2 bàn thắng của Oscar giúp Chelsea vượt lên dẫn trước 2-0, nhưng Juventus vẫn có được 1 điểm khi rời Stamford Bridge.
Roberto Di Matteo chỉ có một sự thay đổi khi sử dụng Oscar như một cầu thủ dẫn dắt lối chơi trong đội hình 4-2-3-1 và để Juan Mata ngồi ngoài.
Antonio Conte và trợ lý Massimo Carrera không có bất kỳ sự thay đổi nào.


Khu vực trung tuyến
Làm thế nào để ngăn cản Pirlo điều tiết nhịp độ trận đấu khi trước mặt anh là Marchisio và Vidal, đó là một câu hỏi lớn dành cho Chelsea. Di Matteo đã giành nhiệm vụ này cho Oscar, một nhiệm vụ có vẻ quá sức với cầu thủ này, xét về kinh nghiệm thi đấu, nhưng anh làm rất tốt công việc của mình, theo sát Pirlo khi Juve có bóng, cũng như cố gắng tạo ra những phương án tấn công khác.
Cuộc chiến ở giữa sân diễn ra khá đơn giản, với 3 cặp đấu Pirlo – Oscar, Vidal – Lampard và Marchisio – Mikel.

Lợi thế của mỗi bên
Nhưng những điểm đáng chú ý của trận đấu lại diễn ra ở đâu đó ngoài khu trung lộ. Cả 2 bên đều có những cầu thủ tự do – 2 hậu vệ biên của Chelsea hoàn toàn ko bị theo sát nhưng đội chủ nhà cũng không tận dụng được lợi thế này khi Invanovic không giỏi xử lý bóng. Có thể họ quá chú ý đến Giovinco và Vucinic, những cầu thủ rất lợi hại khi di chuyển ra cánh.
Bên phía Juve, đó lại là những hậu vệ. Torres phải đối mặt với 3 hậu vệ, và sự có mặt của anh không phải là một mối đe dọa thực sự, cả khi anh di chuyển ra cánh hay di chuyển vào vòng cấm để nhận những đường chuyền dài của đồng đội. Cả trận anh chỉ sút được một trái.
Với thế trận 3 v 1, Juve rất dễ dàng triển khai tấn công trực tiếp từ hàng phòng ngự, khi Torres quá đơn độc còn Oscar phải theo sát Pirlo. Có ít nhất hai tình huống trong hiệp 1, một trung vệ của Juve dâng cao và kiến tạo cho các tiền đạo ở trên.

Juve tấn công
Juve tấn công khá thông minh, có hai mối đe dọa đến lối chơi của Chelsea. Đầu tiên là sự di chuyển của Marchisio. Anh chơi xông xáo hơn Vidal và thường xuyên tận dụng khoảng trống giữa Mikel và hàng phòng ngự Chelsea khi họ mải mê theo sát cặp tiền đạo Juve, và thường xuyên không bị để mắt tới.
Sự phối hợp giữa Giovinco và Vucinic cũng rất xuất sắc. Lối chơi của họ rất rõ ràng – Vucinic nhận bóng và Giovinco lao lên. Họ cố gắng lôi kéo một trung vệ để tạo ra và tận dụng khoảng trống đó. Lần đầu tiên trong mùa giải này, hàng phòng ngự của Juve tỏ ra ko thoải mái khi dâng cao hơn so với mùa giải trước.
Cũng phải nói đến 3 bàn thắng trong hiệp 1, liệu chúng có xuất phát từ những lý do chiến thuật? Có vẻ là không, đó đều là những pha dứt điểm hiểm hóc (bàn thắng đầu tiên của Oscar lại là một tình huống bóng đổi hướng), cho dù Pirlo phần nào đã cho Oscar quá nhiều khoảng trống, có thể anh tin rằng một đồng đội “rảnh rỗi” của anh ở hàng phòng ngự sẽ theo kèm Oscar.

Hiệp 2
Những diễn biến ở hiệp 2 cũng tương tự như hiệp đấu đầu tiên. Có một điều đáng tiếc là không có một sự khác biệt nào về chiến thuật. Những sự thay đổi người chỉ đơn thuần mặt nhân sự. Khác biệt duy nhất và rất nhỏ là Bertrand thay thế Ramires và đổi cánh với Hazard. Những sự thay đổi còn lại (Mata – Oscar, Quag – Giovinco, Isla – Lich, Matri – Vucini) đều ko ảnh hưởng lớn đến bố cục chung của trận đấu, cho dù cũng phải thấy rằng hai sự thay đổi đầu tiên của Juve khi họ đang bị dẫn 2-1 đem đến nhiều ý tưởng tấn công hơn.

Chelsea lùi sâu
Bên phía Chelsea, những sự thay đổi người lại hỗ trợ hàng phòng ngự. Họ chơi giống với đội hình 4-4-1-1 hơn là 4-2-3-1 và hàng phòng ngự cũng lùi sâu hơn. Họ tấn công bình tĩnh và chậm rãi hơn, chú trọng giữ bóng, nhưng đội khách cũng chủ động áp sát hơn. Cole và Ivanovic không còn được tự do nữa khi cả 2 tiền vệ trung tâm Marchisio – Vidal lẫn hậu vệ cánh Lich – Asamoah đều dâng cao và dễ dàng cướp bóng. Điều này khiến Chelsea khó khan hơn trong việc làm giảm nhịp độ trận đấu, và ngạc nhiên là Di Matteo không tung vào sân một cầu thủ có xu hướng phòng ngự để tăng số lượng cầu thủ ở giữa sân. Romeu ngồi dự bị cả trận trong khi anh có thể án ngữ trước mặt hàng phòng ngự, và Hazard thì lại được đá trọn vẹn 90 phút.
Mikel đã có một hiệp 2 không tốt. Anh chuyền dài khi đang dẫn trước và những đường chuyền ngắn thì khá tùy tiện. Tỷ lệ chuyền bóng thành công 82% không phải là thấp, nhưng nó đáng lẽ phải cao hơn với một cầu thủ mà nhiệm vụ là giữ bóng và giảm nhịp độ trận đấu. Để mất bóng vào chân Quag trong bàn gỡ 2-2 là đỉnh điểm của sự thất vọng, nhưng nó đã diễn ra suốt từ đầu trận, nhất là khi so sánh với sự nguy hiểm của Marchisio, đối thủ trực tiếp của Mikel.
Bẫy việt vị của Chelsea cũng là một nguyên nhân dẫn đến bàn thua thứ 2, khi Terry dâng cao quá chậm (hoặc anh đáng lẽ phải theo Quag thay vì dâng cao bẫy việt vị). Tuy nhiên xét một cách công bằng bàn thắng đó cũng là một thành quả xứng đáng cho lối chơi tấn công của Juve suốt từ đầu trận: lôi kéo trung vệ đối phương và tận dụng khoảng trống.

Kết luận
Chelsea dẫn trước trong phần lớn thời gian, nhưng Juve mới là đội chơi có nét hơn. Hai hậu vệ cánh, những cầu thủ tự do của Chelsea, hầu như không để lại ấn tượng gì. Ngược lại Juve đã làm được hai điều – 3 trung vệ đã khóa chặt Torres cũng như làm tốt công việc phân phối bóng, và tận dụng sự thiếu người của Chelsea để tấn công vào khoảng trống được tạo ra.
Cả hai HLV đều không thay đổi chiến thuật. Sự kiên định của Juve đã được đền đáp, trong khi Chelsea đáng lẽ phải làm nhiều hơn để bảo toàn tỷ số.
nguồn: http://www.zonalmarking.net/2012/09/...s-of-strength/

Chủ đề tương tự: