Chơi FM14 dc 1 thời gian loay hoay đủ kiểu toàn thua tới thua quá nản, loay hoay mãi mới kiếm dc cái tac dành cho Newcastle down về test thử thấy khá bá đạo nên có hứng viết 1 story về Newcastle tham gia cho vui cùng ae giao lưu học hỏi. Văn chương cùi bắp của mình có hạn nên không hy vọng dành giải chỉ mong không bị bem giữa chừng.
Và đây là câu chuyện của mình.



Goal, Goal, Goal ……Ben Arfa
Tiếng BLV phát ra từ tivi trong căn hộ gần con sông Tyne của TP Newcastle thuộc vùng đông bắc nước Anh làm Tuấn tỉnh giấc, do quá mệt mỏi vì đêm qua dành thời gian tìm hiểu các chiến thuật mới trong bóng đá hiện đại trên các trang mạng nên anh ngủ thiếp đi lúc nào không biết khi đang xem lại băng ghi hình trận cầu của đội bóng mình với đội West Brom.
Anh tự nhủ, : làm quái gì mà mình lại nhớ về thời còn đi học trong lúc thiếp đi thế này.

Chap 1: Hồi Ức Thở Học Trò


Sinh ra trong một gia đình có truyền thống nhà giáo nhưng Tuấn học hành chẳng lấy gì làm xuất sắc cho lắm (thậm chí không muốn nói là quá tệ so với các anh chị em họ hàng trong gia đình mình) anh chỉ học tốt hết cấp PTCS khi lên PTTH chật vật lắm anh mới thi đậu vào lớp 10 trường Marie Curie với 0,25 điểm vớt. Rồi 3 năm quậy phá thời PTTH cũng nhanh chóng trôi qua với kiểu học hành thì ít chơi bời quậy phá thì nhiều của anh. Đợt thi TNPT chuẩn bị tới, Tuấn khá lo lắng vì trong đợt thi thử vừa qua do trường tổ chức anh chỉ đạt 17,5 điểm cho tổng điểm 4 môn bắt buộc vẫn còn thiếu 2,5 điểm nữa mới đủ chuẩn; vì lý do này mà ông bà bô của anh đã phạt anh cấm túc 1 tháng không dc ra ngoài chơi bời cùng bạn bè sau khi tan học cùng với bản cam kết “Phải thi đậu “ do BGH trường bắt buộc các học sinh làm khi thi thử không đủ điểm dành cho phụ hyunh ký (trong đó có 1 điều kiện khá quái dị : nếu lần thi thử thứ hai không đủ điểm sẽ không dc thi TNPT chính thức)
Tới lúc này anh mới lo lắng vì không lẽ 12 năm học của mình vứt đi nếu không vượt qua đợt thi TNPT này, anh sốt sắng gọi các bạn bè trong lớp nhờ kèm cặp mình lại về các kiến thức mà anh đã bị mất do nhiều lần cúp học đi chơi cùng nhóm bạn thân tình nhưng quậy phá của mình. Rút cuộc anh cũng nhờ dc hai cô bạn gái trong lớp đồng ý hướng dẫn lại cho anh (chắc nhờ cái chức danh lớp trưởng cộng với nhiều lần ra mặt chịu đòn cho lớp khi thầy chủ nhiệm phạt toàn lớp vì quậy phá) mặc dù chức danh này anh bị ép làmvì cả lớp đề cử. Lớp anh học nổi tiếng quậy phá nhất trường từ khối lớp 10 đến khối lớp 12 mà ngay cả BGH trường cũng bó tay chấm com vì không thể giải tán lớp dc vì lý do đặt biệt: đây là lớp học tiếng ngoại ngữ Pháp văn duy nhất của toàn trường.
Nhờ sự kèm cặp tận tình của 2 cô bạn gái cùng lớp mà anh đã vượt qua kỳ thi TNPT với số điểm mơ ước đối với anh 28,5 (thậm chí anh còn không dám đi xem điểm thi khi có kết quả mà do lũ bạn gọi điện thông báo). Ngay sau nhận dc kết quả gia đình anh rất mừng vì hiểu rõ học lực của anh thế nào nên gợi ý cho anh một chuyến về thăm quê cùng các bạn chung lớp. Thế là với tài ngoại giao và chức danh lớp trưởng anh đã đứng ra hô hào tổ chức một chuyến du lịch về thăm quê Đà Lạt cho cả lớp với sự ủng hộ tiền bạc của các mạnh thường quân là các phụ hyunh khá giả trong lớp, nhưng anh không ngờ đó cũng là chuyến du lịch cuối cùng của anh cùng các bạn trong thời học sinh của mình , đây là chuyến đi mà ba mẹ đã dày công sắp đặt khi chuẩn bị cách ly anh với nhóm bạn ăn chơi quậy phá nổi tiếng của lớp trước khi tống anh lên đường đi sang nước bạn.
Sau kỳ du lịch vui vẻ trở về ngay ngày hôm sau ba mẹ anh đã có một cuộc nói chuyện riêng về tương lai của anh.
Ba anh cất giọng trầm trầm :
- Tuấn con tính chuyện thi cử vào trường nào chưa.?
- Sức học của con sao đậu vào trường nào nổi mà thi chứ ba.
Anh trả lời ngay sau câu hỏi của ba anh vì anh hiểu rõ thực lực mình tới đâu (kỳ thi vừa qua anh đậu là do dc thầy CN lớp đoán trúng tủ đề thi nên cho ôn đi ôn lại công với anh may mắn không biết làm bài thi môn văn thế nào mà dc 7,75 mặc dù từ khi học lớp 1 tới lớp 12 chưa khi nào anh làm bài KT môn văn lẫn bài thi dc quá điểm 5)
- Thế con tính không học nữa à?
Ba anh hỏi lại.
- Con tính dành một năm đi luyện thi rồi sau đó mới tính ba à….
Anh trả lởi với suy nghĩ trong đầu là sẽ có thêm một năm vừa học vừa chơi nữa.
- Thế thì thôi, con sang Úc học bên đó đi . Dù gì bên đó cũng có gia đình cậu của con họ sẽ giúp con hoc rồi sau đó kiếm việc làm luôn cho con.
Ba anh nói sẵn những gì đã dự tính trước hay do đọc dc ý nghĩ của anh mà không cho anh nói tiếp.
- Ba đùa với con phải không? Sang Úc rồi con học bằng tiếng Việt à, ba biết sức học của con chẳng tới đâu mà với lại con có biết một chữ tiếng Anh nào đâu sang đó giao tiếp bằng thứ gì?
- Vậy cho con sang Pháp cho khỏi mất bảy năm học tiếng pháp của con nhé, khỏi nói nữa. Ba đã nhờ một người bạn của ba bên ấy chuẩn bị cho con cả rồi. Sang đấy họ sẽ giúp đỡ con tận tình trong thời gian đầu, ba nhất định không để con ở lại đây để chơi bời nữa đâu. Con chuẩn bị đi 2 tuần nữa sẽ đi.
- Nếu ba đã thu xếp cả rồi con sẽ đi, nhất định sẽ đi.
Anh trả lời lại ngay sau khi nhận ra vấn đề, cả cuộc du lịch trước đó cũng đã dc tổ chức để chia tay bạn bè thầy cô trong vui vẻ trong dự tính của ba mẹ anh.



To be continued….

Chủ đề tương tự: