Một trong những điều tôi thích nhất ở FM là nó có một hệ thống áp sát rất tốt và video này thể hiện điều đó rất rõ ràng.


Mặc dù không có một tiền đạo nào cả, với việc các cầu thủ của tôi chơi áp sát thật nhiều và chơi rất cần mẫn cho phép chúng tôi tạo áp lực lớn lên hàng thủ của đối phương. Trong trường hợp này bóng được chuyền về cho một trong những trung vệ của đối phương và rồi AMC của chúng tôi cướp được bóng trước khi Tretyak nhận bóng, anh đi bóng chẳng kém gì Messi trước khi ghi bàn thắng đẹp mắt.

Thêm nữa, Tretyak đã luôn bó vào trung lộ từ vị trí cánh phải của mình với chân trái của anh ấy. Có vẻ như hàng thủ của Anderlecht đã cố đẩy anh ẩy ra ngoài biên mà tôi tin là họ dùng chức năng opposition instruction. Một kế hoạch không tồi nhưng thật may khi Tretyak thuận cả hai chân nên anh ấy vẫn có thể dứt điểm nếu có cơ hội. Đó là một trong những lợi thế của các Inside Forward mà thuận cả hai chân.

Tóm lại dù có bị đẩy ra biên hay không anh ấy vẫn sẽ thi đấu tốt.

Tiếp theo ta sẽ đánh giá vị trí libero:


Ở đây bạn có thể thấy được lợi thế lớn lao của việc để libero làm nhạc trưởng. Đầu tiên, anh ấy luôn sẵn sàng nhận bất kì đường chuyền nào. Nếu ở bất kì thời điểm nào mà các tiền vệ trung tâm của ta gặp khó khăn, họ đều có thể chuyền về an toàn cho libero, người luôn thoải mái nhận bóng với khoảng trống của anh – và đó chính là điều xảy ra ở giây 0:21 khi mà DLP của ta bị đối thủ áp sát khá khó chịu.

Libero sau đó liền đưa bóng ra khỏi khu vực phòng ngự với sự đa dạng mà anh có trong các đường chuyền cộng với khả năng bao quát sân đã giúp anh có một đường chuyền thông minh cho MR của ta, cầu thủ làm đúng nhiệm vụ mà tôi muốn anh ấy làm – chơi ngoài biên để làm giãn đội hinh đối phương.

Rất là tốt đúng không nào?

Ổn đấy chứ. Hãy xem lại video một lần nữa và ngay lập tức sau khi libero của tôi là Yildiz có được bóng, hãy chú ý đến AMC của tôi.

Ở giây 0:22 anh ấy ở ngay trong hàng phòng ngự của đối phương và vì vậy bị kèm khá là chặt. Anh ở đó khoảng năm giây tiếp và chỉ thực sự tìm được khoảng trống khá tốt sau khi libero đưa bóng ra biên. Và sau đó, trong suốt thời gian Yildiz cầm bóng, giữa hàng thủ và hàng tiền vệ của đối phương luôn có một khoảng trống khoảng 18 mét. AMC của ta thực sự có thể tận dụng điều này.

Vì vậy, tôi quyết định đưa ra một sự thay đổi – chuyển role của AMC thành Advanced Playmaker(Support) từ Attacking Midfielder(Attacking). Anh ấy vẫn có khả năng chọc khe nhưng giờ lại có thể lùi sâu hơn để tận dụng khoảng trống nếu trên.

Nhưng còn vấn đề phòng ngự thì sao?


Ở đây bạn có thể thấy lí do mà tại sao hiện tại tôi rất hài lòng với cách hệ thống phòng ngự hoạt động.

Ở đầu video, Anderlecht có một đường chuyền dài cho tiền đạo lệch phải của họ, người quyết định có một pha đi bóng bên cánh. Với role “stopper” của mình (tăng mức độ áp sát..), Okoye (DLC của tôi) có quyền bỏ vị trí để áp sát và gây áp lực trực tiếp lên anh ấy. Hàng tiền vệ của chúng ta nhờ vậy mà có thời gian về hỗ trợ phòng ngự khi chúng ta có lợi thế hai ăn một ở khu vực tiền vệ này, thêm với một libero bọc lót cho trung vệ còn lại của ta, người đang kèm tiền đạo còn lại của đối phương.

Khi bóng được đưa vào trong, các tiền vệ của ta áp sát rất mạnh – ép đối phương phải chuyền về ở giây 0:14, có một pha chuồi bóng thành công ở giây 0:19, theo sát cầu thủ cầm bóng của đối phương ở giây 0:22, ép họ phải chuyền về và ở giây 0:25 đã tình cờ gây chấn thương cho một cầu thủ của đối thủ. Mọi thứ diễn ra khá tốt. Đặc biệt là với việc làm cho cầu thủ đối phương chấn thương, điều quan trọng nhất.

Dù sao thì vẫn còn một vấn đề đáng lưu ý trong video này. Xem video này lại một lần nữa nhưng thay vì quan sát bóng, hãy quan sát hậu vệ trái của Anderlecht – đặc biệt là từ giây 0:14 trở về sau.

Phải đến tận giây thứ 29 anh ấy mới bị kèm thực sự.

Nếu Anderlecht có thêm thời gian và một cầu thủ có thể xử lí tốt, thì hậu vệ trái của họ sẽ có thêm rất nhiều thời gian và khoảng trống hơn tôi mong muốn nhiều. Có hai lí do chính dẫn đến việc này – với hệ thống kèm người khu vực mà tôi áp dụng, MR của tôi bọc lót cho các tiền vệ phía trên. Trong lúc đó ẢMR với tâm lí tấn công cao và chỉ số đồng đội không đủ cao đã quyết định không về hỗ trợ phòng thủ mà ở trên cao chờ cơ hội phản công nhanh.

Điều này có thể có lợi cho ta. Chúng ta hoặc có thể tự tin với khả năng gây áp lực của hàng tiền vệ của chúng ta để ngăn ngừa những đường chuyền vượt tuyến của đối thủ; hoặc tự tin với tốc độ của các hậu vệ rằng họ có thể nhanh chóng di chuyển đi thu hồi bóng. Dù sao đi nữa, ta vẫn luôn sẵn sàng chống trả các pha phản công nhanh của đối thủ.

Nếu chúng ta không hài lòng, đã đến lúc để thay đổi. Chính vào thời điểm mà đối thủ chuyển sang sơ đồ 4-4-2


Những ấn tượng đầu tiên cho tôi thấy không có gì phải lo cả. Như bạn đã thấy cách hai đội dàn hàng từ pha phát bóng lên của thủ môn, chúng ta vẫn có tình huống ba ăn hai ở hàng thủ trong khi chúng ta đang kèm người một một và ở hàng tiền vệ thì AMC vẫn có một vị trí rất thoáng giữa hàng hậu vệ và tiền vệ của đối phương.

Tuy vậy, hãy xem video này:


Hãy quan sát AML của chúng ta và xem anh ấy làm gì ở giây 0:11.

Trước đây, với chỉ một cầu thủ ngoài cánh của đối thủ, cách kèm người khu vực cũng như lối chơi áp sát đều hoạt động tốt. Việc AML của ta bó vào trung lộ không làm ảnh hưởng công việc phòng ngự vì chúng ta vẫn còn ML ở dưới kèm một một đối thủ.

Tuy vậy, bây giờ anh ấy lại bó vào trong để áp sát trung vệ của đối phương, để lại một tình huống hai ăn một ở cánh trái của chúng ta. Với việc chỉ còn lại một mình ML, anh lại còn liên tục dâng cao cũng như áp sát đối phương thì MR của đối phương sẽ có rất nhiều khoảng trống. Chỉ cần một đường chuyền chuẩn xác của hậu vệ phải của đối phương thôi cũng đủ cho ta ăn hành. Chúng ta may mắn thoát chết ở tình huống này nhưng không thể cứ để thế mãi được.

Đã đến lúc đưa ra thay đổi, tôi chỉ đạo kèm người cho các cầu thủ chơi cánh của chúng ta thành một kèm một: MR và ML của ta kèm ML và MR của họ và AMR và AML của ta kèm LB và RB của họ. Liệu điều này có hiệu quả không?


Tôi nghĩ nó đã để lại hiệu quả tốt khi ta lấy lại được bóng ở đây. MR của ta (Aztori) nhanh chóng gây áp lực lên ML của họ khi anh ấy nhận bóng sâu dưới sân. Anh ấy không còn đường di chuyển và không thể chuyền đơn giản được (để ý rằng AMR của ta tang tốc để kèm DL của họ ở 0:10). Anderlecht vì vậy mà buộc phải chơi một pha bóng dài, đó là một đường cắt bóng đơn giản cho libero của ta và ta đã sẵn sàng tấn công một lần nữa.

Hãy chú ý tác dụng của việc để AMC chơi thấp, với role Adavanced Playmaker(Support) của mình, anh ấy đã tìm được khoảng trống ở giây 0:19 và một lần nữa ở giây 0:26 khi mà anh ấy có một chuyển bóng rất tuyệt cho MR của ta trong tình huống tham gia tấn công. Tôi không thể hiểu đượctại sao Tretyak lại tạch ở tình huống này được nhưng dù sao đây cũng là một tình huống đáng khen cho quân ta.

Đó chính là trận đấu, chúng ta đã làm tốt chứ?


Tôi tạm hài lòng với trận đấu này.

Thực ra mà nói Anderlecht không thực sự tấn công nhiều mà chỉ chăm chăm phòng ngự. Sẽ là thú vị hơn nếu chúng ta đối đầu với một đội thi đấu tấn công hơn.

Qua trận đấu này dù sao tôi vẫn phát hiện ra một số vấn đề với chiến thuật này:

AMC của ta có vẻ chơi hơi cao quá. Anh ấy có vẻ sẽ chơi hiệu quả hơn nếu chơi thấp hơn vào khoảng trống giữa hàng tiền vệ và hậu vệ của đối phương, khi mà đối thủ không dùng tiền vệ trụ.

Khi đối phương sử dụng hai cầu thủ ở cánh, sẽ là khôn ngoan nếu ta chỉ đạo các cầu thủ chạy cánh của ta kèm một một thật chặt để các Inside Forward của chúng ta không bó vào trong khi không có bóng, rất nguy hiểm nếu đối thủ tấn công cánh.

Cần xem xét thêm các tình huống cố định, không ai chấn giữ khu vực tầm 23-27 mét trước vòng cấm cả. Các tình huống phá bóng của hàng thủ dễ dàng bị thu hồi bởi các cầu thủ đối phương.

Như trên nhưng từ các cú tạt bóng.

Nhưng chúng ta vẫn chưa kết thúc ở đây.