Chương II: Tôi là Smoggie
Đọc hết chương I, có lẽ các bạn đang hỏi tôi là ai mà khiến cho Gareth Southgate đặt niềm tin tuyệt đối cho chiếc ghế huấn luyện của sân Riverside. Vậy tôi sẽ dành cả chương này để nói về quá khứ của tôi.
Tôi là một Việt kiều sinh ra và lớn lên tại Middlesbrough. Năm 9 tuổi, tôi được tuyển vào đội trẻ của Boro. Kể từ đó, với cái chân phải khéo léo cùng khả năng sút phạt thiên bẩm, tôi nhanh chóng chiếm được hành lang cánh trái, gây ra bao nỗi khiếp đảm cho các hậu vệ . Báo chí địa phương rầm rộ đăng tin về tôi. Từ Man United, Arsenal, Liverpool cho tới Bayern, Lazio hay Madrid đều cử tuyển trạch viên đến theo dõi các trận đấu của đội trẻ Middlesbrough ayha: . Các đội tuyển U của Anh không dưới 20 lần gọi tôi lên, nhưng tôi từ chối tất cả, mong một ngày cống hiến cho ĐT Việt Nam . Lúc ấy, tôi là một tài năng trẻ với tương lai xán lạn, là niềm tự hào của những Smoggies. Năm 15 tuổi, tôi được đôn lên đá cho đội dự bị. Bước ngoặt đời tôi đến từ đây.
Một ngày tháng 7 năm 2001. Như mọi năm, trận đấu giữa Đội Dự bị và Đội 1 của Middlesbrough được diễn ra. Tôi được cho vào sân từ phút 69, sau khi đội dự bị bất ngờ dẫn 2-1. Ngay sau đó, Đội Dự bị có một pha phản công nhanh sau cú đá phạt góc hỏng của Đội 1. Downing có bóng và nhanh chóng đảo cánh sang biên phải nơi tôi đang chờ sẵn. Gareth Southgate - bản hợp đồng mới của CLB - nhanh chóng bắt kịp và tung một cú xoạc bóng. Thoáng thấy bóng của Stewart, tôi gắp bóng nhảy lên và tung một cú vẩy má ngoài cho "thằng anh em" băng lên. RẮC! Đầu gối tôi như vỡ vụn, tôi chỉ kịp thét một tiếng đau đớn, trước khi nằm vật xuống thảm cỏ. 2 tiếng sau, tại bệnh viện, các bác sĩ thông báo là DÂY CHẰNG ĐẦU GỐI TRƯỚC VÀ HAI BÊN BỊ ĐỨT . Sau đó, tôi giải nghệ. :khoc1: :khoc1:
Dù không trực tiếp gây ra chấn thương cho tôi, nhưng Gareth vẫn cảm thấy áy náy, tuần 3 lần đến thăm và động viên tôi. Sau khi tôi từ giã sự nghiệp thi đấu, chính anh đã gây sức ép lên Steve Gibson cho tôi đi học bằng HLV. Tu luyện được 5 năm, tôi được chính Gareth Southgate - lúc này đã là HLV của Boro - mời về làm trợ lý cho anh. Cùng với nhau chúng tôi có 3 mùa giải tuyệt vời tại Premier League. Ở mùa giải 08-09 chúng tôi còn đứng thứ 8 vào tháng 11, nhưng liên tiếp 14 trận không thắng dẫn Middlesbrough tới vị trí thứ 19 trên BXH. Cảm thấy mình đã đủ lông cánh, tôi chia tay Gareth, tìm tới các CLB hạng dưới. Nhờ cái mác trợ lý Middlesbrough, tôi được mời về dẫn dắt Dartford, đội bóng đang đá ở Isthmian League Premier Division (tương đương giải hạng ... 7 :fa: ). Sau 4 năm, Dartford lên liền 3 hạng, vô địch Kenth Senior Cup . Cuối mùa 11-12, tôi chia tay đội bóng, xin làm trợ lý tại ĐTQG Iceland để học hỏi thêm từ Lars Largeback, trước khi nhận cú điện thoại từ Gareth Southgate....
Trở về với hiện tại...
Tối 6/6/13, 1 ngày trước trận gặp Slovenia, tôi thông báo tới toàn đội quyết định trở về Riverside của mình. Toàn bộ các cầu thủ rơm rớm nước mắt. Sau ngày mai họ sẽ không còn được làm việc với anh trợ lý đập chai vui tính và tốt bụng nữa. Tất cả quyết tâm giành một chiến thắng trên sân nhà làm quà cho vị trợ lý người châu Á.
Nhưng mọi việc thì không xảy ra theo ý muốn. Các cầu thủ cố gắng hết sức mình, nhưng Iceland thua 2-4. Vào trong phòng thay đồ, Sigthorsson khóc như mưa...:khoc1:
-Thôi nào Kobi, chỉ là một trận thua thôi mà, còn nhiều trận đấu nữa mà, cánh cửa World Cup đâu đã khép lại.
-Nhưng bọn em đã hứa là sẽ giành chiến thắng này cho anh mà lại không làm được... - Kolbienn sụt sùi
-Trời ạ, đàn ông gì mà yếu đuối quá vậy. Nếu chú cảm thấy đã thất hứa với anh, thì cố mà lấy vé đi Brazil mà chuộc lỗi.
-Dạ...
-Cả chúng mày nữa, bỏ cái mặt đưa đám ấy đi. Anh là anh chúa ghét đấy nhá.
-Dạ...
-Biết rồi thì đóng cửa lại đi...
Chơi với nhau đã gần 1 năm, lúc này tất cả đã "ăn ý" lắm rồi...
-Anh em ơi, quẩy lên, quẩy lên nào!!!!! :yoyo:
-Lên là lên là lên là lên!!!! :trollol:
-Lên nóc nhà là lên nóc nhà!!!!
Đấy, mới phút trước còn khóc lóc ỉ ôi, phút sau đã đổ đốn thế này rồi
Chiều hôm sau, tôi ra phi trường...