Share game FM24 (PC)

Xem kết quả bình chọn: Nên tiếp hay không?

Người đã bình chọn
17. Bạn không được quyền bỏ phiếu bình chọn này
  • Tiếp đê

    15 88.24%
  • dẹp được rồi đấy

    2 11.76%
Trang thứ 1 trong tổng số 3 trang 123 Trang cuốiTrang cuối
Hiển thị kết quả từ 1 tói 10 trong tổng số 24

Chủ đề: Paul Truyền Kỳ

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    06 Sep 2011
    Số bài viết
    269

    Paul Truyền Kỳ

    Paul Truyền Kỳ

    Tác giả:Lãnh Phong

    --------------o0o-------------
    Quyển 1: Huyền Thoại Giang Dỡ

    Chương 1: Khởi đầu mới, thân phận mới



    Năm 1985, lúc này Paul đã được 15 tuổi, cậu ta là người ở thành phố Luton, Bedfordshire. Gia đình cậu ta thuộc dạng khá giả bậc nhất thành phố. Cha cậu ta là David Taylor giám đốc một hãng xe taxi duy nhất ở thành phố.Mẹ cậu ta là Helen Trần, con một người Mỹ gốc Việt ở Bang South Carolina Mỹ.

    Anh cả của Paul là Des năm nay 26 tuổi đang giúp cha cậu ta quản lý công ty.

    Chị thứ tên là Mary năm nay 23 tuổi đã lấy chồng. chồng của cô là một nhân viên quản lý ở Watford.

    Do gia đình khá giả, cha mẹ ít quan tâm đến con trong nhà, với cậu đang trong tuổi nổi loạn. Nên hang đêm cậu thường tụ tập với bạn bè ăn chơi và đua xe.

    Đi đêm có ngày gặp ma.

    Một ngày cuối tháng 3, cũng như mọi khi, cậu lại tụ tập với đám bạn đua xe. Lần này vận rủi đã đến với cậu. Cậu đã gặp tai nạn trong cuộc đua. Dù đội mũ bảo hiểm nhưng đầu đập xuống đất trực tiếp hôn mê.

    Dù thương thế của cậu không nặng, chỉ bị trầy xước ngoài da nhưng đến năm ngày sau cậu mới tỉnh. Khi tỉnh lại thì cậu trở nên mờ mịt, trầm mặc. Thậm chí cha mẹ, anh chị của cậu bên giường bệnh mà cậu ta không nói một lời nào, thậm chí trùm chăn lại không muốn gặp ai cả. Điều này khiến cho David long như lửa đốt tìm bác sĩ để hỏi, cá phải đầu của con mình bị chấn thương ko, có ảnh hưởng gì không?

    Nhưng trên thực tế cậu ta chỉ hoảng sợ, mờ mịt, không biết tại sao cậu ta lại ở trong thân thể của Paul. Cậu ta là một trạch nam, sinh viên mới ra trường năm 2015 ở Việt Nam.

    Dựa vào ký ức của Paul, cậu ta rất nhanh thích ứng được mợi chuyện nhưng không biết tại sao mình lại đến được năm 1985 ở Anh.

    Mấy ngày sau cậu được xuất viện, gia đình Paul làm một buổi tiệc nhỏ nhưng trong ánh mắt của mọi người cũng lo lắng cho cậu.

    Lúc trước Paul nghịch ngợm, quậy quá, hay gây chuyện nhưng sau vụ tai nạn cậu trở nên trầm mặc, an phận thủ thường.

    Sau một năm sống trong thân thể của Paul thì cậu đã quen với cuộc sống ở đây.

    Cuối tháng 5 năm 1986 thì World Cup sắp khai mạc ở Mexico. Nhưng không khí ở Anh lại rất bình thường, người hâm mộ bong đá đều hi vọng đội tuyển quốc gia mình có thành tích tốt ở đợt World Cup này. Hi vọng đội tuyển Anh có thể giáo huấn mấy đội kia.

    Trong một quán Bar ở Luton, Paul và ba người bạn của cậu đang đứng trong khói thuốc lượn lờ. mùi rất khó chịu nhưng rất náo nhiệt.

    Aldrich vãnh tai nghe những Fan hâm mộ xung quanh nói chuyện, bọn họ nói đến chuyện ủng hộ The Hatters Luton Town hoặc là nói chuyện WC, ngoài ra còn có thể nghe được những cuộc nói chuyện về The Horners Watford.

    Đang nghe mọi người bàn tán về Luton và Wotford thì Aldrich quay qua nói với Paul.

    - Nè, giúp tớ tham khảo một chút.

    Paul và Scott nhìn vào tờ giấy trên bàn, tờ giấy ghi lại danh sách 24 đội tham gia World Cup lần này tại Mexico.

    Aldrich cầm một cây viết viết vào tờ giấy và đưa cho Paul:

    - Như thế nào? Vô địch England, thứ nhì là Brazil, còn ba và tư là Pháp và Tây Đức.

    Andrew vỗ tay khen hay.

    Paul thì lục lọi lại ký ức mơ hồ của, cuối cùng cậu cũng nhớ lại một ít về đợt World Cup lần này.

    Bất quá Paul muốn nói rồi lại thôi.

    Ở Anh này các cậu đã thành niên, cá độ là hợp pháp.
    Nhìn thấy paul như vậy, Aldrich khẽ nói:

    - Cậu sao thế?

    Paul ngẩng đầu lên hỏi:

    - Cậu muốn cược bào nhiêu?

    Aldrich thu hồi lại nụ cười rồi nói:

    - 1000 bảng, tất cả tiền tích góp của tớ đấy.

    Vẻ lo lắng của Paul không giảm mà lại tăng, cậu lắc đầu rồi nói:

    - Nếu cậu không muốn mất số tiền tích góp của cậu thì cậu đừng đặt cược vào đội tuyển Anh đoạt chức vô địch. Ủng hộ trên tình cảm thì được nhưng đặt cược thì phí tiền.

    -Nhưng chúng ta có Gary Lineker, Gary Stevens, Terry Butcher

    - Argentina có Maradona, Jorge Burruchaga, cậu dựa vào cái gì Argentina không thể vào bán kết.

    - Argentina đá không lại đội tuyển Anh.

    - Trong chiến tranh thì Anh sẽ thắng cuộc chiến, nhưng đá bóng và đá đánh trận là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

    Aldrich trầm mặt, vẻ mặc của cậu trông khó chịu.

    Paul quay qua nói với những người bạn của cậu.

    - Chúng ta cược từng trận, các cậu thấy như thế nào?

    Aldrich muốn giàu cho nên muốn cược ai vô địch, ai 2, ai 3, tiền ăn cái đó vô cùng lớn nhưng bây giờ tỉnh táo lại, vẫn thấy cược từng trận là hợp lý nhất.

    Từ 24 đội bóng, mỗi bảng 2 đội đứng đầu cùng với 4 đội đứng 3 có thành tích tốt nhất, chọn ra 16 đội vào vòng 1/16.

    Bọn hắn chỉ đoán 2 đội.

    Paul không còn nhớ rõ tình huống các đội của mấy bảng này, chỉ nhớ rõ ai vô địch World Cup mà thôi.

    Paul thấy những người bạn của cậu ai cũng đặt cược dù ít nhiều nên cậu lấy hết tiền của cậu đặt cược vào đợt World Cup này.

    Do gia đình khá giả nên cha mẹ cậu cho cậu tiền tiêu khá nhiều, tổng số tiền cậu có đến giờ cũng hơn 50000 bảng Anh. Nên cậu đặt 50000 bảng cho Argentina vô địch.


    Cuộc sống của paul trôi qua thời gian này rất đơn giản, buổi ngày đến trường thì buổi tối Paul tập hợp với bạn bè đến quán Bar xem đá bong. David và Helen cũng biết Paul cá cược nhưng mà hai người không trách móc, chỉ khuyên hắn đừng mê muội.

    Khi kết thúc vòng bảng thì Aldrich trông có vẻ bất đắc dĩ, Andrew thấy vậy thì khuyên:

    - Đừng nản chí, ai có thể ngờ được Bồ Đào Nha lại về nước sớm như vậy.

    Aldrich nhún vai nói:

    - Chỉ có chút đáng tiếc, nếu không đã không sẽ thắng được 800 bảng.

    Aldrich đoán sai một đội ở nhóm 4, cảm thấy Bồ Đào Nha cùng Anh sẽ vào vòng trong, trên thực tế vòng đấu Bồ Đào Nha thắng Anh, ai cũng nghĩ sẽ vào vòng trong nhưng ai nghĩ hai vòng sau Bồ Đào Nha lại thua?

    Andrew thì may mắn nhiều, cậu ta chỉ cược Anh được vào vòng trong, ngay đêm Bồ Đào Nha thắng Anh, cậu ta ngủ không ngon giấc.

    Thắng lại muốn thắng nhiều hơn, Andrew quay qua hỏi Paul:
    - Kế tiếp cậu thấy đội nào sẽ vào tứ kết?

    Paul bất đắc dĩ trả lời:

    - Chắc chắn sẽ có ba đội Argentina, Anh và Tây Đức.

    Kế tiếp là những ngày bình thường của cậu, hứng thú duy nhất của cậu bây giờ là bóng đá.

    Khi vong 1/16 kết thúc thì cả nhóm vui sướng ngất ngây, tất cả điều thắng tiền.

    Ba người bọn họ hưng phấn xuất hiện trước mặt Paul thương lượng xem ai thắng ở bán kết vào trận chung kết. Paul chỉ bất đắc dĩ trả lời:

    - Argentian cũng Tây Đức.

    Aldrich có vẻ rất không tình nguyện cải lại:

    - Argentina không nhất định có thể thằng Anh.

    Scott lấy tờ giấy trong bọc áo ra đắc ý nói:

    - Chẳng lẽ cậu không tin Paul sao? Cậu nhìn cái này thì hiểu chứ?

    Lúc này Aldrich mới nhớ tới Paul đặt cược cho ai vô địch, ai á quân, nhìn lại không phải là Argentina vô địch, Tây Đức về Nhì sao?

    Mấy người bạn của Paul cũng rất nghĩa khí, cả nhóm liền cùng chung một mặt trận, bọn họ điều đặt cược cho Argentina và Tây Đức.

    Ngày Anh đại chiến cùng với Argentina, Paul ở trong quán Bar thấy mọi người lên án Maradona vô sỉ, lại khiếp sợ kỹ thuật của Maradona, sau đó mọi người yên tĩnh, cuối cùng Anh thua 1-2, bị loại.

    Trong quán Bar, hai người anh của Paul rất giống với những Fans hâm mộ kia, về đến nhà cảm thấy thất vọng nhưng lại hơi cảm thấy an ủi.


    Andrew cùng Scott tuy rằng thắng nhưng lại không cao hứng, không có gì thất vọng hơn đội bóng của mình lại bị loại.

    Trước trận chung kết một ngày, Aldrich đã có trong tay 1300 bảng, mà Andrew cũng có gần 400 bảng.

    Nhưng mà hai người bọn họ phát hiện, trước khi World Cup băt đầu, Paul đã cược 50000 bảng rồi, nếu trúng sẽ là ăn tới 56 lần, nói cách khác nếu Argentina thắng thì Paul sẽ có 2800000 bảng.



    Góp Ý cho truyện


    Chủ đề tương tự:
    Lần sửa bài viết gần nhất bởi hoanganh922010 : 02-04-2015 vào lúc 09:23 PM

  2. #2
    Ngày tham gia
    06 Sep 2011
    Số bài viết
    269

    Từ: Paul Truyền Kỳ

    Paul Truyền Kỳ

    Tác giả:Lãnh Phong

    --------------o0o-------------
    Quyển 1: Huyền Thoại Giang Dỡ

    Chương 2: Quà sinh nhật muộn



    Paul thì thoải mái còn ba người bạn của cậu lại tức muốn chết. khi trận chung kết diễn ra thì Paul, Aldrich, Andrew, Scott tập trung lại cùng đến quán Bar xem trận chung kết. Cả bốn người không ngừng ủng hộ cho Argentina nhưng chỉ giấu ở trong lòng, không dám nói ra, dù sao bọn họ cũng đang ở trong quán Bar và trước đó Argentina mới loại Anh ra khỏi World Cup.

    Cuối cùng thì Argentina đã thắng Tây Đức với tỷ số 3-2. Adrich, Andrew, Scott cùng thốt to, mọi người trong quán Bar kinh ngạc nhìn vào bốn người bọn họ, bốn người bọn họ liền ra khỏi quán Bar.

    Giữa đêm hè tại vùng ngoại ô, Paul và ba người bạn uống bia, ăn gà rán, hưng phấn khó ngủ.

    Bỗng nhiên Aldrich năm giữa đất nhìn lên bầu trời với khuôn mặt buồn bả rồi thở dài một tiếng.

    Paul thấy thế quay qua hỏi:

    - Cậu có tâm sự gì sao?

    Aldrich nhỏ nhẹ nói:

    - Tớ không muốn trở thành một người công nhân bình thường nhơ cha tớ.


    Paul hỏi ngược lại:

    - Thế cậu muốn làm gì?

    Aldrich suy nghĩ rồi quay mặt hướng về phía London rồi nói:

    - Cậu biết những ai ở West London không?

    - Những người giàu có chứ ai.

    Andrew đang đếm tiền quay qua trả lời.

    Paul lâm vào trầm mặc, West London đúng là nói giàu có, nơi ấy tập trung những người giàu có, và đầy quyền lực, còn những người chơi cổ phiếu nữa.

    Nhắc đến cổ phiếu Paul trong lòng tỉnh ngộ, không phải tháng bảy năm sau sẽ có một cuộc khủng hoảng kinh tế sao? Hiện tại thị trường chứng khoán đang trong thời kỳ nóng.

    Paul cười rồi nói với Aldrich.

    - Nếu cậu muốn thì làm đi, gia đình cậu chắc ủng hộ với quyết định của cậu.

    Aldrich ngẩn ngơ nhìn Paul, dường như nhận được sự ủng hộ của Paul giúp cậu tự tin hơn nhiều, hắn quyết định sau khi về nhà sẽ nói với gia đình.

    Paul cũng không keo kiệt với bạn mình, Paul dự định cho Aldrich mượn số tiền mình đang có nhưng Aldrich không chịu, cuối cùng hắn chỉ chịu nhận 30000 bảng.

    Trước khi về nhà thì trong người Aldrich có gần 40000 bảng đều này giúp cậu tự tin hơn hắn.

    Những ngày qua, sau cuộc nói chuyện với Aldrich, Paul đã suy nghĩ rất kĩ về tương lai của mình, ước muốn của mình. Hắn thấy hiện tại hắn hơn người khác 19 năm trí nhớ của tương lai và hứng thú duy nhất của hắn hiện tại là bóng đá. Hắn cũng hiểu hắn không có năng khiếu đá bóng. Bổng nhiên hắn lẩm bẩm:
    - Tại sao mình không sử dụng 20 năm trí nhớ trong tương lai vào sự nghiệp bóng đá.

    Rồi hắn thấy trở thành một huấn luấn viên cũng thú vị. Ý tưởng đấy nảy lên trong đầu hắn rồi ăn sâu vào quyết định hắn. Đã quyết định là làm, thế là hắn tìm cha hắn nói quyết định của hắn.

    - Cha! con muốn trở thành một Huấn Luận Viên.

    David ngẩn người trong giây lác rồi hỏi lại:

    - Ý con là sao?

    - Con muốn trở thành một huấn luận viên bóng đá.

    - Con nói thật không?

    - Con quyết định rồi thua cha.

    - Thế con muốn bắt đầu từ đâu?

    Paul trầm ngâm suy nghĩ rồi nói:

    - Thưa cha! con sẽ sang Ajax học để trở thành một HLV.

    - Thế con đi đi, hãy theo lý tưởng của mình

    - Cảm ơn cha.

    Sau cuộc nói chuyện với cha mình thì hắn quyết định lên đường trong tuần tới.

    Tám năm trôi qua, ngày 10 tháng 5 năm 1994, hắn từ Zurich trở về sau một khóa HLV chuyên nghiệp của FIFA.

    Tám năm này bước chân của hắn rong rải khắp Châu Âu, học ở các trường đào tạo, học ở trong thực tế giúp hắn có một cái nhìn trực quan về phong cách bóng đá Châu u.

    Trong thời gian đấy hắn cũng không quên nhắc Aldrich trước các cuộc khủng hoảng kinh tế sắp sảy ra. Nhờ thế, hiện tại gia đình Aldrich khá giả lên rất nhiều, tổng tài sản đã gần được 100triệu bảng.
    Taxi dừng trước một căn biệt thự ở ngoại ô Luton, Paul trả tiền taxi rồi xách hành lý xuống xe.

    Paul nhìn về phía căn biệt thự trong trang viên kia, nội tâm hắn thấy cảm khái. Tám năm này hắn rất ít khi về nhà, lần gần đây nhất là hơn hai năm trước.

    Tám năm trôi qua, hắn từ một thiếu niên giờ đã trở thành một thanh niên Manly rồi.

    Cửa biệt thự mở rộng, hắn xách hành lý đi vào, trong sân có nhiều xe hàng hiệu, Paul cũng không để ý nhiều, đến của biệt thự, thả hành lý xuống đất rồi gõ của, không thấy tiếng trả lời, hắn đẩy của bước vào.

    Vừa mở của ra, Paul liền thấy hoa mắt, mẹ hắn Helen cầm một cây pháo nhỏ, bắn ra vô số giấy rơi xuống.

    - Chào mừng con trở về.

    Helen kích động ôm lấy hắn rồi hôn lên trán hắn. Đã hơn hai năm hắn không về nhà, bà rất nhớ Paul.

    Sau khi ngạc nhiên, Paul mỉm cười, trong nhà có rất nhiều người, phía trước là mẹ mình bà Helen mạc trang phục lộng lẫy bên cha mình David ngày càng mập ra.

    Sau khi mẹ hắn buông hắn ra, Paul đi đến ôm cha mình và cười nói:

    - Dạo này bụng cha rất dọa người.

    David ngậm xì gà, mỉm cười không nới gì.

    Paul quay đầu nhìn bên cạnh có hai đôi nam nữ là anh hai hắn Des và chị dâu Alisa, phía bên phải mẹ hắn là chị thứ Mary và anh rể Jonh.

    Khi hắn chuẩn bị vào phòng thì cha hắn nói nhỏ bên tai hắn:

    - Quà sinh nhật muộn cha để trong phòng, đảm bảo con sẽ thích.

    Đến chiều tối hắn mới vào phòng mình, sau khi để hành lý xuống, thấy trên bàn đọc sách có để một tập hồ sơ.

    Mở ra thì thấy đây là một hợp đồng sở hữu một CLB bóng đá.

    Hắn nhìn chằm chằm vào 2 cái tên trong hợp động.

    Một cái là tên của hắn, Paul Norman Taylor.

    Tên còn lại là tên của một CLB, đó chính là CLB Luton Town.




    Góp Ý


    Lần sửa bài viết gần nhất bởi hoanganh922010 : 02-04-2015 vào lúc 09:24 PM

  3. #3
    Ngày tham gia
    06 Sep 2011
    Số bài viết
    269

    Từ: Paul Truyền Kỳ

    Paul Truyền Kỳ

    Tác giả:Lãnh Phong

    --------------o0o-------------
    Quyển 1: Huyền Thoại Giang Dỡ

    Chương 3: Hành trình bắt đầu



    Hắn ngồi trên ghế nhíu mày trầm tư.

    Hắn đã học xong chương trình, tình toán trở về làm HLV.

    Nhưng hiện tại hắn có một CLB Luton Town, chẳng lẽ đi làm công cho người khác hay sao?

    Cho dù hắn lở Luton làm một HLV bình thường cũng không thể, người khác sẽ ý kiến với hắn sao? ý kiến của hắn là thánh chỉ, ngay cả khả năng trao đổi với cấp dưới cũng là một vấn để khó khăn.

    Tình cảm của hắn với CLB Luton rất phức tạp, cũng vì cả nhà hắn, cả gia đình là fan của CLB Luton.

    “cốc… cốc”

    Lúc này cha hắn mở của bước vào, thấy Paul ngồi trên bàn đọc sách thì cười nói.

    - Có phải con quá cao hứng mà ngồi ngây ngốc đó không?

    Paul không yên lòng nói:

    - Con chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có CLB Luton cả.

    David vẻ mạc ngạc nhiên hỏi:

    - Là sao? Không phải con muốn làm HLV sao? Chẳng lẽ là có áp lực, sợ đội bóng không có thành tích tốt sao?

    Paul ngẩn đầu lên nhìn trần nhà thản nhiên nói:

    - Nói thẳng thắng thì con chưa bào giờ là fans của Luton cả.

    - Hả?

    - Được rồi, nói thêm cái gì nữa cũng không có ý nghĩa, vì sao cha lại mua lại Luton mà con không nghe tin tức gì cả?

    David ngồi xuồng nhìn Paul nói:

    - Hơn 2 năm trước, cha đã lấy danh nghĩa của một công ty mua lại CLB, trừ đối ngoại tuyên bố CLB đổi chủ ra thì cũng không thay đổi gì cả. Con cũng biết mà, khi đó con mới bước vào khóa học cuối cùng mà, khi đó CLB mới xuống hạng, và luôn đứng cuối bảng xếp hạng, CLB không có bao nhiêu tiền để xài, cha muốn cho con một niềm vui lớn…

    Nghe cha mình nói xong hắn lâm vào trầm tư.

    Khi đó CLB mới xuống hạng, nhiều hảo thủ ra đi, mùa giải tiếp theo lại nằm gần cuối bảng xếp hạng, luôn nằm trong khu vực nguy hiểm xuống hạng. Lúc này David mới mua lại CLB.

    Năm thứ nhất CLB đổi chủ, thành tích của đội bóng vẫn như thế, sang năm thứ 2 CLb cũng không khá hơn Vài ngày sau Paul đi đến Clb xem trận đấu cuối cùng của giải. Những người hâm mộ xung quanh chào bọn họ.

    Mấy ngày sao đó. Paul với anh hai hắn là Des đến xem trận đấu cuối cùng của giải.

    Trận đấu đó thua Stoke City 3-2

    Vẻ mặt Des mất mát vỗ vỗ bả vai của Paul.

    Đến buổi họp báo, tuyên bố gia tộc Taylor trở thành ông chủ của Luton.


    Des ngẩn ra, chần chờ rồi nói:

    - Lúc này sao?

    Đội bóng vừa thua, đang lúc nhân tâm uể oải, trước kia mọi người đều biết đội bóng nằm trong tay một tư nhân, nhưng mà bên trong đội bóng vô cùng vững vàng mà giờ phút này tuyên bố gia tộc Taylor chính là chủ tịch của đội bóng, chỉ sợ điều này sẽ đưa đến hiệu ứng khác.

    Paul không nói nhiều, xoay người đi ra ngoài.

    Trong lòng hắn rất bình tĩnh , đối với việc đội bóng chưa thành công, hắn cũng không thất lạc, ngược lại hắn cảm thấy đây là một chuyện tốt.

    Hắn học ở trường trở về không phải là ngồi ăn rồi chờ chết, nếu cần tiếp nhận đội bóng , như vậy thì cần toàn diện nắm trong tay.

    Nếu là một đội bóng thành công thì hắn sẽ rất khó để thay đổi nhưng đối với một đội bóng thất bại thì hắn còn có lý do cùng sức mạnh để xây lại.

    Buổi họp báo đang được tiến hành, Paul cùng Des đến cũng không làm cho ai chú ý, trên đài đang có người phát biểu, bởi vì là người nhà của Luton Town nên chủ quản của CLB cũng quen biết Des.

    Thấy Des cùng Paul đi đến đài thì cả phòng yên tĩnh lại, gần trăm ánh mắt nhìn về 2 người trẻ tuổi này, không biết họ đang làm gì, quỷ dị hơn là bảo vệ cũng không ngăn cản bọn họ.

    Paul tỏ ra không nhìn thấy những ánh mắt kinh ngạc kia, sau khi lên đài liền đứng thẳng lấy microphone bình tĩnh nói:

    - Chào mọi người, tôi gọi là Paul Norman Taylor, 2 năm trước CLB đã được công ty đầu tư tư nhân LUK mua lại, đây là công ty thuộc gia tộc Taylor, trước đó mấy ngày công ty LUK đã chuyển CLB Luton Town cho tôi, nói cách khác, hiện nay tôi là chủ tịch của CLB, các vị có thể đi chứng thực, điều tôi muốn tuyên bố hiện giờ chính là từ này trỏ đi CLB Luton sẽ bước vào một thời đại mới, sẽ do Paul tôi suất lĩnh.

    Nói xong, không đếm xỉa đến mọi người đang tỏ ra nghẹn họng nhìn trân trối, Paul thả microphone xuống rồi bước đi.

    Des đuổi theo nói:

    Em rất Man.

    Paul dừng bước quay đầu lại nhìn Des trầm giọng nói:

    - Trong vòng ngày mai em muốn HLV trưởng và tất cả HLV kỷ năng chủ động từ chức.

    Vẻ mặt Des ngây ngốc không tự chủ được gật đầu.


    Đến tối, cha hắn ông David đi làm về, hắn vào phòng sách gặp cha hắn.

    - Cha có thể có con mượn 50triệu bảng anh không? Nếu được cha yêu cầu luật sư đến viết hợp đồng.
    David ngẩng mặt lên nhìn hắn, giọng nói hơi bất đắc dĩ và tức giận nói.

    - Paul, cha là cha của con, chúng ta là người một nhà, con muốn tiền thì nói với cha, muốn bào nhiêu thì nói cha cho. Nhưng con lại nói mượn đều này làm tổn thương đến tình cảm của chúng ta.

    Tài sản của gia tộc Taylor đã hơn 500tr bảng, muốn lấy 50tr bảng trong thời gian ngắn thì hơi khó.

    Nghe cha hắn nói vậy, Paul vẫn nghiêm mặc nói:

    - Cha! Cái nầy khác nhau.

    - Ở trong mắt cha với anh, có lẽ tặng 1 CLB Luton cho em chỉ là một món đồ chơi, muốn sài bao nhiêu tiền nói với cha, mục đích của cha chỉ muốn con vui vẻ. Nhưng mà trong mắt con, đây là một CLB, là hôm nay con bỏ tiền ra đầu tư, mười năm sau cũng là một câu lạc bộ, con muốn đưa CLB bước lên một con đường đúng đắn, cần tài chính đầu tư. Cha cho con mượn 50tr bảng, năm năm sau con sẽ trả lại cha 55tr bảng, đối với con đây là một áp lực. Nếu năm năm sau con không trả được thì con sẽ bán CLB để trả cho cha, miễn để tài chính trôi đi một cách lãng phí. Nếu 5 năm sau con trả được cho cha có nghĩa là con đã thành công. Chẳng lẽ cha không muốn con thành công sao?

    David chăm chú nhìn Paul hồi lâu rồi mới gập đầu.

    - Tiền lãi cha không cần, cũng không cần 5 năm, cha sẽ cho người thảo hợp đồng, con ký vào là được.

    David đứng dậy mở của nói với người đứng ở ngoài:

    Cậu vào đi:


    Nam nhân ngoài của bước vào chủ động nói với Paul:

    - Chào ông chủ, tôi là Jame Hill, là tổng giám đốc CLB trong hai năm qua, trừ chuyện thi đấu ra còn lại do tôi sử lý.

    Paul đánh giá Jame, sau đó mời anh ấy ngồi xuống.

    Dù Paul không có ý định nhúng tay vào việc kinh doanh nhưng hắn muốn nói cho Jame biết lập trường của mình.

    Jame đối mặt với paul nhỏ hơn mình 15 tuổi, hơi có một loại cảm giác bị dạy bảo.

    - Jame, anh nghĩ gì về tương lai phát triển của CLB?

    Jame trịnh trọng trả lời:

    - Gác lại kế hoạch SVĐ mới, tôi nghĩ Muốn đăng lên báo, có một SVĐ lớn sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối với CLB.

    Paul đồng ý với ý kiếm của Jame bất quá vẫn nói:

    - Cái này không vội, ý của tôi nói chính là sách lược kinh doanh. Đầu tiên tôi có một vấn đề, nếu như có chỗ nào mạo phạm thì anh hãy tha lỗi cho. Anh có biết kinh doanh bóng đá không?

    Vẻ mặt của Jame sững sờ, nhíu lại chân mày rồi nói:

    - Tôi nghĩ nên đưa cổ phiếu CLB ra thì trường chứng khoán như Manchester United đã làm.

    Paul lắc đầu, thản nhiên nói:
    - Anh làm trong CLB đã 2 năm, khẳng định đã có chút hiểu biết nhưng mà tôi hỏi anh, ở Anh thì CLB nào là thành công nhất?

    - Manchester United ?

    - Trong 30 năm qua?

    - Vẫn là Manchester United .

    - Vậy tại sao khi Liverpool giành được cúp C1, khi Manchester United rớt hạng thì ở Anh Manchester United vẫn là CLB thành công nhất?

    Jame cau mày tựa hồ khó có thể trả lời .

    Đây là một hiện tượng kỳ quái, Liverpool đoạt được 4 cúp C1,đây là điều mà CĐV The Reds phải thừa nhận, Manchester United lại càng được bên ngoài thiên vị, thậm chí khi Manchester United rớt hạng thì vẫn không có một CLB nào có thể so sánh với Manchester United .

    Dường như Manchester United có một loại khí chất nào đó, giống như là cầu thủ và HLV của bọn họ là tốt nhất vậy.

    Gia tộc Edwards tạo ra CLB Manchester United là một Manchester United thương nghiệp hóa, không phải Manchester United của thành Manchester mà là Manchester United của thế giới.

    Đầu thế kỷ 21, vì sao Manchester United có được 2 cúp C1 lại có thể sánh ngang với AC Milan và Real Madrid?

    Thậm chí khi Real thi hành chính sách siêu sao thì lợi nhuận của Manchester United vẫn vượt Real 10 lần.

    Thấy Jame lâm vào trầm tư, paul nhẹ giọng nói:

    - Muốn kinh doanh CLB chính là phải có thành tích, trước mắt mùa sau CLB của chúng ta vẫn đá ở Championship, cho nên tôi sẽ không cho anh áp lực gì cả nhưng mà khi đội bóng của chúng ta lên Premier League thì anh phải phát huy được tác dụng của mình. Hiện giờ anh đang nhàn rỗi, nhiệm vụ cho của tôi giao cho anh rất đơn giản, anh phải học tập, học tập theo Manchester United , học tập toàn bộ hoạt động buôn bán của Manchester United , cứ như vậy đi.


    Trước khi rời đi Jame nhìn thật kỹ vào Paul, ý niệm khinh thị Paul đã sớm tan thành mây khói.



    Lần sửa bài viết gần nhất bởi hoanganh922010 : 02-04-2015 vào lúc 09:24 PM

  4. #4
    Ngày tham gia
    24 Jul 2011
    Số bài viết
    6,237

    Từ: Paul Truyền Kỳ

    định đọc mà k thấy ảnh gái đâu cả ảnh gái pls

    tư liệu nè chém là gấu hay em nuôi đều dc nhé

    https://www.facebook.com/bi.jessicaa...3703091&type=3

    Cập nhật thông tin mới nhất từ diễn đàn

    >> News <<
    >> Page - Group <<
    >> Youtube - Discord <<



  5. #5
    Ngày tham gia
    06 Sep 2011
    Số bài viết
    269

    Từ: Paul Truyền Kỳ

    Trích dẫn Trích dẫn bài viết của sunliang Bài viết
    định đọc mà k thấy ảnh gái đâu cả ảnh gái pls

    tư liệu nè chém là gấu hay em nuôi đều dc nhé

    https://www.facebook.com/bi.jessicaa...3703091&type=3
    sẽ có gái khi thằng main về VN chứ không chơi gái tây


  6. #6
    Ảnh đại diện của DNV
    DNV đang ngoại tuyến Em tên là Hồng. Hãy gọi em là sịp hồng Moderator
    Ngày tham gia
    09 Dec 2009
    Đến từ
    Neverland
    Số bài viết
    6,748

    Từ: Paul Truyền Kỳ

    vãi thấy Paul đọc sơ qua lại thấy bet bet cái j đấy cứ tưởng con bạch tuộc đợt WC 2k10


  7. #7
    Ngày tham gia
    06 Sep 2011
    Số bài viết
    269

    Từ: Paul Truyền Kỳ

    Paul Truyền Kỳ

    Tác giả:Lãnh Phong

    --------------o0o-------------
    Quyển 1: Huyền Thoại Giang Dỡ

    Chương 4: Chuẩn bị mùa giải mới



    Trở lại phòng của mình, đang lâm vào trầm tư thì Des mở cửa vào nói:

    - Tình hình CLB đang rất loạn, rất nhiều cầu thủ muốn chuyển nhượng sang đội khác.

    Paul cũng không ngạc nhiên, nhẹ gióng nói:

    - Đó là điều bình thường, có lẽ có rất nhiều người cho rằng ông chủ của CLB mới 23 tuổi, chỉ coi CLB là một món đồ chơi mà thôi. Vừa rồi em đã giao cho Jame một danh sách. Đội hình chính của CLB em chỉ giữ lại 2 người, một là Scott Oakes và Julian James. Những cầu thủ trên 22 tuổi thì cứ rao bán đi, những cầu thủ dưới 22 tuổi, muốn đi thì cứ đi, không muốn đi thì đến đội dự bị của CLB.
    Những chủ lực khác hoặc là có tuổi tác lớn của CLB, Paul cho rằng bọn họ không còn tiềm lực để phát triển nữa.

    Hắn Muốn tiếp nhận đội bóng, đầu tiên là phải thay đổi phòng thay đồ.

    Hắn mới 23 tuổi, Muốn mọi người trong phòng thay đồ nghe lời hắn, điều đó có thể được sao?

    Nằm mơ.

    Cho nên, Paul dùng cách đơn giản nhất.

    Bán đi toàn bộ người không nghe lời.

    Hắn không có thời gian để thăm dò phản ứng của các cầu thủ này, mùa hè này, hắn còn nhiều việc để làm.

    Sau khi bàn giao lại mọi chuyện CLB cho Des và Jame hắn lên đường sang thành phố Oldenburg, Đức.

    Paul một thân âu phục đi đến SVĐ Marschweg Stadion.

    Paul đứng ngoài sân huấn luyện trẻ vẫy gọi một thanh niên đang huấn luận trong đó hô:

    - Frank.

    Frank Bender mặc bộ quần áo thể thao, nghe có người gọi mình, quay đầu lại nhìn thấy Paul đang đứng xa xa, cười ha ha rồi bước đến trước mặt Paul:

    - Cậu đến Đức làm gì vậy, tính học tiếp hay sao?

    Lúc trước Paul và Frank từng học chúng khóa và ở chung phòng.

    - Vẫn làm HLV cho đội trẻ sao, chưa được lên chức à?

    Mắt Paul đầy ý cười nhìn vào sân huấn luyện, lúc này trận bóng giữa các thiếu niên làm cho người ta hâm mộ, bóng đá Đức làm cho người ta sinh lòng ngưỡng mộ, 4-3-3, mạnh mẽ khu trung tuyến.

    Frank nhún nhún vai:

    - Người ở đây rất nhiều, không đến phiên tôi đâu.

    Paul thúc cùi chỏ, cười xấu xa hỏi:

    - Ha ha, năm đó Frank hào ngôn chí khí muốn trở thành một HLV của đội tuyển Đức, làm sao bây giờ lại ăn nói như thế?

    Frank cười khổ:

    - Mỗi ngày ở đây với những đứa nhỏ này, cảm thấy bản thân ngày càng già đi, quả thật là một loại tra tấn.

    Paul nhìn hắn, nhẹ giọng nói:

    - Tới giúp tôi làm trợ lý HLV đi.

    Frank bĩu môi:

    - Không có hứng thú nói giỡn.

    - Tôi nói thật a, quên tự giới thiệu, tên của tôi là Paul Norman Taylor, nhà của tôi ở Luton, tôi có một CLB tên là Luton Town, ha ha, mùa giải sau Luton sẽ đá ở Giải Hạng Nhất Anh.

    Ánh mắt Paul chân thành tha thiết nhìn Frank, nghiêm mặt nói.

    Paul hiểu Frank, bọn hắn sống chung với nhau, vô số lần nói chuyện trắng đêm, nghiên cứu các chiến thuật, phân tích trận đấu thông qua bằng ghi hình, càng là có cách nhìn với sự phát triển của bóng đá trong tương lai.

    Mà Frank vẫn không cam lòng ở đây là HLV cho các đội thiếu niên, cho nên hắn học tập rất nhiều. Nhưng mà như thế để làm HLV thậm chí là làm trợ lý HLV? Đương nhiên đây cũng chỉ là lý luận suông, cũng không có bất kỳ kinh nghiệm thực tế nào.

    Mà hiện tại Paul cũng không có kinh nhiệm, hắn cũng có thể thông báo tuyển một trợ lý HLV có kinh nghiệm nhưng mà trợ lý HLV này sẽ là một người hiểu biết, ở trong phòng thay đồ sẽ phân hóa quyền uy của Paul, đến lúc đó cầu thủ cũng không biết nghe người nào.

    Trong đội bóng, cầu thủ có thể phạm sai lần, một cầu thủ phạm sai lầm thì sẽ có một cầu thủ khác vù lại nhưng mà chiến thuật của HLV sai làm thì sẽ không thể nào sửa chửa kịp thời được.

    Bởi vậy Paul muốn thành lập một ban HLV của mình, Frank chính là người mà Paul cần.

    Frank thấy Paul không giống như đang nói đùa, vì thế dò hỏi:

    - Trợ lý HLV?

    Paul gật đầu .

    - Tiền lương?

    - 1 tháng 1000 bảng Anh, hợp đồng 1 năm làm 1 lần.

    - Nhà ở?

    - CLB cung cấp.

    - F*kc!

    Frank liếm liếm môi, hung hăng gật đầu.

    Hắn làm HLV ở Oldenburg, lương tháng 200 đô la coi như là cao, đãi ngộ của Paul làm hắn không thể nào từ chối.

    Hưng phấn qua đi, Frank nói thêm:

    - Cậu còn cần những người khác không?

    - Người muốn đến, tôi đều cần. Đương nhiên là không thể lớn hơn 30 tuổi, tôi không muốn trong ban HLV có sự mâu thuẫn, càng không muốn có cục diện có người cậy già lên mặt.

    - Được, có mấy người năm đó cậu cũng biết, để tôi đi thuyết phục, về đãi ngộ thì như thế nào?

    - Tiền lương 600 bảng Anh, ăn ở do CLB cấp.

    - Đợi tin tốt lành của tôi.

    Nhìn Frank rời đi, Paul ngẩng đầu nhìn trời, đối mặt với mùa giải năm sau, ít nhất là bây giờ trong lòng hắn đã có niềm tin rồi.


    Thời gian của Paul rất gấp cho nên buổi tối gặp những người Frank mang đến, sau khi hứa hẹn với bọn họ xong thì Paul ngồi máy bay bay trở về Luton.
    -------------------------------------------------------------------------------------------

    Hiện giờ là năm 1994, điều luật Bosman còn chưa ban hành.

    Trước khi điều luật Bosman, cầu thủ luôn nằm ở bên yếu thế, hơn nữa thu nhập rất thấp, bị hạn chế rất nhiều, ngay cả khi hết hợp đồng cũng không thể chuyển nhượng tư do, có thể suy nghĩ liền biết, toàn thế giới có rất nhiều cầu thủ, bọn họ có cần người đại diện cho mình không?

    Luật Bosman hay còn gọi Phán quyết Bosman là một đạo luật về bóng đá, trong đó quy định chính nói rằng cho phép cầu thủ bóng đá được ra đi tự do khỏi câu lạc bộ sở hữu sau khi hết hạn hợp đồng. Phán quyết này ra đời ngày 15 tháng 12 năm 1995. Đạo luật này gắn liền với tên tuổi cầu thủ bóng đá người Bỉ Jean-Marc Bosman.

    Nhược điểm :

    Khoảng cách giữa các câu lạc bộ giàu và nghèo càng bị đẩy đi quá xa.
    Công tác huấn luyện các cầu thủ trẻ ngày càng tệ đi.
    Việc buôn bán bất hợp pháp các cầu thủ trẻ từ châu Phi và châu Á ngày càng tăng.

    Ưu điểm:

    Những người được lợi nhất từ đạo luật này chính là các cầu thủ bởi vì họ được toàn quyền rời khỏi CLB khi hết hạn hợp đồng mà CLB không nhận được khoản tiền nào từ phí chuyển nhượng. Điều này đã khiến giá của cầu thủ đội lên rất nhiều.

    Nên cậu muốn trước khi luật Bosman ban hành sẽ kéo những cầu thủ sau này sẽ là ngôi sao lớn về khi hiện tại họ còn trẻ.


    CLB Luton Town giống như ong vỡ tổ vậy, hiện giờ những CĐV của đội bóng đứng bên ngoài CLB, chờ CLB cho một lời giải thích.

    HLV trưởng từ chức, CLB cũng đã ra thông báo.

    Đội bóng đang bước vào một giai đoạn khủng hoảng chưa từng có từ trước đến nay.

    Nhưng bởi vì ông chủ của CLB là gia tộc Taylor, đa số mọi người đều quen biết với nhau cho nên không có chuyện CĐV gây chuyện với CLB.

    Paul cùng Jame đi dạo quanh một vòng CLB.

    Hiện giờ các phương tiện hoạt động của CLB đã cũ kỹ.

    Paul nói với Jame:

    - SVĐ đang xây hiện tại thế nào rồi Jame?

    - SVĐ đã tạm ngưng xây dựng rồi thưa ông chủ.

    - Thế anh thay đổi kế hoạch xây SVĐ mới đi, tôi có một ý tưởng, SVĐ bên kia còn chưa thành hình, không bằng cải tạo nơi đó thành một trú sở huấn luyện, sân bóng có thể tìm nơi khác hơn nữa quy mô xây dựng phải lớn hơn, anh tính thử xem nếu hoàn thành tốn thời gian bao lâu và tốn bào nhiêu tiền.

    - Boss, tôi đã tính toán tài chính của chúng ta, thật sự mà nói thì trước mắt chúng ta không thể xây dựng thêm cái gì nữa, trước mắt có thể duy trì đội bóng thêm 2 năm. Bây giờ tài chính của CLB cũng đủ để bương trải 2 năm, nếu theo như yêu cầu của cậu chúng ta phải tốn 15tr bảng mới hoàn thành được, mà thời gian hoàn thành cũng hơn một năm, Hiện tại chúng ta lấy tài chính đâu ra?

    Paul trầm ngâm rồi quay qua nói với jame:

    - Chuyện tiền nông tôi sẽ bơm thêm cho CLB 20tr bảng Anh, còn hiện tại hãy sửa lại SVĐ trước ngày 26 tháng 6 cho tôi, với giúp tôi xem thử có khách sạn nào trang bị hiện đại gần ngay SVĐ không?

    - Hả? Khách sạn?

    - Ừ, phải có phòng tập thể thao , phòng họp , bể bơi , nhà tắm hơi mát xa , nhà ăn.. Sau khi mùa giải bắt đầu, đội bóng trừ huấn luyện ở trên sân ra, ngày thường sẽ ở trong khách sạn này.

    - Trước khi trại huấn luyện mới được xây dựng thì chúng ta ở trong này. Nếu thuê không được thì hãy mua đì, bất kể là dùng danh nghĩa của CLB hay danh nghĩa của gia tộc Taylor cũng được.

    Jame cầm viết ghi lại những yêu cầu của Paul vào sổ tay.

    Paul thấy Jame đã ghi xong cậu lại nói tiếp:

    - Chuyển nhượng của CLB như thế nào rồi

    Jame lập tức trả lời:

    - Đều báo giá cả rồi, có không ít CLB muốn những cầu thủ của chúng ta, bọn họ trực tiếp báo giá rồi.

    Paul trầm giọng nói:

    - Đợi bên này hết bận rồi thì hãy để bọn họ bọn họ đến gặp tôi. Sau đó chính là đoạn thời gian bận rộn, mặt khác CLB cần thêm vài bộ phận mới nữa. Thứ nhất là bộ phận y tế, anh hãy tìm thêm những chuyên gia về vấn đề vận động, thứ nhì là bộ phận ẩm thực, trong khi cầu thủ ở CLB thì CLB sẽ phụ trách khẩu phần ăn cho bọn họ. Tôi cũng cần một bộ phận nghiên cứu dinh dưỡng, những thức ăn truyền thống như khoai tây, cá rán, bánh pút đing đều không cho phép xuất hiện trên bàn ăn.

    Jame lại ghi nhớ những yêu cầu này , theo sau hỏi:

    - Về ban HLV là cầu thủ của CLB thì chúng ta nên làm gì đây?

    - Cái này không cần anh quan tâm, tôi đã an bài rồi.




    Góp Ý


    Lần sửa bài viết gần nhất bởi hoanganh922010 : 02-04-2015 vào lúc 09:25 PM

  8. #8
    Ngày tham gia
    06 Sep 2011
    Số bài viết
    269

    Từ: Paul Truyền Kỳ

    Paul Truyền Kỳ

    Tác giả:Lãnh Phong

    --------------o0o-------------
    Quyển 1: Huyền Thoại Giang Dỡ

    Chương 5: Bổ sung lực lượng



    Những ngày kế tiếp Paul đều gặp mặt những thành viên cũ trong CLB, CLB cũng bắt đầu ổn định trở lại mà công tác chuyển nhượng cũng đã đến đoạn kết.

    Luton đã bán đi 16 cầu thủ, chỉ đổi lại 2.3tr bảng Anh.

    Chuyện quang trọng giờ là mua cầu thủ, cả CLB chỉ còn 2 cầu thủ ở đội 1 và 6 cầu thủ ở đội dự bị.

    Mục tiêu của cậu là hậu về Nick Barmby ở Tottenham Hotspur.

    Lần báo giá đầu tiên là 1tr bảng Anh.

    Lần Báo giá này không được Tottenham Hotspur chấp nhận.

    Nick năm nay 20 tuổi là một hậu vệ xuất sắc ở Tottenham Hotspur được lên đội một năm 89.

    Bất quá lần thứ hai báo giá 2tr thì 1 tiếng sau Tottenham Hotspur đáp lại 6tr bảng.

    Thấy Tottenham Hotspur trả lời thì Paul cười cười, chỉ sợ đối phương không trả lời chứ không sợ đối phương sư tử ngoạm.

    Cuối cùng thì Tottenham Hotspur chấp nhận bán Nick với giá 3.5tr bảng.

    3.5tr bảng Anh, số tiền này thậm chí còn cao hơn số tiền của một tiền đạo đẳng cấp nữa ở thời điểm hiện tại.

    Nhìn từ góc độ thi đấu thể thao, có lẽ không đáng giá. Số tiền mà Newcastle United đã bỏ ra để mua Andy Cole là 1,75tr bảng, một tiền đạo ghi được 41 bàn thắng cho Newcastle United trong mùa giải vừa rồi. Mặc dù mùa xuân sang năm, Andy Cole sẽ chuyển đến Manchester United với cái giá là 6tr bảng, nhưng đây là chuyện của tương lai.

    Trong một trang viên nhỏ tại thành phố London, Paul và Frank đến muốn nói chuyện với Nick

    Nick cũng không thèm nhìn tới , khẩu khí bình tĩnh nói:

    - Mời trở về đi, tôi không có hứng thú đi Luton Town, ngay cả CLB cũng chưa có HLV, tôi cũng không nhìn thấy tiền đồ gì cả.

    - Có HLV, là tôi.

    Paul bình tĩnh trả lời.

    Nick hơi kinh ngạc, lập tức dở khóc dở cười.

    Nick cho rằng Paul đang nói đùa, nếu không phải nói đùa thì đang làm bậy rồi.

    Paul đưa hợp đồng ra, đi đến trước mặt Nick, thản nhiên nói:

    - Lương tuần 6000 bảng Anh, nếu có thành tích tốt sẽ tăng lên thành 8000 bảng Anh, mỗi năm đều tăng lên 10%, ngoài ra sau khi kết thúc mùa giải đều có thưởng, hợp đồng 5 năm.

    Nick giật mình, hắn không ngờ rằng bản hợp động này lại vô cùng ưu đãi như thế.

    Số tiền này còn nhiều hơn lần tiền hắn kiếm được ở Tottenham Hotspur.

    Hắn có chút tâm động, đời cầu thủ rất ngắn, không ai biết được ngày mai ra sao, lỡ như gặp phải một chấn thương thì thôi rồi lượm ơi luôn.

    Muốn kiếm nhiều tiền chính là bản tính bình thường của con người, không có gì gọi là thanh cao cả.

    Hắn có chút do dự, hỏi:

    - Cậu còn trẻ như vậy là HLV rồi sao?

    Paul khép lại hợp đồng rồi để lên bàn, ánh mắt nhìn thẳng vào Nick, 2 người đều cao khoảng 1m85, cũng không có ai nhìn trên cao xuống cả.

    - Nick, tôi cũng không tới đây van xin cậu gia nhập Luton, đây chỉ là một loại thành ý, Tottenham Hotspur thu được 3.5tr bảng của chúng tôi liền cho phép cậu chuyển nhượng. Trong mắt tôi cậu có giá trị ít nhất là 15tr bảng, tôi biết giá trị của cậu nên phần hợp đồng này cậu xứng đáng có nó, tôi cớ giấy chứng nhận HLV, tôi không cần phải lấy ra để người khác xem, tôi cũng không có thời gian ở đây chứng minh với cậu rằng tôi có năng lực huấn luyện đội bóng hay không. Nếu thời gian cho phép, tôi có thể nói cho cậu biết hơn 20 chiến thuật phạt góc, càng nhiều là chiến thuật đá phạt cùng với những chiến thuật bóng chết, tôi không cần chứng minh cái gì với cậu. Đội bóng của tôi tên gọi là Luton, tương lai sẽ là đội bóng thành công nhất nước Anh, tôi bất kể trong lòng cậu suy nghĩ cái gì, cơ hội đang ở trước mặt cậu, nếu bỏ qua thì đó là tổn thất của cậu.

    Tuy răng trên mặt Frank luôn duy trì nụ cười nhưng trong lòng lại toát mồ hôi.

    Nghe khẩu khí của Paul hơi có một loại cảm giác tự cao tự đại, điều này phụ hợp với sự ngạo mạn của người nước Anh.

    Vẻ mặt của Paul tỏ ra lãnh đạm, hơn nữa còn toát ra sự tự tin, điều này làm cho Nick chăm chú nhìn Paul thật lâu mới hồi phục lại tinh thần.

    Ở trước mắt hắn, Paul có một loại khí chất, cái này không giống với những người ba hoa chích chòe, loại tự tin cao ngạo này chính là thứ mà một HLV cần nhất.

    Nick trầm tư một lát , hỏi ngược lại:

    - Ở đội bóng tôi đá ở vị trí này?

    Paul trầm giọng nói:

    - Cậu đến CLB sẽ là đội trưởng mới tại CLB, vị trí của cậu sẽ thay đổi một chút, ở Tottenham Hotspur cậu là tiền vệ công phải nhưng đi vào Luton thì cậu sẽ là tiền vệ trung tâm, hoặc tiền vệ trụ, tin tưởng tôi, tôi có thể phát huy tác dụng và thực lực của cậu đến mức cao nhất.

    Nick trầm mặc hồi lâu , cuối cùng gật đầu đáp ứng .

    Khi ra khoải trang viên, Frank trợn mắt nói:

    - Đây là lần đầu tiên anh mới thấy có cuộc đàm phán như vậy.

    Paul thản nhiên:

    - Em là ông chủ, là HLV, em không cần xem sắc mặt của bất kỳ một ai, nếu em cầu xin cầu thủ đến CLB thì em còn có quyền uy gì nữa?

    --------------------------------

    Sau khi trở lại CLB, Paul bắt đầu fax giá cho những CLB ở Châu Âu.

    Hiện tai CLB chưa có 1 thủ môn nào, nên cậu phải mua ít nhất thêm 2 thủ môn nữa.

    Vì thế Paul hướng đến là thủ môn Nélson de Jesus da Silva(Dida)

    Lần đầu cậu báo giá 700.000 bảng anh, đối với một CLB nhỏ ở Brazil thì đây là một số tiền rất lớn, cuối cùng Paul mua được Dida với giá 1.2tr bảng anh.

    Người còn lài là cậu chọn José Molina, thủ môn 24 tuổi của Valencia từ chuyển nhượng tự do.

    Ở tuyến hậu vệ hiện tại cậu đã có Scott Oakes, thế nên cậu cần thêm 7 hậu vệ nữa. Người cậu nghĩ đến đầu tiên là Cafu, nếu như cậu nhớ không lầm thì năm nay cậu sẽ chuyển đến Real Zaragoza.

    Đầu tiên cậu báo giá 1tr bảng anh, sau khi nâng giá đến 2 .3tr thì CLB São Paulo. Trong khi đó Real Zaragora báo giá 1tr.

    2tr bảng được báo giá cho Jaap Stam ở CLB Cambuur. Giá 3.5tr bảng thế là Stam gia nhập Luton Town.

    Gianluca Zambrotta đã gia nhập CLB Luton với một mức lương cao hơn nhiều lần khi chuẩn bị ký hợp đồng với CLB Como.

    1.5tr bảng đủ để CLB Palmeiras nhả Roberto Carlos.

    Deian Richards về với Luton giá 300.000 bảng.

    Perugia vừa mới được lên Serie B, đúng là lúc cần tiền, Paul dùng 3tr bảng để lấy đi Gattuso .

    Điều này làm cho chủ tịch của Perugia cười nhạo Paul là thằng ngu trước giới truyền thống Ý.

    Bởi vì tháng trước Gattuso mới ký hợp đồng với Perugia, Perugia không tốn một xu nào mà có thể kiếm được 3tr bảng Anh.

    Đội trưởng tương lai Massimo Ambrosini của Milan về Luton với giá 1.5tr bảng, giá quá hời đối với anh.

    2tr bảng Anh cho cầu thủ đánh chặn tốt nhất thế kỷ 21 Claude Makélélé.

    Cũng như tay chuyền siêu hạng trong tương lai của Milan Andre Pirlo đã gia nhập Luton từ CLB Brescia với giá 500.000 bảng.


    1,2tr bảng Anh để có được Pavel Nedved từ CLB Prague Sparta.

    Năm ấy Michael Ballack mới 17 tuổi chưa ký hợp đồng với CLB nào, đã bị Paul dùng tiền lương là 3000 bảng/ 1 tuần hấp dẫn đến Luton.

    350.000 bảng Anh lấy đi Van Nistelrooy mới 18 tuổi từ CLB Den Bosch của Hà Lan.
    200.000 bảng Anh lấy đi David Trezeguet từ CLB Platense của Argentina.

    1tr bảng Anh cho cầu thủ Serginho từ CLB Bahia của Brazil.

    1.2 tr bảng Anh cho siêu tiền đạo Filippo Inzaghi từ câu lạc bộ Piacenza.

    Sau khi đội hình gần đủ thì Paul lên đường sang Pháp.




    Góp Ý


    Lần sửa bài viết gần nhất bởi hoanganh922010 : 02-04-2015 vào lúc 09:26 PM

  9. #9
    Ngày tham gia
    06 Sep 2011
    Số bài viết
    269

    Từ: Paul Truyền Kỳ

    Paul Truyền Kỳ

    Tác giả:Lãnh Phong

    --------------o0o-------------
    Quyển 1: Huyền Thoại Giang Dỡ

    Chương 6: Kết thúc chuyển nhượng





    Monaco – Pháp.

    Trong một quán Coffe, một người đàn ông tầm 50 tuổi, ngồi trước bàn, nhìn cảnh sắc bên ngoài quán Coffe, suy nghĩ xuất thần.

    Paul đi vào rồi ngồi đối diện với ông ta, lấy kinh mát xuống, mỉm cười:

    - Chào, Arsène.

    Người đàn ông này nhìn Paul, thản nhiên nói:

    - 4 năm không gặp, đứa trẻ năm đó bây giờ đã trở thành tuấn tú lịch sự, đột nhiên cậu đến Monaco, đến rất đúng lúc, bằng không tôi cũng muốn đi n¬ước Anh¬ tìm cậu đây. Nói đi, cậu dùng cách gì để cướp đi người của tôi?

    Vẻ mặt Paul mờ mịt, giang 2 tay:

    - Tôi không biết ông nói ai?

    - Là người trẻ tuổi người Pháp kia, hôm qua tôi để CLB báo giá, định mang cậu ta trở lại Pháp, kết quả là cậu ta đã đóng hành lý, tôi đi hỏi mới biết cậu ta sẽ chuyển tới Luton.

    Người đàn ông ngồi đối diện với Paul chính là HLV hiện nay của Monaco, Arsène Wenger . 5 năm trước ở Monaco paul đã gặp Wenger dẫn dắt đội bóng giành chức Ligue I, chỉ tiếc 5 năm sau, Marseilles quá mạnh, giành được cú ăn 5, hôm nay Wenger cũng đang trong tình trạng không tốt.

    Paul biết đối phương nói rất là Trezeguet , cười nói:

    - Hết cách rồi, tôi chỉ muốn để cho mình tranh đấu giành thiên hạ , hiện tại chính là muốn cướp người , còn dùng phương thức gì , ha ha , rất đơn giản, hơn 1 năm trước anh ba của tôi đã quen biết David, mặt khác, tôi cũng cung cấp đãi ngộ cao cho cậu ấy, là 3000 bảng Anh/1 tuần.

    - Cậu ta mới 17 tuổi.

    Wenger nhíu mày trầm giọng nói , tựa hồ rất bất mãn đối với cách làm của Paul.

    Paul nghiền ngẫm:

    - Ừh, 17 tuổi là tuổi nổi loạn, muốn một mình đảm đương chuyện gì đó. Trước tiên là muốn có một nguồn kinh tế độc lập, có một số tiền lớn thì bản thân có thể làm gì cũng có lòng tin được, cũng có thể kiêu ngạo trước người nhà. Ha ha, Arsène, thời đại sẽ thay đổi, đại khái rằng ông cho tôi đang đốt tiền, còn nhớ cuộc nói chuyện nửa năm trước giữa chúng ta không?

    Wenger nhớ lại, sau đó kinh ngạc:

    - Điều luật Bosman sao?

    Paul gật đầu, nhún vai:

    - Mùa hè này có rất nhiều người nhạo báng tôi là kẻ phá của, là một kẻ hồ đồ, không sao cả, thời gian sẽ chứng minh mọi chuyện. Không nói cái này nữa, trở lại chính sự, mục đích tới đây của tôi chính là muốn ông giúp tôi, thả cho tôi một người.

    Sắc mặt Wenger có chút không vui, tức giận:

    - Như thế nào? Cậu cũng tới lấy người sao, nhìn trúng ai?

    - 0,5tr bảng Anh lấy Henry.

    Paul vừa nói xong, Wenger liền trợn mắt:

    - Không được, cậu ta là tương lai của Monaco. 0,5tr bảng Anh? Cậu cho rằng Monaco chưa từng thấy qua tiền của đội bóng nhỏ sao?

    Paul nhe răng mỉm cười , không nói được một lời.

    Wenger thì tiếp tục cau mày nói:

    - “ Thời báo London” đưa tin, dạo này tôi cũng chú ý đến cậu, thấy cậu gàn đây đa phần ký với những cầu thủ đều nằm ở các giải đấu dưới thấp, những đội bóng này xem trọng tiền tài, bán đi ngôi sao là hành động bất đắc dĩ. Đây là quy tắc của bóng đá thị trường nhưng mà Monaco không giống như những đội bóng kia.

    - Đừng kích động , đừng kích động , chúng ta tiếp tục thương lượng.

    - Không có thương lượng, không bán Henry.

    - Nếu như tôi ra giá 1tr bảng Anh thì sao, Monaco có thả người không?

    Wenger trầm mặc , ánh mắt hơi có chút bất đắc dĩ nhìn chằm chằm Paul .

    Cuối cùng , hắn trầm trọng thở dài nói:

    - Marseilles lấy người của tôi , Paris Saint-Germain cũng lấy người của tôi , hiện tại tên tiểu tử nhà cậu cũng muốn lấy người của tôi…

    Paul có chút không đành lòng khi dễ vị lão bằng hữu này , thản nhiên nói:

    - Thuram.

    Ánh mắt Wenger nghi hoặc, Paul nói:

    - 1,5tr bảng Anh, tôi không cần Henrry , đừng cản Thuram , Arsène , Monaco không giữ được Thuram, tôi ra giá 1,5tr bảng Anh cho một hậu vệ đã đủ thành ý lằm rồi, ông không thả cậu ta cho tôi, chẳng lẽ chờ những đội khác đến lấy sao? Tôi có thể trả lương cao cho cậu ấy, 6000 bảng Anh/1 tuần.

    Wenger hơi có vẻ động dung , chủ yếu vẫn là câu” Chẳng lẽ chờ những đội khác đến lấy sao?” của Paul.

    Ở Monaco, ông ta đào tạo ra không ít cầu thủ giỏi, kết quả đều chuyển sang những đội bóng khác, cho dù là George Weah người rất biết ơn ông ta cuối cùng cũng bỏ ông ta mà đi.

    - 1,5tr bảng anh mà muốn lấy đi đội trưởng của tôi sao?

    - Vậy thì tốt, tôi cũng không dài dòng, 3tr bảng Anh, đối với 1 hậu vệ, chẳng lẽ còn chưa đủ sao?

    Wenger thở dài một tiếng , đồng ý đề nghị của Paul.

    Còn về phần Henry, Paul muốn như mà hắn biết hắn không có cơ hội.

    Chờ sau khi Henry nổi danh ở Ligue I thì chỉ sợ không có cái giá 1tr bảng Anh đâu. Mà năm sau luật Bosman ra đời, Paul lại càng thêm đau đầu, làm cách nào để lấy người đây a.

    Cùng nói chuyện với Wenger cả ngày, ngày hôm sau Paul đến Nantes.

    Khi về đến Luton thì cậu nhận được thêm tin vui từ trợ lý Frank là Luís Figo đã chấp nhận gia nhập CLB với giá chuyển nhượng 4tr bảng anh. Và CLB Aab đã chấp nhận lời đề nghị 500.000 bảng Anh cho cầu thủ Jesper Grønkjær. 1tr bảng anh cho Veira.

    Ngày 30 tháng 6, Paul ngồi ở trong phòng làm việc xem bảng danh sách cầu thủ trong thay, cảm thấy việc tìm kiếm viện binh cũng nên kết thúc.

    CLB hiện tại đang nắm dữ 25 cầu thủ gồm:

    Thủ môn:

    Dida.
    José Molina.
    Kelvin Davis.

    Hậu vệ:

    Julian James.
    Roberto Carlos.
    Jaap Stam.
    Lilian Thuram.
    Cafu.
    Gianluca Zambrotta.
    Serginho.
    Deian Richards .

    Tiền vệ:

    Patrick Vieira .
    Massimo Ambrosini.
    Genaro Ivan Gattuso .
    Andrea Pirlo
    Claude Makélélé
    Michael Ballack
    Scott Oakes
    Nick Barmby

    Tiền đạo:


    Pavel Nedved
    Van Nistelrooy
    David Trezeguet
    Filippo Inzaghi
    Jesper Grønkjær
    Luís Figo

    Nhìn vào bảng danh sách này, Paul cảm thấy như vậy đã tạm ổn.

    Tổng cộng CLB mất 24tr bảng trong kỳ chuyển nhượng, trong đó chỉ 10tr bảng là trả trước còn 14tr bảng trả trong 48 tháng tiếp theo. Quỹ lương của CLB hiện tại đang có là 20tr bảng.


    Hôm sau, CLB Luton Town tuyên bố kỳ chuyển nhượng của CLB kết thúc, đội bóng bắt đầu huấn luyện vào ngày 11-7.

    Ngày 11-7, Paul mang theo Frank và 13 người đi theo Frank từ Đức gia nhập vào CLB Luton Town.

    Paul mang theo đoàn người này đi thăm quan CLB, sau đó bắt đầu an bài nhiệm vụ cho bọn họ.

    Sau khi dàn xếp xong chuyện của đám người Frank, Paul đi đến một sân bóng huấn luyện của một khách sạn cách đó không xa, muốn cùng nói chuyện với Jame.

    Khách sạn này là do CLB lấy danh nghĩa ra mua, bên trong được sửa sang đơn giản, chủ yếu là theo yêu cầu của Paul, xây thêm bộ phận y tế, phòng ăn…

    Tiền lương bây giờ của đội bóng cũng bằng tiên lương của đội bóng có tiếng NHA rồi, nhưng mà năng lực kiếm tiền của đội bóng bây giờ vẫn còn rất kém, không thể so sánh được với các đội ở NHA.

    Chỉ dựa vào việc bán vé, bán quần áo của cầu thủ, chợ sợ 1 năm không đến 3tr bảng Anh a.

    Tiền thưởng trận đấu, tiền bảng quyền truyền hình thì lại càng ít đến mức thương cảm.

    Cho nên , Paul chỉ còn lại có một con đường .

    Đó chính là hắn chỉ có 1 năm để đưa đội bóng lên chơi ở NHA, nếu không hắn có thể mất đi Makelele , Thuram , Figo , Nedved… chỉ sợ đến lúc đó muốn đông sơn tái khởi cũng khó.

    Cuối cùng Paul không nói với Jame về chuyện tương lai của đội bóng nữa, càng nói thì càng xa vời, hết thảy đợi sang năm rồi tính tiếp.

    Paul mang theo ban huấn luyện vào sân huấn luyện, trên người ai nấy đều mặc một bộ đồ thể thao.

    Bên cạnh Paul là Des mang đồ tây, hôm nay anh ta đến đây là hoàn thành thủ tục công tác, chuẩn bị vài thông dịch viên cho cầu thủ cũng như người trong ban huấn luyện, để bọn họ có thể dung nhập vào cuộc sống của đội bóng.

    - Bên kia có thuận lợi không?

    - Ừ, Pavel là thành viên của đội tuyển quốc gia, cũng không có gì khó, chỉ cần nộp hồ sơ với thêm 100.000 bảng Anh, hết thảy đều yên ổn, yên tâm đi, không có để lại dấu vết nào cả, chỉ cần Pavel biểu hiện tốt thì không ai có thể lật lại hồ sơ cũ.

    Des nói nhỏ cho Paul nghe.

    Paul yên lòng, Nedved chưa có hộ chiếu EU nên chuyển nhượng đến Anh cần phải có giấy phép lao động, mặc dù cậu ta là thành viên của đội tuyển quốc gia CH Cezh nhưng mà ra sân thi đấu ở Anh cũng có chút không phù hợp nhưng nhờ vào mối quan hệ của Des nên mọi chuyện đã được giải quyết một cách ổn thỏa.

    Đi vào sân huấn luyện, Des nói mấy câu với mấy thông dịch viên, sau đó vẫy tay chào tạm biệt với Paul.

    Thấy Paul mang theo người trong ban huấn luyện tới, trên sân huấn luyện các cầu thủ tự động xếp thành 2 hàng, trong bọn họ có không ít cầu thủ mới 17,18 tuổi, bọn họ tràn ngập hy vọng với tương lại, đối mặt với Boss kiêm HLV trẻ tuổi này, trong lòng bọn họ đều tỏ ra tôn trọng.

    Sắc mặt Paul bình tĩnh đứng trước mặt đám cầu thủ, đây là lần đầu tiên mọi người gặp mặt, Paul cần phải có những phát biểu không đụng hàng cho lần gặp mặt đầu tiên này.

    Paul giống như là tướng duyệt binh trong quân đội vậy, bắt đầu đi lướt qua từng cầu thủ trong 2 hàng, cùng tiếp xúc với ánh mắt của từng người rồi khẽ gật đầu một cái.

    Đi hết 1 vòng, Paul đi tới trước đám cầu thủ, nhẹ giọng mở miệng.

    - Luton Town có 109 năm lịch sử, trong 109 năm này.

    - Chức vô địch NHA: 0.

    - Cúp liên đoàn Anh: 0.

    - Cúp FA: 0.

    - Hơn nữa chưa bao giờ tham gia vào các trận đấu ở châu Âu.

    - Chúc mừng mọi người đã đi vào CLB có lịch sử trăm năm, với thành tích là một con số 0 này.

    Paul nói rất chậm, chỉ có câu cuối là tỏ ra trịnh trọng, mà Paul cũng không cố ý dùng tiếng Anh thuần nhất, điều này làm cho các cầu thủ khác cũng có thể nghe hiểu.

    Nhưng mà vẻ mặt của 25 cầu thủ lại tỏ ra khác nhau, nhóm cầu thủ trẻ đưa mắt nhìn nhau , tựa hồ lúc này mới ý thức được Paul là một CLB như thế nào.

    Đột nhiên Paul trịnh trọng duỗi 2 tay ra hỏi:

    - Chẳng lẽ mọi người không cao hứng sao?

    Đám cầu thủ đều choáng váng .

    F*kc, cao hứng cái shjt gì cơ chứ?







    Góp Ý



  10. #10
    Ngày tham gia
    06 Sep 2011
    Số bài viết
    269

    Từ: Paul Truyền Kỳ

    Paul Truyền Kỳ

    Tác giả:Lãnh Phong

    --------------o0o-------------
    Quyển 1: Huyền Thoại Giang Dở

    Chương 7: Gặp mặt trước mùa giải





    Vẻ mặt đám cầu thủ vô cùng đặc sắc.

    Kinh sợ, nghi ngờ, lo âu, mù mịt…

    Một CLB không đoạt được danh hiệu gì trong hơn 100 năm qua, đến đây còn có thể chúc mừng sao? Còn cao hứng được sao?

    Ánh mắt của Paul đảo qua từng cầu thủ, thấy hết vẻ mặt của bọn họ.

    Paul nhún vai, cười nói:

    - Kỳ thật, khi tiếp nhận CLB thì vẻ mặt của tôi cũng giống như mọi người vậy. Ta rất muốn chất vấn gia tộc của tôi , vì cái gì không mua Manchester United? Vì sao không mua Liverpool? Vì sao không để tôi bước chân trên thảm cỏ ở Highbury? Vì sao? Đúng vậy, vì sao a? Các cậu có lẽ cũng nghĩ như vậy, các cậu hẳn sẽ gia nhập Juventus, gia nhập Real Madrid , gia nhập AC Milan , hoặc là Rome, Lazio. Nhưng mà khi tôi ngâm mình trong bồn tắm 10 phút thì tôi đã nghĩ thông suốt.

    Nói đến đây, Paul dừng lại mà 25 cầu thủ đều muốn biết Paul đã nghĩ ra cái gì.

    Paul thu lại nụ cười, trầm giọng nói:

    - Nếu như tôi là HLV của MU, Liverpool , hoặc là Arsenal thì tôi nghĩ mùa sau mục tiêu của tôi chính là chức vô địch hoặc là cầm lấy cúp Champions League nhưng như vậy thì sao? Mọi người vẫn nói về truyền kỳ của Busby, mọi người vẫn nhớ đến Shankly tạo The Red, mọi người vẫn nhớ đến chiến thuật của Chapman? Khi tôi trở thành HLV giành chức vô địch thì tôi không vừa lòng vì tôi không thể khoe ra, nếu tôi làm như thế thì sẽ có người vỗ vỗ bả vai của rồi rồi cười nhạo: Paul, cậu tính là cái gì? Năm đó tuy rằng Mu xảy ra tai nạn Munich nhưng họ vẫn xây dựng lại được vương triều, năm đó Bob Paisley dẫn dắt Liverpool 9 năm đoạt được 20 cúp vô địch trong đó 3 lần bước lên đỉnh cao nhất của châu Âu mà Paul tiểu tử cậu đắc ý cái rắm gì? Ha ha, nếu như chúng ta ở trong những CLB giàu truyền thống đó thì chúng ta mãi mãi không thể siêu việt hơn những người đi trước, kỳ tích của chúng ta, huy hoàng của chúng ta cũng sẽ bị những vầng hào quang của những người đi trước kia che đi. Đi tới một CLB có truyền thống 100 năm nhưng không có lấy một chức vô địch này, đây là nơi mà tôi cảm thấy bản thân mình có thể tạo ra một truyền kỳ thuộc về mình.

    Nhìn thấy ý chí chiến đấu sôi sục của Paul, đám cầu thủ đưa mắt nhìn nhau , ánh mắt mọi người đều có một ngọn lửa cực nóng.

    Thuộc về truyền kỳ của mình , ai không muốn đây?

    Paul tiếp tục nói tiếp:

    - Đi vào Luton Town, đây là lựa chọn sáng suốt của mọi người. Nếu như tôi là cầu thủ có tài năng thì tôi mới không đi vào những CLB giàu thành tích kia, đi vào đó làm gì? Xem ánh mắt người khác rồi ăn nói khép nép sao? Ngồi mài đít trên băng ghế dự bị sao? Lúc mình bị bỏ đi thì đồng đội chiến đấu, vị trí của mình ở đội bóng là chỗ nào? Sau khi mùa giải kết thúc sẽ giống như thằng hề nhìn những cầu thủ chủ lực nâng cúp vô địch sao? Như vậy thì tới đó có ý nghĩa gì? Bố thí chức vô địch lão tử không có gì lạ. Lão tử chính là muốn tự mình giành lấy cúp, sau đó lấy quang minh chính đại lấy huy chương rồi khoe cho mọi người xem.

    Nghe đến đây, có không ít cầu thủ gật đầu.

    Paul bỗng nhiên cười , thần thái trở nên thoải mái , bước đi trước mặt đám cầu thủ, ngạo mạn nói:

    - Bên ngoài cười nhạo nói tôi lấy hơn 20tr bảng Anh mua về một đám xiếc thú, ha ha, tôi không để ý, không để ý chút nào bởi vì không lâu sau các cậu sẽ dùng biểu hiện của mình nói cho thế giới biết các cậu là những cầu thủ tốt nhất, không một là siêu sao. Quên Maradona , Platini, Matthäus, Zico, Van Basten đi. Tương lai trong 10 năm, 20 năm nữa giới bóng đá thế giới sẽ biết tên các cậu. Các cậu chính là siêu sao mà ai ai cũng biết. Khi đó các cậu sẽ trở thành triệu phú, sẽ là anh hùng trong lòng các CĐV, sẽ có mỹ nữ bên cạnh. Đương nhiên là tôi có thể nhìn lầm, nhưng mà tôi nghĩ trong 25 người ở đây, ít nhất là 10 người có thể được như vậy. Dù sao thì thiên phú cũng là từ trong vạn người mới có một. Còn lại những người bị loại bỏ, mấy chục năm sau những người này chỉ có thế tự trách, hối hận nhưng mà đừng nên oán hận trời đất, ai bảo kẻ thất bại phụ lòng với tài hoa của mình chi? 99% mồ hôi, có nghị lực sẽ làm được, người cố gắng, chăm chỉ sẽ thành công.

    Lời này làm cho đám cầu thủ giật mình không thôi, bọn họ không ngờ Gop sẽ thổi phòng bọn họ như vậy. Có lẽ chỉ có Nedved , Figo những cầu thủ lớn tuổi không bị lời nói của Paul mê hoặc nhưng những cầu thủ mới 17-18 tuổi, bọn họ đều trẻ tuổi, tự nhiên là kích động không thôi, hận không thể huấn luyện bây giờ, sau đó đá một hơi đến trận World Cup rồi giành lấy chức vô địch.

    - Về sau, các cậu gọi tôi là HLV, Nick.

    Paul vừa kêu Nick , đối phương lập tức lớn tiếng nói:

    - HLV, chuyện gì?

    Paul lấy băng đội trưởng ra ném đi cho Nick rồi nói:

    - Nick là đội trưởng của đội bóng. Massimo.

    Massimo Ambrosini nghi ngờ hỏi:

    - HLV?

    Paul chỉ vào hắn:

    - Massimo là đội trưởng thứ 2 . Sau đó , Luís , cậu là đội trưởng thứ 3.

    Luís Figo có vẻ hơi ngoài ý muốn , bất quá vẫn là gật gật đầu .

    Đột nhiên Paul nghiêm mặt, trầm giọng nói:

    - Yêu cầu của tôi đối với đội bóng rất đơn giản. Thứ nhất phải kỷ luật , thứ hai phải đoàn kết, thứ ba trong CLB lời tôi không được cãi . Trong đội bóng không có bất kỳ cầu thủ nào có đặc quyền gì, hiện tại không có, tương lại cũng không, vô luận là trong hay ngoài sân bóng. Đội bóng chỉ có tồi là số một, là ngôi sao duy nhất. Nếu các cậu gặp khó khăn thì có thể tìm tôi. Nhớ kỹ, mặc kệ đội bóng xảy ra vấn đề gì, chỉ có thể giải quyết trong đội bóng, chơi bóng chính là sự nghiệp của các cậu, không chỉ cần kỹ thuật, năng lực của các cậu mà còn cần cả những hành vi thường ngày của các cậu nữa.

    - Việc của các cậu là lên sân đá hết mình, đá theo như chiến thuật đã đề ra. Đá có thua đi nữa thì có tôi gánh, bỏ ngoài tai những lời nói của đám nhà báo đó đi, đám nhà báo đó chỉ biết soi mói vào chúng ta chứ không giúp ích gì cho chúng ta.

    Paul quyets mắt nhìn toàn bộ cầu thủ rồi lớn tiếng nói:

    - Các cậu đã hiểu lời tôi nói chưa?

    Toàn bộ cầu thủ trăm miệng một lời:

    - Đã hiểu.

    Paul nghiêng người nhìn những HLV bên cạnh, sau đó giới thiệu:
    - Nào, mọi người cùng nhau làm quen, vì này là Frank Bender sẽ là trợ lý HLV của tôi, 4 vị này theo thứ tự là Baab , Craig , Tolov , Leo là HLV của đội hình chính thức. Đừng cảm thấy bọn họ trẻ tuổi mà khinh thường bọn họ, những người đến từ Ajax, đã từng huấn luyện ở Ajax, bọn họ sẽ huấn luyện để các cậu trở thành những siêu sao hàng đầu thế giới, đừng hoài nghi điểm này.

    Nghe những HLV này đến từ Ajax thì 25 cầu thủ đều trở nên tôn kính hơn, mặc kệ như thế nào , Ajax huấn luyện tiêu chuẩn là thứ nhất châu Âu.

    Buổi gặp mặt chính thức chấm dứt , Paul ra lệnh một tiếng , đội bóng bắt đầu huấn luyện, đám cầu thủ bắt đầu tập luyện còn Paul thì đứng ở một bên quan sát biểu hiện của đám cầu thủ.

    3 đội trưởng đi đầu, những cầu thủ khác cũng không dám lươi biếng, 25 người ngay ngắn trật tự mà chạy bộ.

    Ballack như ở trên này nói chuyện với Stam:

    - Ha ha, chỉ sợ cả đời không thể quên được ngày hôm nay.

    Stam cười cười:

    - Tôi không biết thì ra bản thân còn có thiên phú để trở thành một siêu sao nữa.

    Paul đứng trong sân, Frank hướng hắn chế nhạo nói:

    - Tôi cũng không biết thì ra cậu cũng có tài ăn nói mê hoặc như thế.

    Paul mặt không đổi sắc nói :

    - Tôi chỉ ăn nói sự thật mà thôi.

    Frank cười cười sau đó đột nhiên trịnh trọng nói:

    - Mùa giải sau không dễ a, NHA đã tuyên bố chỉ còn 20 đổi cho nên mùa giải sau ở NHA có 4 đội xuống hạng, 2 đội thăng hạng. Chỉ có 2 đội thăng hạng, cạnh tranh sẽ trở nên kịch liệt.

    Nhớ tới cái này, Paul cũng cảm thấy có chút không may.

    Giải NHA được thành lập từ năm 1992, bắt đầu từ 22 đội sau đó giảm xuống còn 20 đuổi. Nhưng cmn, không vào năm sau cũng không vào năm trước mà là trúng cmn vào mùa này.

    Điều này làm trong Giải Hạng Nhất Anh trở nên kịch liệt hơn, hôm qua Paul đã phân tích, phát hiện có không ít đối thủ cạnh tranh trong mùa này a.

    Mùa giải trước có 3 đội xuống hạng đó chính là: Sheffield United, Oldham , Swindon .

    Ngoài ra ở Giải Hạng Nhất có không ít đội bóng có thực lực: Middlesbrough , Redding , Bolton , Wolverhampton , Derby County , Watford..

    Mùa sau chỉ có 2 đội thăng hạng, muốn thăng hạng thì phải đánh bại những đội này, điều này cũng không nhẹ nhàng a.

    Chẳng hạn như Vieira cảm thấy bản thân có thể đá Tiền đạo nhưng dưới sự hướng dẫn của Paul cuối cùng cậu ta liền chuyển sang tiền vệ trụ, hay Makelele cảm thấy bản thân đá được vị trí hậu vệ ở bên cánh nhưng mà Paul lại hướng dẫn để cậu ta trở thành tiền vệ quét thực thụ.

    Trong mỗi ngày huấn luyện, Paul chỉ giành ra 15 phút để cả đội chia thành 2 đội nhỏ để thi đấu với nhau.

    15 phút bất phân thắng bại thì sẽ tiến hành penalty.

    Điều này làm cho nhiều cầu thủ cảm thấy không vừa lòng.

    Sau khi đối kháng kết thúc, đám cầu thủ đều đề nghị Paul cho đá thêm 30 phút, 20 phút hoặc 10 phút cũng được.

    15 phút thì làm sao đá đã ghiền được.

    Thi đấu 15 phút, ngắn như vậy chù yếu để đám cầu thủ có khát khao được thi đấu, nếu lúc tập luyện mà vắt hết sức của mọi thì lúc thi đấu sự hưng phấn sẽ gảm bớt, huấn luyện bóng đá cũng cần phải trước khổ sau sướng, trong quá trình huấn luyện sẽ tạo động lực cho mọi người để khi ra sân các cầu thủ có thể tận tình mà bùng nổ.

    Cho nên khi đám cầu thủ đề nghị muốn đá thêm thì Paul lắc đầu, sau đó cùng các HLV khác ra nhặt bóng.




    Góp Ý



Qui định gửi bài

  • Bạn không thể lập chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi bài phản hồi
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết
  •