã khóc, dù chúng ta chưa thể VĐ và nói như ông Tô, trận CK mới hết một hiệp. Nhưng có hề gì đâu, sau Singapore – Mỹ Đình là Singapore – Kallang, là Thái Lan – Bangkok. Những ngọn núi cao vời vợi ấy đã thử thách ý chí và niềm tin của cả ĐT, của tất cả những người hâm mộ kiên trung nhất.
Để rồi, tất cả bùng lên trong một đêm hội vui chưa từng thấy, để chứng minh cho bè bạn khắp năm châu rằng người Việt Nam yêu bóng đá và trên hết, yêu Tổ Quốc đến như thế nào. Chiến thắng này đã không đơn thuần chỉ là một trận thắng, một chiếc cúp vô địch.
2. Không có phép màu nào ở đây cả, chỉ có một chút may mắn và rất nhiều nỗ lực đến tận cùng của các chàng trai áo trắng (có vẻ như ĐTVN mặc áo trắng “son” hơn, đỏ ở trong tim là đủ rồi!). HLV Calisto đã khiêm tốn nói rằng, các học trò của ông chơi với tinh thần tuyệt vời và đã tặng ông món quà Noel lớn nhất trong cuộc đời mình. Nhưng ai cũng hiểu, thầy “Tô”mới là ông già Noel của dân tộc Việt.
Việt Nam không quỳ gối trước đối thủ để mong đợi những phép màu, mà đã dũng cảm nhận trước những vết thương để thủ sẵn đòn trong tay áo. Người Thái ngạo nghễ đến mức “chỉ cần thắng, bao nhiêu không quan trọng”. Họ coi ta là “mồi ngon” hơn cả Indo và Singapore, đối thủ già rơ mà ta từng hạ gục ngay tại hang sư tử.
Nhưng trong tâm thế của những người chiến sĩ, không một mảy may động tâm bởi những lời khiêu khích, và càng đáng quý hơn, đã vứt bỏ hoàn toàn sự yếu đuối về mặt tinh thần mỗi khi đụng đầu ông kẹ Thái Lan, các tuyển thủ của chúng ta đã chỉ cho người Thái lả lướt đúng 20 phút đầu.
Khi đã vững đôi chân và đã nhìn thấy lá cờ ở phía xa xăm của các CĐV, họ bắt đầu ‘đánh’. Sự nhiệt tình lăn xả bên phía sân nhà, sự quyết tử ở giữa sân và những mũi tiến công kiêu dũng đã bóp chết Thái Lan trong thời khắc ‘tổng phản công’.
3. Bàn thắng không đến một cách tự phát, rõ ràng nó đã được tập đi tập lại, ăn ý đến mức không ngờ. Thầy “Tô” đã cao tay hơn vị HLV lừng lẫy tiếng tăm của nước Anh kia rất nhiều, đã kéo Tấn Tài vào giữa để phá nát trận đồ của Peter Reid, và chọn biên trái để khoét sâu mỗi khi có thời cơ.
Từ phút thứ 30, Thái Lan quay cuồng trong những đợt phản công của ta mà họ vẫn cứ nghĩ rằng đó chỉ là các miếng đánh vô vọng. Ba đường lên bóng sắc sảo chưa đủ cảnh tỉnh Thonglao và đồng đội. Một bàn. Rồi hai bàn. Lẽ ra còn vài bàn nữa. Rajamangala bùng nổ giống như ở Kallang, bởi một số ít ỏi những người áo Đỏ trên các khán đài.
Nếu P.Reid đổ tại trọng tài và may mắn đã tiếp sức cho ĐTVN, hãy hỏi những lần cầu thủ Thái “xấu chơi” với chúng ta trước, và hãy xem lại bàn rút ngắn tỉ số để thấy đó là món quà của số phận ban cho đội bóng xứ chùa Vàng.
Hơn ai hết, công sức của những chàng trai vàng cần phải được công nhận, và chiến thắng của họ trong ngày hôm nay chính là giấc mơ của triệu con người. Hãy tạm gác ngày mai lại đã, còn hôm nay, vinh quang ngay trên đất Thái Lan, còn điều gì đẹp hơn thế nữa? Tổ Quốc có bao giờ đẹp thế này chăng…