Share game FM24 (PC)

Hiển thị kết quả từ 1 tói 4 trong tổng số 4
  1. #1
    Ngày tham gia
    26 Oct 2011
    Đến từ
    TPHCM
    Số bài viết
    1,209

    MC 0-1 Chels: Mou cẩn trọng trong đội hình, nhưng cởi mở trong lối chơi.

    Chelsea giữ sạch mành lưới và tạo ra vô số cơ hội trong một trận cầu sân khách ấn tượng.


    Manuel Pellegrini không có sự phục vụ của Sergio Aguero, Samir Nasri và Fernandinho. Ông sử dụng Edin Dzeko và Alvaro Negredo đá cao nhất trong sơ đồ 4-4-2, trong khi Martin Demichelis được đẩy lên đá tiền vệ phòng ngự.

    Jose Mourinho để Oscar ngồi ngoài và dùng một hàng tiền vệ có phần thận trọng, với Nemanja Matic và David Luiz.



    Đội hình xuất phát


    • Đội hình của MC.


    Đội hình mà 2 HLV này sử dụng ảnh hưởng rất lớn đến kịch bản của trận đấu. Manuel Pellegrini lặp đi lặp lại hệ thống 4-4-2 mà ông dùng trong phần lớn mùa giải đã qua, với hai tiền đạo cắm ( “out-and-out striker”). Đây là một sự lựa chọn gây ngạc nhiên, xét về mức độ quan trọng của trận đấu, và danh sách vắng mặt vì chấn thương của Pellegrini.

    Sẽ không ai ngạc nhiên nếu Pellegrini sử dụng sơ đồ này với một Sergio Aguero sung mãn, tuy nhiên, khi thiếu vắng tiền đạo người Argentina, việc xếp cả Dzeko và Negredo đá cùng nhau là một dấu hỏi lớn. Mặc dù từng kết hợp khá tốt trước đây, đặc biệt là trận vùi dập West Ham ở Capital One Cup, nhưng trận đấu này, lại là một tình huống hoàn toàn khác biệt.

    Vấn đề của MC không phải nằm ở sơ đồ 4-4-2 truyền thống này – mặc dù bị áp đảo về số lượng và mất khả năng kiểm soát khu trung tuyến – vấn đề thực sự của họ nằm ở chỗ, khi mà hàng tiền vệ có bóng, họ không có nhiều phương án tấn công. Dzeko và Negredo ít khi chạy vấp chân nhau, đó là điểm cộng của họ, nhưng họ cũng không di chuyển đủ đa dạng để kéo dãn hàng phòng ngự Chelsea.

    Có lẽ Pellegrini đã hối hận khi không tung James Milner vào sân, thế chỗ cho Silva để anh này chơi vị trí hộ công, và sử dụng một tiền đạo thôi, giống như trận thắng Liverpool 2-1. 4-4-2 thăng hoa hơn khi có Fernandinho cùng Aguero, và ngược lại, dễ bị bắt bài hơn khi thiếu vắng bộ đôi trụ cột này.


    • Đội hình Chelsea


    Trên lý thuyết, Mourinho’s team trông giống như 4-3-3 thiên hướng phòng ngự mà họ có trận hòa 0-0 tại Emirates, khi Oscar ngồi dự bị và thế chỗ là một tiền vệ thu hồi bóng. Nhưng thật ra, nó giống sơ đồ 4-2-3-1 hơn, Ramires không thật sự dạt cánh phải như một tiền vệ cánh nhưng về cơ bản, anh là một tiền vệ cánh chơi bó sát vào trong (giống như khi còn ở Benfica và Brazil vậy, và có lẽ nó cũng là vị trí anh chơi tốt nhất), trong khi đó, Willian đá trung tâm.

    Có thể Mourinho đã toan tính điều này từ đầu, hoặc cũng có thể ông đã chuyển ngay sang 4-2-3-1, khi phát hiện MC dùng Demichelis đá tiền vệ. Sẽ thật lãng phí nếu không sử dụng một tiền vệ tấn công nguy hiểm giàu tốc độ để khai thác điểm yếu của Demichelis (trong trường hợp này là Willian), và trong đêm đó, cầu thủ người Argentina này đã có nhiều pha bóng khá lúng túng, tuy nhiên vẫn tốt hơn so với khi chơi trung vệ.


    Vị trí trung bình của các cầu thủ trên sân, Trái là MC, phải là Chelsea.


    • Vô hiệu hóa Silva


    Điều mà ít ai biết, cũng là thành quả cao nhất của Chelsea ở trận này, đó chính là giữ sạch mành lưới, đội khách viếng thăm Etihad đầu tiên làm được sau hơn 3 năm.

    Chìa khóa đầu tiên là vô hiệu hóa được Silva. MC trận này ít sáng tạo hơn bình thường – Demichelis không có khả năng kiểm soát bóng tốt như Fernandinho, Dzeko không có khả năng lùi sâu nhận bóng như Aguero, và sự thiếu vắng của Samir Nasri cướp đi cầu thủ sáng tạo tốt thứ hai của MC. Vì thế, mọi trọng trách dồn lên vai Silva. Jesus Navas có thể tạt, và Yaya Toure có thể băng lên dứt điểm, nhưng những đường chuyền của Silva là không thể chống lại được, và nó là vũ khí lợi hợi nhất mà Pellegrini có được.

    Khóa chặt anh chưa bao giờ là nhiệm vụ dễ dàng. Silva có trung bình bốn “đường chuyền quyết định” (key pass) một trận mùa này, sắc đến tuyệt vời. Bốn cầu thủ riêng biệt được giao nhiệm vụ tối thiểu hóa khoảng trống của Silva – Luiz là cầu thủ theo sát nhất, Matic chơi bọc lót, trong khi Ramires ít khi giãn biên làm nhiệm vụ đánh chặn, ngăn bóng tới chân Silva, và Branislav Ivanovic tiêu diệt nốt khoảng trống còn lại bên cánh. Không thể nhớ nổi Silva có tung ra được đường chuyền quyết định nào không, mặc dù anh vẫn có những cơ hội làm bàn.


    • Chật chội hành lang cánh ấy.


    Silva bó vào trong, trong khi Ramires chủ yếu chơi trung tâm, đồng nghĩa với việc hành lang cánh ấy có khá nhiều khoảng trống (cánh ấy ở đây là cánh phải của Chelsea và cánh trái của MC). Cơ hội đầu tiên của trận đấu thuộc về MC khi Aleksandar Kolarov dâng lên tốc độ, nhận đường chuyền từ Yaya Toure, và quả tạt – gần tìm đến được đầu của tiền vệ người Bờ Biển Ngà. Về sau, cơ hội tốt nhất của MC ở hiệp 2 cũng đến từ cánh đó, khi Silva không thể với tới được một đường chuyền khác cũng từ Kolarov.

    Ở chiều ngược lại, Ivanovic cũng có khoảng trống để tham gia tấn công, và minh chứng rõ nhất cho sự hiệu quả của anh là bàn thắng giúp Chelsea vươn lên dẫn trước. Silva càng bó vào trong, Ivanovic càng có cơ hội tham gia tấn công – và sự dâng cao ấy không hề mạo hiểm, khi Chelsea có hai tiền vệ phòng ngự sẵn sàng bọc lót. Mourinho chắc hẳn không nghĩ bàn thắng mở tỉ số, và là bàn quyết định lại đến từ Ivanovic. Khi anh ghi bàn, Silva đang ở vị trí AMCR (tức là tiền vệ giữa hơi chếch về bên phải)

    Kolarov ảnh hưởng đến trận đấu nhiều hơn Zabaleta (người phải theo sát Eden Hazard)





    Trong khi đó Ivanovic chơi mạo hiểm hơn Azpilicueta (bị Navas làm phân tâm)





    • Chelsea phản công


    Chelsea nguy hiểm nhất ở khâu phản công, khi họ có 3 cầu thủ đầy tốc độ chơi sau Samuel Eto’o. Tiền đạo người Cameroon không nằm trong số những cầu thủ chơi hay nhất trận này, cũng không phải là người chơi sáng tạo. Nhưng anh lại liên tục có những pha di chuyển không bóng nguy hiểm phía sau hàng thủ MC. Đêm đó, các trung vệ MC luôn trong trạng thái căng thẳng, phá bóng hụt và chạy vấp chân nhau.

    Tuy nhiên mấu chốt của sự vụng về đó bắt nguồn từ những pha tham gia tấn công của bộ ba tiền vệ giàu tốc độ của Chelsea. Cả ba có điểm chung là đầy tốc độ, nhưng mỗi người một kiểu. Ramires có thể chạy tốc độ trong một quãng đường dài, Willian lại chuyên chạy ngắn, di chuyển thông minh tìm khoảng trống, trong khi Eden Hazard lại có sở trường là những pha ngoặc bóng rẽ vào trong đầy tốc độ và sẵn sàng loại bỏ hàng thủ đối phương.
    Tình huống phản công tốt nhất của Chelsea đến từ một pha phạt góc của City, khi Negredo chuyền hỏng dẫn đến một pha phản công 4 đánh 1 cực kì nguy hiểm cho The Blues.

    Không ngạc nhiên khi 4 bên phía Chelsea là Eto’o, Hazard, Willian và Ramires. Eto’o và Hazard được cắm ở trên khi Chelsea đang chịu quả phạt góc, Willian được bố trí phía ngoài vòng cấm, sẵn sàng mở đầu combat, trong khi Ramires – người cuối cùng dứt điểm ở tình huống đó – và cũng bỏ lỡ, được bố trí kèm Negredo, khi anh này làm mất bóng ngoài vòng cấm của Chelsea. Anh ấy tăng tốc trong 11 giây quãng đường 73,152m (80 yards), từ ngoài vòng cấm bên này đến vòng cấm sân đối phương để dứt điểm. Tiền vệ người Brazil là hiện thân của một Chelsea phản công đầy tốc độ và nguy hiểm.

    Quan trọng không kém chính là khả năng phòng ngự không biết mệt mỏi của các cầu thủ này. Willian thường xuyên phá vỡ hàng tiền vệ đối phương, trong khi Hazard không ngần ngại lùi về hỗ trợ Azpilicueta trước Jesus Navas (và cả 2 đã làm rất tốt).


    Những pha phòng ngự của Hazard, 11 lần thành công trong 16 pha bóng, phạm lỗi 4



    • Thay người


    Pellegrini không có bất kì sự thay đổi nào trong hiệp hai, ngoại trừ tung Stevan Jovetic vào sân khoảng 12’ sau giờ nghỉ. Đây là thay đổi duy nhất của ông, và là sự thay đổi hoàn hảo – Jovetic chơi khác hẳn Negredo (cầu thủ bị thay ra), anh thường xuyên lùi sâu và dạt trái. Dù những đóng góp của anh là không ổn định, nhiều lúc để mất banh ngớ ngẩn, nhưng anh đem lại sinh khí mới cho đội bóng, điều mà MC cần. Đó chính là kéo dãn hàng phòng ngự Chelsea, thu hút trung vệ họ, và đem đến vũ khí mới từ những quả sút xa.

    Mourinho chỉ thay đổi khi trận đấu còn 10’, và đó là những điều chỉnh mang tính kết liễu trận đấu. Oscar thay cho Eto’o, Hazard được đẩy lên cao nhất, John Obi Mikel và Demba Ba được đưa vào để tăng thêm chiều cao cho hàng phòng ngự, khi Mourinho lường trước những quả dội bom vào trung lộ.

    Giống như những gì ta biết từ trước, Mourinho đã chuyển sang đội hình siêu phòng ngự - chiếc xe bus 2 tầng với dàn tiền vệ gồm Matic, Luiz, Mikel và Ramires. Chelsea phòng ngự sâu những phút cuối giờ, và Cahill, Terry hay Cech đã làm những việc không mấy đẹp khi cần thiết (ở đây có thể là câu giờ).



    Cú sút của 2 bên


    • Kết luận


    “Đóng một chiếc xe bus không liên quan gì đến những cầu thủ mà HLV chọn, nó liên quan đến cách chơi của đội bóng” Mourinho nói trước trận đấu. “Bạn có thể chơi với 6, 7, thậm chí 8 cầu thủ phòng ngự nhưng vẫn có thể tấn công”.

    Đây là một màn trình diễn sân khách hoàn hảo: phòng ngự chặt, giữ sạch lưới và phản công hiệu quả. Chelsea có 3 tình huống trúng cột khi tỉ số đã là 1-0 và tạo thêm vài cơ hội từ phản công. Họ cũng phòng ngự tuyệt vời, khi các tiền vệ chơi tích cực và hàng phòng ngự không mắc một sai lầm nào.

    1-0 là một trận thua mong manh, nhưng không phản ánh đúng lối chơi của MC. Họ hoàn toàn không chiếm ưu thế ở bất cứ khu vực nào. Hàng phòng ngự luôn tỏ ra căng thẳng, hàng tiền vệ thì không khai thác khoảng trống tốt khi thiếu tiền vệ giàu năng lượng Fernandinho, Silva không tạo được cơ hội, Navas thua trong trận chiến với Azpilicueta còn hàng tiền đạo thì không di chuyển đủ tốt để tạo khoảng trống.

    Rõ ràng, sẽ thật ngu ngốc nếu nghi ngờ chiến thuật của MC với những gì họ đã thể hiện suốt mùa giải đã qua, nhưng ở trận đấu lớn nhất mùa giải này, Pellegrini đã có thể, hoặc trong tương lai, nên chơi với một tiền vệ nữa hơn là dùng 2 tiền đạo cho mọi trận đấu, nhất là khi thiếu vắng Aguero. 4-4-2 của MC hoàn toàn phát huy tác dụng khi có Aguero và Fernandinho, tuy nhiên nếu không có những sự thay thế tương đương (ít nhất là khi Jovetic được chọn đá chính từ đầu) thì hệ thống này trên thực tế trở nên hoàn toàn khác, và có phần đơn giản, dễ bắt bài.

    Lối chơi truyền thống của Chelsea – thực dụng, phản công, kỉ luật – phát huy hiệu quả trong những trận cầu như thế này, khi mà MC chơi tấn công vũ bão chỉ bắt nạt được những đội bóng nhỏ hơn. Kết quả trận đấu làm nổi bật sự khác biệt của 2 đội – City kiếm được nhiều hơn Chelsea 6 điểm khi gặp những đội bóng khác – nhưng lại để mất 6 điểm ở 2 trận đối đầu trực tiếp.



    Chủ đề tương tự:

  2. #2
    Ngày tham gia
    18 Mar 2008
    Đến từ
    Tự Do Stadium
    Số bài viết
    397

    Từ: MC 0-1 Chels: Mou cẩn trọng trong đội hình, nhưng cởi mở trong lối chơi.

    Bài viết hay vãi mè mà ế vãi bẹp :fa:

    "Cause nothin' lasts forever - And we both know hearts can change.

    And it's hard to hold a candle - In the cold November rain"

  3. #3
    Ngày tham gia
    26 Oct 2011
    Đến từ
    TPHCM
    Số bài viết
    1,209

    Từ: MC 0-1 Chels: Mou cẩn trọng trong đội hình, nhưng cởi mở trong lối chơi.

    oh hay vãi phịch chứ :fa: sao ế vãi bẹp vậy ta :fa: chắc bị trù :fa:


  4. #4
    Ngày tham gia
    01 Dec 2007
    Số bài viết
    202

    Từ: MC 0-1 Chels: Mou cẩn trọng trong đội hình, nhưng cởi mở trong lối chơi.

    Trận đấu trôi qua hơn tháng rồi mới được đọc bài viết. Viết hay !!!


Qui định gửi bài

  • Bạn không thể lập chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi bài phản hồi
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết
  •