Các Fmers thân yêu.
Tớ tham gia 4rum cũng 1 thời gian kha khá lâu rồi, nhưng ngoài chém gió, post mấy bài linh tinh ra mình chưa bao giờ viết 1 story về fm nào cả dạo này ngồi làm hành chính chán chẳng có việc gì làm,rảnh rỗi post story chơi……… mình sẽ dựa vào 1 nhân vật có thật ngoài đời vì khi chơi mình lấy tên nhân vật này, các Fmers đoán xem luôn là ai ở chương 1 nhé

PHẦN 1: QUẦN ĐÙI ÁO SỐ

Tôi là Daniel, khi tôi viết những dòng này tôi đã 38 tuổi, và đã ngừng chơi bóng được 1 thời gian khá lâu, tôi từng là một cầu thủ rất thành công, từng được xem là tài năng lớn và là ngôi sao của ĐTQG Nigeria, góp công lớn trong việc Nigeria đoạt HCV tại Olympic Atlanta 1996. Người Nigeria nhớ đến tôi như 1 trong những cầu thủ lớn nhất mọi thời đại của đất nước, nhưng ở đấu trường các CLB, tôi gần như là 1 con số 0.
18 tuổi, tôi lần đầu được gọi vào ĐTQG dự CAN 1990, cảm xúc thật đặc biệt làm sao, được đứng trên 1 sân khấu cỡ châu lục, sau khi đã chứng tỏ được mình ở các giải đấu trong nước. Tự hào làm sao khi được khoác trên người chiếc áo màu xanh lá cây mà các huyền thoại đã tạo nên tên tuổi “Đại bàng xanh”, hồi còn bé tí tôi đã từng say mê trước những bước chạy của Siasia, Odegbami hay Yekini, những con người tuyệt vời, những tiền đạo mạnh mẽ mà đất nước Nigeria đã sản sinh ra. Và năm đó, tôi đã được đứng chung hàng ngũ với 1 trong những thần tượng lớn nhất đời của tôi, Rashidi Yekini, được xem anh thi đấu, ghi bàn và tỏa sáng. Tự hào làm sao khi tôi sinh ra cùng thành phố với anh, và dù tôi chỉ dự bị cho Yekini nhưng ở tuổi 18 đó đã là 1 điều rất tuyệt vời rồi, chứ không bao giờ nghĩ sau này chính anh sẽ lại dự bị cho tôi, nhưng đó là chuyện của 8 năm sau đó, khi anh đã 35 tuổi và đang nghĩ đến chuyện rời khỏi ĐTQG……
Những cầu thủ cùng trang lứa với tôi, may mắn sao đó lại là những người tuyệt vời nhất, tạo ra 1 thế hệ vàng son của bóng đá Nigeria, đó là Finidi, là West, Okocha, đội trưởng Oliseh hay đặc biệt là người bạn thân của tôi, Victor Ikpeba. Sau này tại tôi còn được làm quen với cậu nhóc có cái tên khá khó đánh vần, Nwankwo Kanu, khi ấy mới 16 tuổi (1994) nhưng sớm trưởng thành và được nhiều CLB lớn để ý. Và WC 1998 chúng tôi đã sát cánh bên nhau trên hàng công đấy, thật tuyệt vời.
Nhưng sự nghiệp của tôi có lẽ hơi lận đận, theo đúng ý nghĩa của nó. Như đã nói, 18 tuổi tôi được gọi vào ĐTQG, 20 tuổi đến 28 tuổi tôi là 1 phần quan trọng trong ĐT, là chân sút chủ lực của Club Brugge, được Everton trải thảm đỏ đưa về, mặc dù ở Anh không thành công lắm, và lại chuyển sang Besiktas, nhưng năm 29 tuổi, tôi bị chấn thương và từ đó đến mãi khi tôi giải nghệ không CLB nào dám đưa tôi về, khi thì ko vượt qua được bài kiểm tra y tế, khi thì sức khỏe không đảm bảo và hàng chục lý do về sức khỏe khác được đưa ra. Đời thật bất công…….