Lựa chọn số một của Tây Ban Nha.

Đội hình Tây Ban Nha này hoạt động siêu mượt và cơ động đến nỗi thật khó đánh giá xem họ thực sự chơi sơ đồ chiến thuật nào. Tuy vậy họ lại gặp một vấn đề lớn về chiến thuật khi đội hình số một của họ là sơ đồ hai tiền đạo lại không thành công với họ. Đó là lí do dù Tây Ban Nha đã thành công với chiếc cúp Euro 2008, quyết định đặt họ vào top 10 trong danh sách này vẫn là một quyết định khá khó khăn.

Các cầu thủ đội một của họ là những ngôi sao thực sự, nhưng nếu đánh giá thành công của Tây Ban Nha là phụ thuộc nhiều vào khả năng của Xavi và Iniesta thì không đúng đắn cho lắm. Tây Ban Nha chưa bao giờ thiếu những cầu thủ có phong cách chơi giống bộ đôi cầu thủ Barcelona cả, có thể kể đến bộ đôi của Valencia là Ruben Baraja và David Albelda, họ có thể không nổi bật bằng nhưng xét về độ hiệu quả ở khu vực tuyến giữa thì họ không hề kém cạnh chút nào. Ở vị trí khác, Juan Carlos Valeron cũng là một cầu thủ khác có khả năng thay thế David Silva. Tóm lại đội hình của Luis Aragones dành Euro 2008 không phải vì những cá nhân nào cả, mà là vì cách họ sử dụng một tiền vệ trụ ngay trước hàng hậu vệ. Aragones đã tìm rất nhiều cách để sử dụng bộ ba tiền vệ sáng tạo của Barcelona bấy giờ là Xavi, Iniesta và Deco nhưng đã thất bại hoàn toàn. Họ vẫn thiếu mất một tiền vệ trụ thể lực chắc chắn giống như Barcelona có Edmilson hay Yaya Toure vậy. Việc Barca sử dụng một tiền vệ trụ không những tăng cường khả năng phòng ngự và tranh chấp bóng mà còn giúp cho Xavi và Iniesta của họ có thể giảm bớt công việc phòng ngự hơn.

Và tất nhiên, điều tương tự cũng xảy ra đối với đội tuyển Tây Ban Nha. Mặc dù đội hình của họ sử dụng khác với Barcelona nhưng cuối cùng thì việc sử dụng tiền vệ trụ Marcos Senna cũng vẫn tạo điều kiện cho Xavi và Iniesta tự do dâng cao và làm bóng. Khả năng kiểm soát bóng, tìm kiếm các đường chuyền cho cầu thủ tấn công và di chuyển khắp sân bóng mà không làm mất khuôn mẫu phòng ngự của họ thật là một điều tuyệt vời. Tây Ban Nha luôn nổi tiếng với những tiền vệ làm bóng xuất sắc nhất Thế giới nhưng hiếm hoi có được một tiền vệ trụ chơi kỉ luật và cứng rắn như Senna, vốn là một cầu thủ gốc Brazil.


Đội hình một tiền đạo tốt hơn của họ.

Như đã đề cập từ đầu bài, dù rằng có một hàng tiền vệ đẳng cấp, họ vẫn gặp vấn đề ở hàng tiền đạo, khi họ không biết là liệu họ có đá hay hơn với một tiền đạo hay không. Tây Ban Nha đã gặp khó khăn lớn khi gặp Italy ở vòng tứ kết khi mà cả Fernando Torres lẫn David Villa đều không thể ghi bàn. Trận bán kết gặp Nga của họ cũng là một dẫn chứng rõ ràng - họ có một hiệp một tồi tệ với hai tiền đạo và rồi Villa chấn thương. Fabregas vào thay anh ấy, tạo ra sơ đồ 4-5-1, và Tây Ban Nha dành chiến thắng với tỉ số 3-0. Trận chung kết, khi mà Tây Ban Nha vẫn không có sự phục vụ của Villa, đã vượt quá lối chơi chắc chắn của Đức nhờ bàn thắng của Torres.
Nếu nói việc không có Villa (vua phá lưới của giải đấu năm đó) giúp cho Tây Ban Nha đá hay hơn thì nghe có vẻ thật nực cười nhưng chắc chắn là họ đã chơi tốt hơn rất nhiều với sơ đồ một tiền đạo.

Thành công của họ nên được công nhận cho năm cầu thủ phòng ngự của họ, khi mà họ chỉ nhận đúng hai bàn thua cả giải và thậm chí không bàn nào từ vòng loại trực tiếp. Với việc Capdevilla và Ramos thường xuyên lên tham gia tấn công đã thu hút càng tiền vệ của đối phương, giúp Xavi và Iniesta có nhiều khoảng trống hơn, đồng thời khoảng trống ở một cánh do David Silva liên tục đổi cánh để lại được Capdevilla hoặc Ramos di chuyển cao lên bù lại.

Tây Ban Nha đã là một bóng rất mạnh và hoàn toàn xứng đáng dành Euro năm đó. Trận đấu hay nhất của họ là trận thắng Nga 3-0 ở bán kết với ba bàn thắng tuyệt đẹp.

Chủ đề tương tự: