Vậy là hết rồi, quả bóng vàng thế giới mùa bóng 07/08, hết rồi thần đồng bóng đá Brazil mang trong mình dòng máu Italy, hết rồi chàng trai thiên thần với những pha ghi bàn đến từ thượng giới ...
giờ đây, chỉ còn có một Kaka với cái giá 150 triệu bảng trong 5 năm. Không, có lẽ anh cũng như Sheva ngày nào, khi ở Milan anh là Sheva, còn khi đã sang xứ sở kim tiền, anh chỉ là Shevchenko. Kaka, anh sẽ là gì khi ở Man City, Ricardo chăng?
Nhưng anh khác Sheva, anh ra đi khi mới 26 tuổi, độ tuổi còn đang nở rộ với một cầu thủ như anh. Có thể anh sẽ thành công, có thể anh sẽ thất bại, nhưng ít ra ở Milan, người ta vẫn nhớ về anh với nụ cười dễ mến và những pha ăn mừng vì chúa quen thuộc ...
Thành công của anh ở giải Ngoại hạng còn đồng nghĩa với một thất bại thảm hại ở Serie A, từng ngôi sao mới nổi ra đi và ngược lại, những quả bóng vàng xạm màu lại tới chỉ làm cho cuộc sống ở Serie A thêm ảm đạm. Còn đâu thời của những Nedved, Zidane, Ronaldo như trước, giờ là thời của một ngôi sao đã hết thời ở Barcelona, một cầu thủ chưa bao giờ lớn Ibrahimovic, biểu tượng một thời của Italia như Del Piero hay Totti, nhưng họ đã 34 và 32 tuổi.
Sự ra đi của Kaka không chỉ là thảm họa với Milan, những tưởng anh có thể ở lại, trở thành biểu tượng của CLB như những gì Sheva đã làm trước đây. Rốt cục, anh chỉ giống Sheva ở khoản ra đi.
Milan đã đối đãi với anh như thế nào Kaka, mang về em trai anh, một cầu thủ không biết đá bóng như Digao về và hưởng mức lương trên trời 40000 bảng/tuần. Mức lương của Kaka đã tăng đến 6 lần kể từ khi anh mới gia nhập Milan, vượt qua tất cả các công thần khác. Milan ôm anh như ôm một đứa trẻ tài năng luôn thèm khát sữa, và bà mẹ già ấy thỉnh thoảng lại mớm sữa cho anh. Ông Bosco dos Santos, cha của anh, một kỹ sư già giờ đây, với vai trò một người đại diện giỏi về việc đánh bóng thương hiệu của anh hơn là làm những công việc kỹ thuật. Ông đã cười tươi lắm khi biết được thương vụ điên rồ của Man City đã thành công, tôi đoán vậy. Chỉ có kẻ điên mới không cười trước 150 triệu bảng trước mặt.
Nhưng các Milanisti thì không cười, thậm chí họ khóc, đó là bản thân tôi ...